Căn nhà được dọn dẹp suốt một ngày cuối cùng cũng thêm chút ấm áp của con gái.
Khương Noãn Noãn hài lòng gật gù, mỉm cười nói:
"Đợi bà ngoại khỏi bệnh, về đây ở chắc chắn sẽ rất tốt. Giường trong phòng bà cũng đổi thành của tôi nhé, nệm tôi mua rất mềm, nằm lên thoải mái lắm."
Phi Cẩm Triệu liếc mắt nhìn đôi dép lê hồng nữ tính trên chân cô:
"Ngay cả cái này em cũng mang tới?"
Khương Noãn Noãn nhấc chân lên, vẻ đương nhiên:
"Sau này tôi sẽ thường tới mà, căn nhà này cũng có phần của tôi."
Phi Cẩm Triệu khẽ động lòng, nhưng nhanh chóng dời mắt, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt sáng trong của cô. Thêm một cái nhìn, cẩu sợ mình lại nảy sinh những ý nghĩ không nên có.
Đến khi phòng ở lầu hai cũng được sắp xếp xong, Phi Cẩm Triệu đứng trong phòng mình, ngẩn người không biết đang nghĩ gì.
Trên tủ đầu giường đặt chiếc đèn ngủ hoa nhỏ hình dù, quạt điện cũng đã được thay, ngay cả bộ drap giường bốn món cũng đổi thành màu xanh nước biển, in đầy hình nấm nhỏ...
Theo lời Khương Noãn Noãn thì: đây là đồ cô mua nhưng chưa dùng bao giờ, toàn cất trong rương, giờ tiện thể đưa cho cậu dùng. Thế mà cậu còn hồ đồ đồng ý.
Mọi thứ đều khác trước, đâu đâu cũng toàn là mùi vị xa lạ.
Phi Cẩm Triệu khẽ rũ mắt, hàng mi dày rợp xuống, nhẹ hít một hơi. Hương đào thoang thoảng theo nhịp thở tràn vào lồng ngực, ngọt ngào c.h.e.c người.
Khương Noãn Noãn đặt xong mấy món đồ trang trí, đưa cho cậu một ly nước:
"Vất vả rồi."
Phi Cẩm Triệu không nhận, thậm chí tránh né cô, mở tủ lấy quần áo mới, nói nhanh:
"Tôi đi tắm. Lát nữa đưa em ra siêu thị mua đồ."
Khương Noãn Noãn nhìn gương mặt u ám thoáng qua của cậu, rồi lại nhìn căn phòng ấm áp do chính tay cô sắp xếp, trong đầu hiện đầy dấu chấm hỏi.(Editor: Beo)
Gì chứ? Không hài lòng sao?
Chẳng phải rất tốt ư: có đèn ngủ tiện lúc dậy, quạt mới thổi mát, mùa đông còn có chức năng sưởi, ga trải giường cũng là loại mới tinh.
Cậu không hài lòng chỗ nào? Cả căn nhà cô đều mang cho cậu rồi.
Khương Noãn Noãn bĩu môi. Nhưng chỉ mười phút sau, trong đầu cô vang lên giọng phấn khởi của Hệ thống 66:
[Alipay nhận 10 triệu, độ hảo cảm của Phi Cẩm Triệu +33%.]
Khương Noãn Noãn: "???"
"Lão lục, sao báo chậm vậy, còn có chế độ delay nữa à?"
Hệ thống 66: [Đừng có nói bậy!]
Khương Noãn Noãn: "..."
Cô quay đầu nhìn về phía nhà tắm, bên trong vẫn còn tiếng nước róc rách.
Vậy Phi Cẩm Triệu làm gì trong đó? Tự dưng tắm một cái mà độ hảo cảm cũng tăng?
Cô gãi đầu, nửa ngày sau quay sang đánh giá một câu:
"Trái tim đàn ông đừng đoán, vĩnh viễn đoán không ra."
Khi Phi Cẩm Triệu tắm xong đi ra, cổ còn vắt khăn, cằm hơi ngẩng, đường viền xương hàm sắc bén. Đôi mắt nâu nhạt khẽ nhìn, tìm kiếm bóng dáng trong nhà.
Cậu nhìn thấy người con gái đang ngồi xếp bằng trên sofa, ôm gối trong lòng, liền thu lại vẻ mặt.
Những tháng ngày tuổi trẻ phóng túng, cuộc sống tĩnh lặng như mặt hồ của cậu, vì người phụ nữ lớn hơn hai tuổi này mà đã không ít lần khiến cậu nhắm mắt sa vào trầm luân.
Khương Noãn Noãn xoay đầu lại, chàng trai cao gầy như ngọc đứng dưới ánh đèn ấm áp từ phòng tắm hắt ra, gương mặt vì hơi nước mà hồng ửng. Khi ánh mắt cậu chạm lên người cô, bốn mắt giao nhau.
"Anh tắm xong rồi hả?" Cô buông gối, ngồi thẳng lưng, trong lòng thầm than: người này đẹp như tranh sơn dầu.
Phi Cẩm Triệu lập tức dời mắt, ném khăn vào giỏ giặt, giọng bình thản:
"Đi thôi, ra siêu thị mua đồ."
Khương Noãn Noãn bỏ gối đứng dậy:
"Anh muốn ăn gì để tôi mua cho, anh cũng mệt cả ngày rồi."
Hôm nay dọn nhà, gần như toàn bộ việc nặng đều do cậu làm, cô thì giống như kẻ ăn bám, thấy áy náy.
"Vậy cùng đi."
Phi Cẩm Triệu cài khuy áo, đi xuống cửa, cúi người mang giày.
Khương Noãn Noãn quen với sự bướng bỉnh của cậu, ngoan ngoãn theo sau.
Gần đó có chợ và siêu thị, hai người đi bộ. Gió chiều mát rượi, dễ chịu.
Nghĩ mùa hè sắp qua, cô thỉnh thoảng lại liếc sang chàng trai lạnh lùng bên cạnh. Cậu dường như nhận ra, quay sang:
"Muốn nói gì?"
"Ừm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/sau-khi-lam-the-than-cho-bon-ai-boss-toi-kiem-tram-ty-moi-nam&chuong=148]
Khương Noãn Noãn nghĩ một chút, "Bao giờ chúng ta ra phố mua cho bà ngoại anh vài bộ quần áo mới nhé?"
Phi Cẩm Triệu khựng lại giây lát:
"Không cần. Bà ở trong bệnh viện, chẳng cần quần áo mới."
"Mua về chỉ để bà vui thôi mà. Không ai thích suốt ngày mặc đồ bệnh nhân cả. Thêm chút màu sắc, vui vẻ hơn cũng tốt." Khương Noãn Noãn nhìn cậu, chợt nhớ ra: "À, còn chưa hỏi anh, mũi tiêm kháng ung thư hiệu quả thế nào rồi?"
Phi Cẩm Triệu: "Phải đợi khoảng nửa tháng nữa mới kiểm tra ra kết quả."
Đem tế bào khác thế hệ nuôi cấy thành thuốc kháng ung thư, nói trắng ra chỉ là đặt cược vào 5% hy vọng. Cơ hội sống sót vô cùng mong manh.
Khương Noãn Noãn kịp thời im lặng. Thực ra cô không dám hỏi cậu đã chuẩn bị chuyện hậu sự cho bà ngoại chưa. Nếu kết quả tốt thì mừng, nhưng nếu không, chọn đất nghĩa trang và các thủ tục sau này cũng sẽ tốn kém không ít.
Vốn định đi chợ, nhưng Phi Cẩm Triệu đột nhiên đổi ý, đưa cô vào siêu thị.
Cậu đẩy xe đi mua rau. Khương Noãn Noãn theo bên cạnh. Khi đi ngang quầy snack, cậu khựng lại, liếc cô một cái, rồi lấy mấy hộp khoai tây chiên bỏ vào xe.
Khương Noãn Noãn chưa từng thấy trong nhà cậu có loại đồ ăn này, mắt sáng lên nhìn giỏ hàng:
"Anh mua khoai tây chiên cho tôi ăn hả?"
Phi Cẩm Triệu nhàn nhạt:
"Tôi muốn ăn."
Khương Noãn Noãn bĩu môi:
"Ồ, vậy tôi lấy thêm hai gói mì que giòn nhé."
Thấy cô quay đi lấy, khóe môi Phi Cẩm Triệu hơi cong, nụ cười thoáng qua rồi biến mất.
Hai người đi ngang quầy sữa chua, cậu cúi người lấy mấy hộp. Đến khu hải sản lại chọn một con cá, mua thêm ít tôm. Xong xuôi đẩy xe đầy ắp ra tính tiền.
Lúc này Khương Noãn Noãn cũng không nhào ra tranh trả. Cô đứng cạnh, xé ngay một gói snack đã quẹt tiền, trước tiên đưa một miếng cho cậu.
Đầu ngón tay mềm mại lướt qua môi, tim Phi Cẩm Triệu bỗng khựng lại, cậu lập tức quay đi, xách túi rời quầy tính tiền, nhìn cô.
Cô gái đôi mắt cong cong, cười rạng rỡ:
"Thêm miếng nữa nhé?"
Cả hai tay cậu đều xách túi, cô lại đưa thêm một miếng đến bên môi. Phi Cẩm Triệu quay mặt, giọng trầm xuống:
"Em tự ăn đi."
"Ồ."
Hệ thống 66: [Alipay nhận 5 triệu, độ hảo cảm của Phi Cẩm Triệu +34%.]
Khương Noãn Noãn nhướn mày. Hóa ra hôm nay tiêu quá 500 tệ, sẽ được tham gia một lần bốc thăm trúng thưởng ở siêu thị.
Cô cầm hóa đơn ra khu blind box rút bóng. Phi Cẩm Triệu thì chờ ở cửa, dáng vẻ lạnh lùng nổi bật thu hút ánh nhìn của không ít người.
"Chúc mừng cô bé, giải thưởng đặc biệt nhé."
Cô nhân viên cười tươi đưa cho cô một chiếc hộp. Khương Noãn Noãn hí hửng nghĩ chắc trúng cái gì ngon lành, cẩn thận nhìn kỹ chiếc hộp đen trong tay, sắc mặt lập tức vi diệu.
Phiên bản hạt huỳnh quang ban đêm.
Khương Noãn Noãn: "..."
Ơ? Đây có phải bốc thăm đàng hoàng không vậy? Siêu thị nào mà giải đặc biệt lại ra cái này?
Cô khó hiểu hỏi:
"Ơ... giải đặc biệt là cái này ạ?"
"Đúng rồi. Đây là quà tài trợ từ hãng Tiểu Đỗ, giải đặc biệt chính là món này, tổng cộng không nhiều hộp đâu, cô bé lãi to rồi, cái này đáng giá hơn hai trăm tệ đấy." Chị nhân viên mặc áo đỏ còn chỉ tay ra cửa, chọc ghẹo: "Cô nhìn kìa, cậu bạn trai cao ráo đẹp trai của cô, đúng lúc dùng được mà."
Khương Noãn Noãn: "..."
Không, không ổn. Chị gái này cũng táo bạo quá, nhưng mà món này đúng là kích thích hơi quá rồi.
"Xong chưa?" Giọng Phi Cẩm Triệu vang lên sau lưng.
Khương Noãn Noãn theo phản xạ giấu hộp ra sau, đỏ mặt tránh ánh mắt cậu:
"Khụ, xong rồi."
Phi Cẩm Triệu thấy mặt cô đỏ lựng, liếc nhìn tay cô giấu phía sau:
"Em rút được cái gì vậy?"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận