Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Sau Khi Làm Thế Thân Cho Bốn Đại Boss, Tôi Kiếm Trăm Tỷ Mỗi Năm

Chương 348: Cố Thời Châu tiến thêm một bước

Ngày cập nhật : 2025-09-24 12:43:54
Tin nhắn hắn gửi lạnh lùng châm chọc:
[Chỉ mua chút đồ ăn thôi, đâu phải bao nuôi. Phi đại tiểu thư quả nhiên vẫn không sửa được cái tật thích lấy tiền bắt nạt người khác.]
Bị nói như vậy, Phi Hân cũng quen rồi, thậm chí chẳng coi ra gì. Cô ta lập tức nhận sai, gửi ba chữ "Xin lỗi" qua.
Gửi thất bại.
【Bạn và đối phương không còn là bạn bè.】
Vừa mới được kéo khỏi danh sách đen hai tuần, giờ lại nhận thêm một dấu chấm than đỏ chói...
Cô ta lại bị chặn rồi!
Sắc mặt Phi Hân khó coi vô cùng.
Sao bây giờ mấy thằng nhóc con lại khó dỗ thế này! Còn khó hơn cả Cố Đình Yến!
Vốn định cho dì Ngô nghỉ phép có lương mấy ngày, nhân tiện để Tạ Vinh Cảnh đi chợ về nấu cơm cho cô ta ăn, rồi còn có cơ hội bồi đắp lại tình cảm.
Kết quả thì hay rồi.
Người làm không có, đàn ông cũng mất, cuối cùng cô ta chỉ còn lại một căn nhà lạnh tanh để ngồi chịu đói.
Phi Hân tức giận, liền gõ ba chữ "Tám chuyện đi" trong nhóm họ hàng, rồi xoay người rời nhóm ngay!

Trong khu dân cư.
Khương Noãn Noãn đẩy Cố Thời Châu lên xe:
"Vốn dĩ em định đi đón anh, chẳng phải chính anh tự từ trên núi chạy xuống sao."
Đôi mắt Cố Thời Châu dịu xuống, ngồi tựa lưng vào ghế lái nhìn cô:
"Nếu không phải em gặp chuyện, thì giờ anh thực sự vẫn đang đợi em."
Anh đưa tay xoa đầu cô:
"Khôi phục trí nhớ chưa? Nhớ ra anh trai anh là bạn trai em rồi à?"
Nửa câu sau, anh lại bắt đầu ghen.
Khương Noãn Noãn lắc đầu:
"Chưa nhớ ra, nhưng chuyện này cũng đâu quan trọng."
Đôi mắt Cố Thời Châu hơi nheo lại, liếc sang chiếc hộp nhỏ trên đùi cô:
"Để cho anh à?"
"Ừ, quà tặng anh." Khương Noãn Noãn chưa định đưa ngay. "Chút nữa mới cho anh xem."
"Đúng lúc, anh cũng muốn đưa em đến một nơi." Cố Thời Châu giúp cô thắt dây an toàn, hít mùi hương phảng phất trên người cô, tiện thể hôn nhẹ lên má:
"Mùi đào à? Ngọt vậy."
Khương Noãn Noãn liếc hắn:
"Anh nên cảm thấy may mắn là hôm nay em không trang điểm."
Cố Thời Châu cười phóng túng, giọng nói thật thà:
"Hết cách rồi, anh muốn em."
Nói xong, anh lái xe đưa cô về nhà.

Một lần nữa bước vào căn hộ ấy, Khương Noãn Noãn siết chặt dây an toàn, cảnh giác nhìn hắn:
"Mặc dù em đã nghĩ kỹ rồi, nhưng anh không được tùy tiện lừa em về nhà rồi đòi lên giường đâu. Anh đúng là chỉ dùng nửa thân dưới để suy nghĩ hả? Nôn nóng vậy cơ à."
Cố Thời Châu nhướng mày, tắt máy:
"Trong mắt em, anh gấp gáp thế à?"
Chẳng cần cô trả lời, anh tự mình nói tiếp:
"Thì cũng đúng, anh rất gấp... nhưng chưa định bây giờ muốn em.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/sau-khi-lam-the-than-cho-bon-ai-boss-toi-kiem-tram-ty-moi-nam&chuong=348]

Vào trong sẽ biết."
Khương Noãn Noãn nửa tin nửa ngờ, xách túi quà nhỏ theo hắn vào nhà. Ngay từ cửa đã thấy lạ.
Tủ giày ở sảnh thay thành màu kem, chân tủ chạm khắc hoa văn, giấy dán tường cũng đổi từ xám lạnh nam tính sang tông sáng ấm áp.
Cố Thời Châu cúi người lấy ra một đôi dép lê màu hồng:
"Mang vào đi, đi chân trần lạnh lắm."
Phòng khách cũng cùng một phong cách: sofa màu sữa mềm mại, ghế thư giãn vàng hình hoa hướng dương, dưới sàn trải thảm lông dày.
Mấy con búp bê nhồi bông đặt lẫn trong kệ sách bên cạnh kịch bản phim.
Trên đầu, ánh đèn vàng cam dịu hắt xuống. Khương Noãn Noãn ngẩng đầu, ngay cả đèn trần cũng đổi thành hình mây phát sáng...
Nhà của một người đàn ông, lại quá mức đáng yêu.
Hoàn toàn là căn hộ trong mơ của một cô gái, cũng là gu của Khương Noãn Noãn. Bởi nhà cô trước kia cũng trang trí tương tự, chỉ khác là búp bê toàn bộ đều do Trạch Hằng tặng - anh ấy từng bê nguyên cả máy gắp thú nhồi bông về cho cô.
Cố Thời Châu lười nhác dựa vào tường, hỏi:
"Thích không?"
Khương Noãn Noãn gật đầu, ngạc nhiên:
"Bao giờ anh sửa thành như thế này vậy? Công chúa quá luôn."
"Trong khoảng thời gian em tập phục hồi chức năng." Cố Thời Châu khẽ gãi mày, thuận miệng thả lời tình tứ:
"Vì em là công chúa nhỏ của anh mà. Nhà này vốn chẳng hợp với em, đã ở cùng anh, tất nhiên phải thành nơi em thích."
Trước kia nơi đây thường có đồng nghiệp tới bàn kịch bản, nên mới bừa bộn. Còn giờ thì ngoài cô, không ai bước chân vào được.
"Lúc đó anh đã chắc em sẽ đến tìm anh sao?" Khương Noãn Noãn mở tủ lạnh ra.
Trong đó, ngoài salad còn có đủ loại đồ ăn vặt: thạch, socola, kem que...
Trước đây thì tuyệt đối không có. Để giữ dáng, anh vốn không ăn mấy thứ giàu calo.
"Không chắc." Cố Thời Châu bước lại gần, xé một miếng thạch đút cho cô, sau đó dùng ngón tay lau vết ngọt ở khóe môi cô.
"Vậy nói cho anh biết đi, em ở nhà suốt, sao bỗng dưng lại nghĩ đến anh?"
Cố Thời Châu không tin quyết định này lại đột ngột như vậy. Dù khi nghe cô nói, anh đã phấn khích đến mức gần như mất kiểm soát.
Không ai biết bên dưới vẻ ngoài bình tĩnh, anh điên cuồng đến mức nào. Bao đêm dài anh khao khát cô đến đau nhức, ham muốn ấy cũng chính là một phần nguyên nhân khiến anh làm vậy.
Khương Noãn Noãn tựa vào tủ lạnh, nhìn chiếc khuyên tai trên vành tai anh:
"Chắc là bị tài sản của anh mê hoặc rồi?"
Cố Thời Châu cười khẩy, ánh mắt thu lại:
"Nếu em thật sự ham tiền, đâu chờ tới hôm nay."
Khương Noãn Noãn nắm lấy tay anh, mười ngón đan xen, nhẹ giọng:
"Được rồi, thật ra là em thấy rất kích thích. Ở bên anh, những điều trải qua không ai có thể thay thế, bất kể là Cố Đình Yến hay Phi Cẩm Triệu, chẳng ai được."
Cố Thời Châu nhìn cô, hỏi:
"Em nói cái gì không thể thay thế?"
Tim anh đập loạn, hồi hộp chờ cô nói tiếp.
"Những chuyện kỳ lạ cùng anh làm, những trò chơi mạo hiểm, sự va chạm thân thể..." Khương Noãn Noãn đỏ bừng mặt, đôi mắt trong vắt nhìn thẳng vào anh, dần mang theo vài phần mê hoặc.
"Đều đặc biệt cả. Giữa chúng ta như sinh ra đã hợp nhau. Anh là người duy nhất hiểu và phối hợp với em. Những trải nghiệm anh cho em, tiền bạc không thể bù đắp."
"Tiền bạc không lấp đầy em, vậy cái gì có thể?" Anh cúi đầu, hơi thở nóng bỏng dần bao quanh.
Khương Noãn Noãn hít sâu, khẽ nắm lấy cằm anh, ngón tay lướt qua môi, rồi chủ động kiễng lên hôn nhẹ.
"Là tình yêu cùng ham muốn."
Đôi mắt tà mị của anh co rút lại:
"Thật sao? Tình yêu nảy sinh từ ham muốn? Anh là duy nhất?"
Thật ra anh là người sớm biết cô là kẻ đa tình, bảo "duy nhất" thì cũng không hẳn.
"Không bằng nói, cuối cùng em chọn anh. Em thích sự kích thích, niềm vui khi ở bên anh. Chúng ta trời sinh một cặp mà, Cố Thời Châu."

Bình Luận

0 Thảo luận