Ta nào có thể ghét bỏ? Ai chẳng biết thêu nghệ của Chiêu phi nương nương là đệ nhất kinh thành, biết bao kẻ bỏ bạc ra cũng chẳng thể cầu nổi một mảnh vải thêu của nàng.
Nàng ấy ngồi lại rất lâu, kể cho ta nghe chuyện khi nàng mang thai, nói về công chúa An Lạc nghịch ngợm khó dạy nhường nào, còn lần đầu tiên mở miệng gọi chẳng phải "nương", mà là "phụ hoàng".
Công chúa An Lạc vẫn luôn quấn quýt bên nàng, đôi mắt to tròn lấp lánh, chăm chú nhìn bụng ta đã nhô cao.
Lúc gần rời đi, Chiêu phi nương nương hỏi ta có tham dự yến tiệc đêm trừ tịch hay không.
Ta lắc đầu, nói rằng e là không tiện.
Nàng thoáng nét đượm buồn nhưng cuối cùng chỉ dặn ta giữ gìn sức khỏe.
Ta và Chiêu phi vốn chưa từng có quá nhiều giao tình. Trước đây, ngoài lần ta cùng Hoàng hậu nương nương tặng nàng một chiếc khóa trường mệnh khi công chúa An Lạc mới sinh, thì hôm nay mới là lần trò chuyện lâu nhất.
Vậy nên, trong lòng khó tránh khỏi chút nghi hoặc, song dù cố tìm cũng chẳng thấy được manh mối nào.
Những ngày sau đó, ta thường nghĩ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/b-ch-s-c-t-ng-vi-l-c&chuong=22]
Nếu khi ấy ta thực sự xem trọng mối nghi ngờ này, hoặc nếu ta quyết định tham dự yến tiệc đêm trừ tịch năm ấy, liệu kết cục có thay đổi hay không?
14
Ngày cuối năm, lớp tuyết đọng trên mặt đất phần lớn đã tan, ánh mặt trời chói lóa nhưng chẳng thể xua đi giá lạnh.
Ta đã có thể cảm nhận được hài tử trong bụng đạp mình. Những ngày gần đây, nó luôn đạp, mỗi lần như vậy, ta lại dỗ dành: "Chờ thêm chút nữa thôi, con sắp được gặp mẫu thân và phụ hoàng rồi."
Qua giờ Dậu, yến tiệc đêm trừ tịch trong cung mới bắt đầu. Ta ngồi trong phòng, bắt chước đường kim mũi chỉ của Chiêu phi nương nương, định thêu vài bộ y phục.
Đến giờ Tuất, ta cảm thấy có chút đói bèn sai Bảo Nhi đến Ngự Thiện Phòng xem còn món gì không.
Giữa lúc ấy, có thị vệ đứng gác ngoài cung môn, ta liền bảo Ôn ma ma ra hỏi.
"Nương nương..." Ôn ma ma chỉ mới đi một lát đã quay lại: "Là Minh tu dung ở lãnh cung chạy ra, thị vệ đang truy tìm."
Minh tu dung… Người đã trở nên điên loạn sau khi công chúa An Minh qua đời sao?
Dù mới chỉ một năm trôi qua, nhưng dường như đã quên mất nàng ta.
"Ma ma, mang theo mấy vị công công đi tìm Bảo Nhi..." Ta đặt kim chỉ xuống, lòng dấy lên một nỗi bất an: "Đừng để nàng ấy chạm mặt Minh tu dung."
Ôn ma ma nhận lệnh rồi lập tức rời đi.
Tâm trí ta rối bời. Minh tu dung đã hóa điên, thứ gì có thể khiến nàng ta liều mạng thoát khỏi lãnh cung?
Là công chúa An Minh? Hay là Tống Nhiên Chỉ?
Ta đang suy nghĩ thì nghe thấy âm thanh loảng xoảng của bồn hoa vỡ vụn trong viện. Cung nữ trực đêm dè dặt đi xem xét, chẳng mấy chốc đã hoảng loạn chạy về bẩm báo: "Là Minh tu dung!"
Ta hoảng hốt, vội bảo nàng ấy ra ngoài tìm cấm vệ quân rồi khoác áo hồ cừu bước ra cửa.
Ta đã gặp Minh tu dung ba lần.
Lần đầu tiên là khi mới nhập cung, nàng ta rực rỡ chói lóa, trên mặt lộ rõ sự e ấp của thiếu nữ.
Lần thứ hai là khi nàng ta sinh hạ công chúa An Minh, Hoàng hậu nương nương dẫn ta đến tặng khóa trường mệnh. Khi ấy, ta chỉ thoáng nhìn Minh tu dung qua cánh cửa, nàng ta gầy yếu xanh xao, nhưng giữa hai hàng chân mày lại ánh lên niềm hạnh phúc khó che giấu.
Sau đó, công chúa An Minh yểu mệnh, nàng ta phát điên, ôm chặt cỗ quan tài nhỏ bé, bộ dạng tiều tụy chẳng khác gì bây giờ.
Ta nấp sau lưng cung nữ, có phần dè dặt với nàng ta, nhưng nàng ta chỉ đứng bất động bên bồn hoa vỡ vụn, ánh mắt khóa chặt vào bụng ta.
Ta khẽ siết chặt áo hồ cừu, che đi phần bụng đã nhô cao.
Nàng ta dời mắt, nhìn thẳng vào ta.
"Ta nhớ ngươi..." Giọng Minh tu dung vang lên, trong trẻo đến mức chẳng ai nhận ra nàng đã mất trí: "Ngươi là người có lễ nghi kém nhất trong tất cả tú nữ."
Ta kéo nhẹ khóe môi, không ngờ nàng ta lại nói với ta điều này.
"Ta từng cùng những người khác cười nhạo ngươi, nói rằng ngươi vào cung một năm vẫn chưa từng được triệu hạnh, hoàng thượng giữ ngươi lại chẳng qua chỉ vì đám quan viên châu phủ mà thôi." Nàng ta ngập ngừng, rồi cụp mắt tiếp tục: "Chỉ là ngươi thực sự rất đẹp, lại chẳng tranh chẳng giành, giống y hệt cố Hoàng hậu nương nương."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận