Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

THÍNH NGÂN

Chương 55

Ngày cập nhật : 2025-08-20 17:27:40
Hóa ra đây là hạ nguồn của con sông, những ngọn đèn mà dân chúng thả từ các thành trấn dọc đường đều trôi về đây, tụ tại mặt hồ, kết thành một vùng sáng rực rỡ.
Đêm nay trăng sáng, vạn dặm không mây, sao trôi đầy trời.
Vầng trăng sáng, dải ngân hà cùng vô số hoa đăng khắp thế gian.
Cực kỳ lãng mạn, huy hoàng và rực rỡ.
Thẩm Niệm Chương nói:
“A Ngân, ta sẽ mãi mãi nhớ ngày hôm nay.”
Rồi ta ngất đi vì men rượu.
Tỉnh lại, ta vẫn còn nằm trên con thuyền nhỏ, đèn đã tắt, sương buổi sớm se lạnh.
Chỉ còn lại một mình ta, Thẩm Niệm Chương đã biến mất.
Ta chèo vào bờ, thị vệ đứng chờ liền dâng lên một chiếc hộp nhỏ, ta run rẩy mở ra, bên trong là một đoạn xương cốt.
Ta chớp mắt một cái, một giọt nước mắt rơi xuống đó.
Ta từng nói với Trương Kiều Kiều rằng nếu ta c/h/e/c, hãy thiêu ta đi, để lại một đoạn xương, bỏ vào chiếc hộp kia, chôn thành mộ y phục.
Chiếc hộp nhỏ đựng đầy tạp vật của ta, cuối cùng không đặt tro cốt của ta, mà lại là tro cốt của Thẩm Niệm Chương.
Ta muốn được hỏa táng vì thấy tay mình nhuốm quá nhiều máu, tội nghiệt nặng nề.
Thẩm Niệm Chương cũng nghĩ như vậy sao?
Phải rồi.
Hắn đã thay ta gánh vác quá nhiều chuyện nhơ nhớp mệt mỏi.
Đã bao lần cùng ta chứng kiến cái c/h/e/c.
Từ một thiếu niên thông minh nghe lời, hắn trở thành kẻ ăn chơi trác táng khi còn trẻ, sau đó là quý công tử mưu lược vô song rồi hóa thành mỹ nhân bệnh tật yếu đuối, và cuối cùng… Chỉ còn lại một đoạn xương trắng.
Ta thật sự rất đau lòng.
Rất muốn ngồi mãi trên chiếc thuyền nhỏ kia, không nghĩ ngợi gì, không làm gì cả, cứ ngồi một ngày một đêm.
Nhưng ta vẫn không quản ngày đêm, lập tức quay về Đế đô.
Đại lễ đăng cơ sắp diễn ra.
Bất kể ai, bất kể chuyện gì cũng không thể cản nổi bước chân ta tiến về phía trước.
55
Vạn dân đổ ra đường mừng lễ điển, chúc mừng triều đại mới ra đời.
Ta khoác long bào nặng nề, bước từng bước lên tế đàn dâng lễ trời đất thần minh.
Đi ngang qua vô số ánh mắt đang dõi theo ta.
Lý Nhị Ngưu nhìn ta đầy mãn nguyện, Trương Kiều Kiều bất kính huýt sáo với ta, Tể tướng cung kính đứng im lặng, Sương Vân trốn trong góc lén khóc, Oanh nương trở về với làn da rám nắng chỉ để gặp lại ta.
Thẩm Học Xương già yếu chống gậy gật đầu với ta, quần thần bách tính đều dõi mắt trông theo ta.
Ta nhấc chân, từng bước một tiến về phía trước.
Từng chuyện cũ chầm chậm hiện lên trong đầu ta.
Năm Thái Bình nguyên niên, Triệu quốc lập ấu đế, đổi niên hiệu mới, khôi phục khoa cử.
Cũng năm đó, lũ lụt và đói kém, phụ thân ta vì gom tiền lên kinh ứng thí đã bán ta và mẫu thân cho tên lái buôn làm thái nhân.
Ta phóng hỏa kỹ viện, cướp được khoản ngân lượng đầu tiên trong đời.
Tà áo mũ miện quét qua bậc đá phát ra tiếng sột soạt, ta bước lên bậc ngọc đầu tiên.
Năm Thái Bình thứ ba, ta cùng Lý Nhị Ngưu làm sơn tặc được hai năm, chiếm lĩnh được Hoành Nhai Trại.
Năm Thái Bình thứ năm, ta ẩn nhẫn bố trí tại Lâm thành, tích lũy thế lực, đoạt lấy Vệ thành, lập Ung quốc vào mùa đông năm đó.
Đã đến giữa bậc thềm, ta tiếp tục bước đi.
Năm Thái Bình thứ tám, chiến đấu gian khổ, liên minh xa, tấn công gần, ta thành công thôn tính Lương quốc.
Miện quan hoàng đế lay động theo bước chân ta, chuỗi ngọc châu rung lên leng keng.
Năm Thái Bình thứ mười bốn, ta bị phản bội, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc, ta và Thẩm Niệm Chương thay phiên cõng nhau chạy trốn.
Cùng năm, ta thôn tính Yến quốc và Nhiếp quốc, xưng đế.
Đã đến bậc thềm ngọc cuối cùng, trên tế đàn là lợn, trâu, dê dùng để tế lễ.
Ta thắp hương đèn, cầu khấn trời đất thần minh phù hộ quốc thái dân an, mưa thuận gió hòa.
Nay đã là năm Thái Bình thứ mười tám.
Ta rốt cuộc đã bình định thiên hạ.
Ta hướng về trời đất thần minh tuyên cáo:
“Đổi niên hiệu, Lâm An.”
Năm Lâm An nguyên niên, Nữ Đế hạ chiếu đại xá thiên hạ.
Từ đây chiến loạn chấm dứt, bách tính có thể nghỉ ngơi dưỡng sức, an cư lạc nghiệp.
Mở ra một kỷ nguyên thịnh thế mới.
Lịch sử sẽ ghi nhớ tên ta:
Sở Thính Ngân.
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/th-nh-ng-n&chuong=55]

Bình Luận

0 Thảo luận