Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Xuyên Nhanh: Tra Nữ Đúng Là Vạn Người Mê

Chương 368: Từ cô gái mập bị lừa tình trên mạng đến vạn nhân mê (17)

Ngày cập nhật : 2025-09-24 12:36:17
"Được không mà, chị ơi~"
"......"
"Bùi Ký thật sự rất muốn ôm chị đó."
"......"
Bàn Thư bất đắc dĩ: "Không được làm nũng, Bùi Ký."
Ở đầu dây bên kia, thiếu niên siết chặt điện thoại, những ngón tay thon dài trắng trẻo co lại: "Chị, đồng ý với em đi mà."
"Chị đồng ý với Bùi Ký......" Bàn Thư khẽ cười, giọng nói ngọt mềm, vừa mị hoặc vừa lạnh nhạt, "Nhưng Bùi Ký phải mãi mãi là một đứa bé ngoan ngoãn, được không?"
Thình thịch.
Trái tim cậu thiếu niên nện dồn dập như tiếng trống trận công phá thành trì.
Từng nhịp, từng nhịp một.
Ngón tay thon dài rõ khớp che lấy gương mặt đỏ bừng, giọng nói non nớt pha chút ngọt ngào khe khẽ "Ừm" một tiếng, khóe miệng nhịn không nổi mà cong cao lên. Cậu im lặng vài giây mới nhẹ giọng nói: "Bùi Ký vốn dĩ đã là đứa bé ngoan nhất rồi."
Tim Bàn Thư mềm nhũn một chút.
Chậc.
Cúp máy.
Bùi Ký nghịch nghịch sợi tóc con dựng ngốc nghếch trên đầu, mặt nóng ran, lông mi run nhè nhẹ rũ xuống, úp mặt vào bàn gaming, che đi khuôn mặt nóng hổi: "...... Hừ."
Chị đã đồng ý gặp cậu rồi.
Quả nhiên cậu chính là đứa bé mà chị thích nhất.
Bàn Thư tiện tay ném điện thoại sang một bên. Vừa trở về thành phố C, Phó Kim Lễ liền nhắn tin hẹn gặp.
Chắc là muốn nói cho rõ ràng.
Nhưng Bàn Thư hiện tại không có ý định đó, dứt khoát coi như không thấy.
Bùi Ký đang ở thành phố C.
Cho nên hẹn gặp ngoài đời còn tiện hơn nhiều so với Khê Nhượng.
----
Bùi Độ nhìn em trai Bùi Ký với đôi quầng thâm mắt bước ra từ phòng ngủ, "......"
Im lặng một lúc, anh hỏi: "Em cũng mất ngủ à?"
Bùi Ký sững người một chút, dụi mắt, giả bộ lơ đãng khoe khoang: "Không có đâu, chỉ là sắp được gặp chị thôi mà. Anh thì không hiểu được cảm giác này đâu."
Cậu phấn khích đến mức cả đêm không chợp mắt.
Bùi Ký móc từ túi ra một cây kẹo mút, lột giấy cái "roẹt", mái tóc xoăn màu xám tro rối tung rũ xuống, khóe môi cong cong: "Chậc, chị thích em quá, em cũng hết cách thôi. Anh chắc chắn không hiểu được cảm giác này đâu nhỉ?"
Bùi Độ: "......"
Đã không ngủ được thì vốn đã bực rồi.
Anh day day thái dương: "Cẩn thận kẻo bị lừa đấy."
Bùi Ký được bảo vệ quá tốt, chưa từng trải qua hiểm ác lòng người.
Có điều, nếu cái "chị" mà cậu nói tới thực sự là kẻ lừa đảo, thì Bùi Độ cũng không ngại để em trai nếm mùi. Sau một lần bị lừa, cũng biết cảnh giác hơn.
Bùi Ký nhếch môi: "Anh chỉ ghen tị với em thôi."
"......"
Bùi Độ thực sự khinh thường cái đầu óc mơ mộng yêu đương này.
Anh cầm tập hồ sơ: "Anh còn chút việc ở công ty, tiệc ăn mừng tối nay chắc anh đến muộn."
Tháng trước, Bùi Ký dẫn dắt đội C.A lại giành thêm một chiếc cúp. Câu lạc bộ eSports thuộc tập đoàn Bùi thị, mà Bùi Độ thì luôn quan tâm đến em trai, nên buổi tiệc mừng công tất nhiên anh cũng có mặt.
Hơn nữa, em trai còn sắp gặp mặt người yêu qua mạng.
Bùi Độ thật sự tò mò xem đối phương là người hay ma, mà lại có thể lừa được em trai anh xoay vòng vòng như thế.
Bùi Ký hờ hững ừ một tiếng.
Cậu vươn vai lười biếng, tiện tay quăng chiếc tai nghe đang đeo trên cổ lên bàn, quay người lên lầu sửa soạn.
----
Trung tâm thương mại.
Một thiếu niên tóc xám tro rối nhẹ, gương mặt vừa ngoan vừa ngây thơ, nhưng trong đôi mắt nâu nhạt lại mang nét hờ hững xa cách, khiến người ta không dám lại gần.
Trong tay cậu ôm một bó hoa hồng 99 đóa gói rất cầu kỳ.
Rất thu hút ánh nhìn.
Bùi Ký tính đến quầy chọn thêm quà cho "chị", bất ngờ đụng phải một người.
"......"
Hôm nay tâm trạng cậu tốt, chỉ nhướng mắt lơ đãng rồi không nói gì.
Nhưng khi thấy rõ diện mạo đối phương, Bùi Ký hơi bất ngờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/xuyen-nhanh-tra-nu-ung-la-van-nguoi-me&chuong=368]

Chậc, người này cũng khá đẹp trai.
Khê Nhượng nhấc cằm góc cạnh lên, liếc thấy bó hồng trong tay Bùi Ký, khóe mắt hơi nhướng: "Anh bạn đi hẹn gặp tình online à?"
Bùi Ký đắc ý: "Đúng vậy."
Khê Nhượng khẽ "hừ" một tiếng, chợt nhớ tới con nhóc vô tâm kia. Sáng nay anh đã đến thành phố C, nhắn tin cho Bàn Thư, đến giờ cô vẫn chưa trả lời!
Liếc qua bộ dạng si tình của thiếu niên trước mặt, Khê Nhượng không nhịn được trêu: "Cẩn thận coi chừng bên kia là một ông mập hai trăm cân gãi chân đó."
Thiếu niên này đúng là đẹp trai thật.
Nếu để lại bóng tâm lý thì cũng hơi tàn nhẫn. Khê Nhượng mới nhắc khéo một câu.
"Có gì lạ thì mau chạy đi." Anh nghiêm túc dặn dò.
"......"
Bùi Ký mặt lạnh: "Không được nói xấu chị như thế."
Chậc.
Còn "chị" nữa.
Nghe mà nổi da gà.
Khê Nhượng khẽ liếm răng, cười.
Người ta bị lừa tình online toàn là cái kiểu đầu óc yêu đương mù quáng này.
Anh nhướng mày, cúi đầu lướt điện thoại rồi vội vã rời đi.
Bùi Ký cúi đầu nghịch điện thoại, khóe môi cong rõ rệt, bọng mắt căng đầy, nét hờ hững trong mắt lập tức tan biến.
[Chị ơi, em tới rồi.]
Nhiều người đều ghen tị với cậu.
Thiếu niên cúi đầu gửi đi một sticker gấu con xoay vòng vòng đáng yêu.
Bàn Thư: [Ừ, chị cũng đến rồi."]
Nhìn thấy tin nhắn này, tim Bùi Ký như treo cao tận ngực. Cậu lập tức quay đầu tìm quanh, trong mắt còn vương nét hoang mang.
Ngay sau lưng vang lên một giọng nói quen thuộc, hơi lạnh nhạt: "Bùi Ký?"
Thiếu niên sững sờ tại chỗ.
Cậu quay đầu.
Ngưng lặng một lúc lâu, khớp tay cầm điện thoại trắng bệch.
Vẫn giữ nguyên tư thế đó, yết hầu căng cứng trượt lên xuống: "...... Chị."
"Cuối cùng cũng gặp mặt rồi, Bùi Ký." Giọng nói mang theo ý cười của Bàn Thư vang lên từ cả điện thoại lẫn ngay trước mặt, xuyên qua hiện thực, như lông vũ khẽ chui vào tai thiếu niên, làm cả người run rẩy.
Bùi Ký xấu hổ mím môi.
Chị.
Cuối cùng cũng gặp được rồi.
Mái tóc đen dày mềm mại của Bàn Thư buông xuống sau lưng như rong biển, gương mặt tinh xảo hoàn mỹ chậm rãi tiến lại gần cậu thiếu niên. Đôi mắt nâu trà trong trẻo long lanh, khẽ chớp mấy cái: "Này, mặt đỏ rồi kìa."
Bùm một tiếng.
Bùi Ký cảm giác đầu óc mình choáng váng.
"!"
Chị giỏi quá đi!
Huhu.
Thích chị quá......
Bàn Thư nhìn rõ sự khẩn trương lúng túng của thiếu niên, khóe môi từ từ nhếch lên: "Bó hoa hồng này là tặng chị à?"
"À... à, phải ạ." Bùi Ký nhẹ nhàng co ngón tay lại, "Chị... chị có thích không?"
Thiếu niên cao lớn, dẫu Bàn Thư cao một mét bảy, cậu vẫn hơn cô cả một cái đầu. Cậu mặc áo hoodie màu trắng sữa, dáng người cao ráo rắn rỏi.
"Thích chứ. Cảm ơn em."
"Chị, nghe nói trà sữa ở quán kia ngon lắm, em đi mua cho chị."
"......"
Bàn Thư đứng ngoài cửa tiệm trà sữa sang trọng, ôm bó hoa hồng, chậm rãi trả lời tin nhắn của Khê Nhượng: 【Anh đến thành phố C làm gì.】
Khê Nhượng trả: 【Anh đây lạ nước lạ cái, em không định đến đón anh sao?】
Bàn Thư gõ chữ lười nhác: 【Anh đang ở đâu?】
【Trung tâm thương mại Kinh Hội, tầng 2.】
"?"
Bàn Thư đảo mắt nhìn quanh, khựng lại. Nếu bây giờ bị lộ thân phận thì cũng chẳng sao, chỉ là hơi phiền phức.
Quan trọng nhất là, Bùi Ký chắc chắn sẽ buồn.
Hơn nữa, nếu để Bùi Ký đối mặt trực tiếp với Khê Nhượng, chậc, Bàn Thư nghi ngờ Khê Nhượng có thể chọc cho cậu tức đến mức khóc mà không thốt được một câu chửi thề nào.

Bình Luận

0 Thảo luận