Những cơn gió biển thổi tới mang theo sự mát lành đặc trưng và chút hơi ẩm mằn mặn, sóng xô cuộn trào tung bọt trắng, nơi biển trời nối liền thành một vạch.
Thời còn làm nhân viên công sở, gần như cô chưa từng có cơ hội đi du lịch. Giờ được nhìn thấy cảnh sắc như thế này, Khương Noãn Noãn cả người thoải mái, tâm trạng bừng sáng.
Còn chưa kịp thưởng thức đủ, thì bên cạnh, một trợ lý khác của Cố Thời Châu - Phạm Giang - đã mở miệng:
"Lát nữa lúc quay, cô phải luôn ở bên cạnh trông chừng anh ấy. Da anh ấy dễ bị dị ứng lắm. Cô có mang thuốc theo không? Anh ấy chắc chắn chẳng chịu tự nhét vào hành lý đâu."
Khương Noãn Noãn thật thà lắc đầu:
"Không mang."
Phạm Giang liếc nhìn gương mặt trắng trẻo của cô, khẽ lắc đầu rồi nhét thuốc vào tay cô:
"Cô giữ đi."
"Ồ."
Một ngày công mười ngàn tệ, có tiền rồi thì thấy mấy chuyện này chẳng còn gì to tát. Nhất là phải chăm sóc một ông vua đào hoa như thế này.
Cô xách túi lớn mà Phạm Giang đưa, đi theo đoàn đạo diễn.
Cố Thời Châu là người đến sớm nhất, để giữ hình tượng "nghiêm túc, chuyên nghiệp", hắn chọn xuất phát lúc nửa đêm.
Cảnh quay mở màn là hắn kéo hành lý vào nhà hàng hải sản trên đảo.
Trên người chỉ là chiếc áo thun trắng và quần short thể thao vừa gối, dáng vẻ sáng sủa dưới nắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/sau-khi-lam-the-than-cho-bon-ai-boss-toi-kiem-tram-ty-moi-nam&chuong=29]
Khi đoạn này được cắt làm trailer phát sóng, khán giả đã spam đạn mù trời:
【Anh ơi giết em rồi! Hu hu hu, 360 độ không góc c.h.e.c!】
【Hiếm khi thấy một diễn viên chuyên phim ảnh tham gia show giải trí, chương trình này đúng là chịu chi ghê.】
【Muốn xem anh vào bếp nấu ăn quá!】
...
Người thứ hai xuất hiện là lão nghệ sĩ kỳ cựu - Thận Dương Bá.
Tiếp sau đó là Hàng Phán Hạ - cô gái mới ra mắt, nổi tiếng với hình ảnh mỹ nhân mặc sườn xám.
Và cả tiểu hoa đang hot - Lộc Linh.
Cô ấy chỉ một mình kéo theo chiếc vali siêu to.
Trước đó Lộc Linh từng dính tin đồn tình ái với Cố Thời Châu khi đóng phim chung, lần này tổ chương trình mời cô đến cũng là để tạo sóng nhiệt, bởi cả hai đều có lượng fan lớn.
Đúng lúc này, da của Cố Thời Châu bị gió biển kích ứng, nổi mẩn đỏ. Hắn cũng chẳng ra phụ Lộc Linh xách hành lý.
Khương Noãn Noãn nhận được tin liền vòng đường khác mang thuốc đến cho hắn -- quả nhiên, hắn đã quên.
Cô là nhân viên, trên mặt còn đeo khẩu trang, tai đeo tai nghe để tiện liên lạc.
"Cô đến muộn quá." - Cố Thời Châu ngồi trong phòng khách, da nổi mẩn đỏ.
"Tôi còn lần đầu thấy có người bị dị ứng gió biển đấy. Vậy mà anh còn dám nhận show ở biển." - cô nhét thuốc vào tay hắn.
Cố Thời Châu híp đôi mắt đào hoa, hừ nhẹ:
"Nhà sản xuất là bạn đại học của tôi, nhờ giúp một tay thôi."
Khương Noãn Noãn ngẩn người.
Cô còn tưởng hắn nhận show với giá cát-xê cao ngất, không ngờ lại chỉ vì "giúp bạn"?
Thấy cô tròn mắt ngạc nhiên, hắn liền ghé sát:
"Sao? Bây giờ bắt đầu có hảo cảm với tôi rồi à?"
Cô lập tức lùi hai bước, chỉ tay lên trần:
"Trên đầu còn camera đang quay đấy. Tôi không thể ở lâu, kẻo cắt hậu kỳ khó. Anh tự bôi đi, tôi đi trước."
Nói rồi vội vàng vòng đường khác đi ra ngoài, ai ngờ lại gặp chuyện.
Cố Thời Châu không ra xách đồ cho Lộc Linh, nên lão nghệ sĩ Thận Dương Bá - người đàn ông duy nhất khác ở đó - đành bước ra giúp.
Không biết trong vali Lộc Linh chứa cái gì mà nặng đến mức ông vừa nhấc bằng một tay, bước lên bậc thang liền ngã dúi dụi.
Bên ngoài lập tức hỗn loạn.
Khương Noãn Noãn chạy đến, thấy một đám người vây quanh cửa nhà hàng.
Lộc Linh luống cuống, còn Thận Dương Bá gần sáu mươi tuổi ngồi trên bậc thang, ôm lấy cánh tay.
"Gọi 120 đi, mau gọi cấp cứu!"
Đoàn làm phim nháo nhào cả lên.
Khương Noãn Noãn chen vào, ngồi xổm xuống trước mặt ông:
"Để tôi xem qua."
"Không sao, tay tôi hay bị thế này rồi." - Thận Dương Bá nhíu mày, chịu đựng.
Cô sờ dọc cánh tay ông, xác định là trật khớp.
Ngẩng đầu nói:
"Đây là trật khớp bình thường, tôi thấy chưa có tổn thương khác. Nếu chú tin, tôi có thể nắn lại ngay cho."
Lộc Linh sợ phải chịu trách nhiệm, vội chen vào:
"Chờ 120 đi, cô chỉ là nhân viên, đừng làm bừa. Nếu xảy ra chuyện thì sao?"
Nhưng Thận Dương Bá lại không để ý, ông rất chuyên nghiệp:
"Không muốn làm chậm tiến độ quay. Cô từng học qua sao?"
"Vâng, nhưng cũng không dám bảo đảm tuyệt đối. Tốt nhất sau đó chú vẫn nên đến viện kiểm tra."
Kiếp trước, Khương Noãn Noãn từng có ông ngoại là thầy thuốc Đông y, từ nhỏ sống cùng ông nên học được không ít. Thấy lòng bàn tay ông còn sưng, thêm chứng viêm bao gân giống dân thiết kế dùng tay nhiều.
"Cô làm đi." - Thận Dương Bá thản nhiên.
Khương Noãn Noãn không do dự. Động tác chính xác, nhanh gọn.
Những ngón tay trắng thon ấn chặt chỗ lệch, rồi dồn lực nắn mạnh, một cái "cạch" vang lên.
Trong tiếng kinh hô, ông thử động tay, ánh mắt nhìn cô thêm phần đánh giá cao:
"Được rồi, kỹ thuật tốt lắm."
Cô nói:
"Chú vẫn nên đi kiểm tra lại, phòng khi có tổn thương khác."
"Phù ----"
Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, trong mắt tràn ngập khâm phục với cô nhân viên đang che mặt.
Lộc Linh đứng một bên, vẻ mặt gượng gạo, tay nắm chặt vali. Toàn bộ cảnh này đã bị máy quay ghi lại.
Khi chương trình phát sóng, dân mạng nhao nhao bình luận:
【Cố Thời Châu sao không ra xách đồ cho Lộc Linh, lại để một người gần 60 tuổi ra đỡ? Tránh tin đồn tình ái cũng không cần quá như thế chứ.】
【Lộc Linh bám lấy Thời Châu bao lần rồi, anh ấy né là đúng mà? Ai ngờ lại xảy ra chuyện thế này.】
【Tôi tò mò vali Lộc Linh rốt cuộc chứa cái gì mà nặng đến mức làm trật tay người ta luôn?】
【Cái cô nhân viên đeo khẩu trang kia là ai vậy? Mắt đẹp ghê á!】
...
Một ngày ở nhà hàng trên đảo trôi qua không nguy hiểm thêm, đến chiều tối, đạo diễn mới truyền tin.
Ban đầu khách mời của 《Cuộc sống đảo biển》 có tổng cộng sáu người. Người cuối cùng chưa tới là Ngụy Tử Dịch - diễn viên vừa nổi nhờ một bộ phim đam mỹ.
Đến tối, tổ chương trình nhận tin bất ngờ.
Ngụy Tử Dịch nhập viện, lịch trình buộc hủy.
Chuyện rắc rối kiểu này là điều chương trình ghét nhất. Sau khi xác nhận không phải anh ta "chảnh choẹ" cố tình bùng kèo, mà thật sự là tai nạn, Khương Noãn Noãn nghe được sự thật khiến cô sốc nặng.
Người quản lý bên kia ngượng ngùng giải thích qua điện thoại:
"Đúng là sự cố bất ngờ, Ngụy Tử Dịch bị... trĩ vỡ, giờ đang phải phẫu thuật trong viện. Hình như là tối qua tập gym, lực không kiểm soát."
"Giờ thì sao? Lấy đâu ra nghệ sĩ đủ tiếng tăm để thay thế chứ?"
Bộ phận điều phối lập tức lấy điện thoại, bắt đầu liên hệ người thay thế.
Khương Noãn Noãn thấy đoàn phim bận rộn đến tận đêm, không ai để ý đến mình.
Cô tháo mũ và khẩu trang, cả ngày bịt kín bí bách không thở nổi.
Khuôn mặt xinh đẹp vô tình lộ ra trước mắt mọi người.
Có không ít người lập tức thấy... quen quen.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận