Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

BẠCH SẮC TƯỜNG VI LỤC

Chương 2

Ngày cập nhật : 2025-07-29 23:10:25
2
Mười ngày sau, cuộc tuyển tú chính thức khép lại.
Tin tức ta được phong thẳng lên Quý nhân Thất phẩm ngay tại đại điện đã lan truyền khắp hoàng cung sau mười ngày lên men.
Ta được sắp xếp ở biệt cung của Lâm Hoa Điện, còn chính điện thuộc về một nữ nhân cùng ta nhập cung. Nữ nhân đó tên Giang Kiều Nhan, là thứ xuất của Nhị phòng phủ Uy Vũ tướng quân.
Nàng ta sinh ra đoan trang, dung mạo thanh tú, từng đường nét đều là thượng thừa.
Hoàng thượng sắc phong nàng ta làm Đức dung Ngũ phẩm, ban hiệu Tĩnh.
Ta cứ tưởng nàng ta sẽ như danh hiệu của mình: tĩnh lặng ôn hòa, nhưng hóa ra Hoàng đế quả thực mù mắt.
Giang Kiều Nhan đích thực là một kẻ chua ngoa đanh đá, kiêu căng ngạo mạn, lúc nào cũng thích bới lông tìm vết, kiếm chuyện với người khác.
Mà ta ở gần nàng ta, phẩm cấp lại không cao bằng, nên tự nhiên trở thành mục tiêu hàng đầu để nàng ta xỉa xói.
“Ta nói cho ngươi biết, hôm nay Hoàng thượng sẽ đến cung ta, tốt nhất ngươi nên ngoan ngoãn ở yên trong biệt cung, nếu để ta thấy dù chỉ một sợi tóc của ngươi…”
Nàng ta hất cằm, hai tay khoa trương, bày ra bộ dáng cao cao tại thượng.
“Tỷ tỷ yên tâm, ngay cả hơi thở của muội, tỷ cũng sẽ không cảm nhận được!”
Ta nhấp một ngụm trà, ngẩng đầu đáp lời, thái độ nghiêm túc như đang hứa hẹn chuyện trọng đại.
Nhưng từ khi nhập cung đến nay, ta đã nghe câu này không dưới năm mươi lần rồi…
Nghe nói, Thọ An Điện của Chiêu tần và Dao Phù Cung của Minh tu dung đều đã có hỷ sự.
Hơn nữa, theo quy định trong cung, mỗi mùng một và ngày rằm hàng tháng, Hoàng thượng đều phải nghỉ lại ở Hoa Thanh Cung cùng Hoàng hậu.
Vậy mà Giang Kiều Nhan lại có bản lĩnh giữ chân Hoàng đế năm mươi ngày trong tổng sáu mươi ngày nhập cung.
Thật sự lợi hại.
Thế nhưng, ta sẽ không vạch trần nàng ta làm gì.
Rốt cuộc, chẳng phải việc ngắm hoa trong Ngự Hoa Viên hay thưởng thức điểm tâm của Ngự Thiện Phòng sẽ thú vị hơn sao?
Mỗi ngày sau khi thỉnh an Hoàng hậu, ta lại sai Bảo Nhi đi lấy ít trà bánh, mang đến một chỗ vắng vẻ mà ta mới phát hiện.
Tận cùng phía bắc của Ngự Hồ, dưới một tán liễu già, có một đình nghỉ chân đã bỏ hoang từ lâu.
Ta quan sát nhiều ngày, phát hiện trong cung chẳng mấy ai lui tới nơi đó, nên dần dần chiếm làm địa bàn của mình.
Một ấm trà mát, vài miếng điểm tâm, kể cho Bảo Nhi vài chuyện tiếu lâm vô nghĩa, sau đó lại gối đầu lên bàn đá chợp mắt một lát… một ngày cứ thế trôi qua thật nhanh.
Mãi đến một ngày nọ, Giang Kiều Nhan thực sự được Hoàng thượng triệu thị tẩm.
Nàng ta vui mừng khôn xiết, đến độ khi còn đang bọc kín trong chăn chờ nội thị đến khiêng đi vẫn không quên sai nha hoàn gọi ta đến khoe khoang một phen.
“Muội muội chúc mừng tỷ tỷ…”
Ta ngoài miệng nịnh nọt nhưng trong lòng lại chẳng có chút cảm xúc nào.
Cứ tưởng rằng, từ nay về sau, nàng ta sẽ một đường thăng tiến, ít nhất cũng phải leo lên bậc Vãn dung gì đó…
Nhưng Hoàng thượng hoàn toàn không để nàng ta trong mắt, chỉ sủng hạnh một đêm, rồi chẳng buồn đoái hoài thêm lần nào.
Giang Kiều Nhan cũng chẳng còn hơi sức đâu mà kiếm chuyện với ta nữa mà bắt đầu mỗi ngày si tình rầu rĩ.
Thậm chí đôi khi nàng ta còn hỏi ta: “Ngươi đã bao giờ gặp Hoàng thượng chưa? Có cảm thấy ngài ấy là nam nhân đẹp nhất thiên hạ không?”
Ta chỉ có thể lắc đầu: “Muội thực sự không có phúc phận đó.”
Sau đó, nàng ta nhốt mình trong phòng ngày ngày thêu thùa.
Uyên ương, mẫu đơn, hoa hồng, hợp hoan…
Hai tháng trôi qua, số lượng hầu bao và khăn tay nàng ta thêu không đếm xuể nhưng chưa từng tặng được một cái nào.
Kinh thành vào thu.
Ngự Hoa Viên héo tàn không ít, mà từ sau lần thị tẩm duy nhất ấy, ta cũng đã hai tháng chưa quay lại đình hóng mát.
Bởi vì Giang Kiều Nhan không tìm ta gây sự nữa nên ta cũng chẳng cần phải tránh né.
Lá vàng rơi đầy mặt hồ.
Đến nơi, ta thấy có rất nhiều cung nhân đang vớt lá rụng bằng lưới.
Tự dưng mất cả hứng thú.
Ta ra hiệu cho Bảo Nhi chuẩn bị quay về.
Đúng lúc xoay người, đập vào mắt lại là một bóng dáng khoác long bào màu vàng sáng chói.
Ta tim đập dồn dập, vội vàng điều chỉnh tâm thế, cúi đầu hành lễ.
“Ngẩng đầu lên.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/b-ch-s-c-t-ng-vi-l-c&chuong=2]

Bình Luận

0 Thảo luận