10
Mấy ngày nay, Bảo Nhi lúc nào cũng cười đến mức không khép miệng lại được.
Nàng ấy nói rằng, hóa ra Hoàng thượng sớm đã có ý đồ với ta. Ta quở trách Bảo Nhi phải chú ý lời lẽ, vậy mà nàng ấy lại cả gan đáp: "Có ngài ở đây, ta sợ gì chứ?"
Hôm đó, sau khi Hoàng thượng thốt ra những lời ấy, ta vô tình kể lại cho Bảo Nhi nghe. Thực ra, nàng ấy nói cũng không sai. Đã rất lâu rồi, ta không còn kể những câu chuyện cười nhạt nhẽo, cũng chẳng còn gục xuống bàn đá mà ngủ gật nữa.
Nếu Hoàng thượng đã nói vậy, hẳn là từ lúc ta mới vào cung, hắn đã để mắt tới ta. Nhưng ta không thể nào đoán định tình cảm của hắn. Mỗi khi nghĩ đến, đầu óc ta lại trở nên hỗn loạn, chẳng tài nào bình tâm suy ngẫm.
Giữa tháng Năm, vào đêm trước yến tiệc Đoan Ngọ trong cung, ta tình cờ gặp một nhóm công tử nhà quan lại bên bờ Ngự hồ.
Ban đầu, thấy bọn họ chỉ đang đùa giỡn, ta không định nán lại. Nhưng rồi, ánh mắt ta dừng trên một thiếu niên vận áo vải thô.
Theo lẽ thường, trong yến tiệc Đoan Ngọ, quan lại sẽ không tùy tiện đưa một nô bộc nhỏ tuổi vào cung. Dù sao, trẻ con vẫn khó tránh khỏi vụng về hơn người lớn.
Ôn ma ma khẽ kéo tay áo ta, nói nhỏ: "Đó là tiểu đệ của Hoàng hậu nương nương."
Lục Lạc Âm… Đệ đệ của nàng, Lục Duy An…
Bàn tay dưới tay áo ta khẽ siết lại, từng bước tiến về phía Ngự hồ.
Lúc này, ta bắt đầu nghe thấy giọng nói của đám công tử kia: "Ngươi nghĩ với thân phận hiện tại của mình mà cũng xứng bước chân vào hoàng cung sao?"
"Lúc mới vào đây, ngươi không phải rất kiêu ngạo ư? Suốt ngày hô hào rằng sớm muộn gì tỷ tỷ ngươi cũng sẽ đón ngươi về."
"Giờ ta chẳng phải đã đưa ngươi vào cung rồi đây sao? Ngươi mau đi tìm tỷ tỷ ngươi đi!"
Thiếu niên bị chèn ép đến mức này, vậy mà vẫn đứng thẳng lưng, trên mặt không lộ vẻ sợ hãi.
Cậu ngước nhìn ta, lại nhìn Ôn ma ma phía sau lưng ta, không hề do dự mà lao mình xuống Ngự hồ.
Sắc mặt đám công tử kia lập tức tái nhợt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/b-ch-s-c-t-ng-vi-l-c&chuong=16]
Ta hoảng hốt kêu lên, lao đến nắm lấy cánh tay cậu.
Dù sắp vào hè, nước trong Ngự hồ vẫn lạnh thấu xương.
Ta nhìn cậu dần dần chìm xuống đáy hồ, điên cuồng bơi theo. Ta muốn nói với cậu rằng, tỷ tỷ cậu không có ở đây. Nàng đã rời cung, cùng vị tiểu Tướng quân mà nàng yêu thương đi ngắm non sông trăm dặm rồi.
Ngay khoảnh khắc Lục Duy An sắp chìm hẳn, cuối cùng ta cũng nắm được tay cậu.
Ta kéo Lục Duy An lên bờ. Bảo Nhi và Ôn ma ma mỗi người ôm lấy một người chúng ta. Bảo Nhi vừa khóc vừa trách ta lúc nào cũng ngốc nghếch như vậy.
Ta nhìn Ôn ma ma đang vỗ vào mặt thiếu niên kia, nhưng cậu thế nào cũng không tỉnh lại.
Thị vệ bao vây xung quanh, ta bảo họ không cần lo cho ta, hãy mau đưa cậu ta đến Thái Y Viện. Ta nói, ta không muốn cậu chết.
Khi Hoàng thượng đến, thị vệ đã bế Lục Duy An rời đi được một lúc.
Trên mặt hắn có sự giận dữ, bước chân cũng hỗn loạn.
Không để ta nói một lời, hắn nhận lấy áo choàng Đức Toàn công công đưa tới, quấn quanh người ta, rồi bế ta rời khỏi Ngự hồ.
"Thiếp không sao đâu…" Ta ngước nhìn hắn, mái tóc ướt đẫm dính nước lên y phục hắn.
Hoàng thượng không đáp. Ta cũng không nhìn hắn nữa, chỉ vươn tay ôm lấy cổ hắn, tựa đầu lên vai hắn.
Ta khẽ nói với hắn rằng, ta thật sự rất sợ hãi. Ta nói, nếu đứa trẻ đó chết rồi, có lẽ ta lại tiếp tục mơ thấy Hoàng hậu nương nương.
Hoặc cũng có thể, ta chẳng còn mơ thấy nàng nữa, mà là không tài nào chợp mắt được. Nếu ban đêm không ngủ được, e rằng ban ngày cũng chẳng thể yên giấc.
Hoàng thượng hạ chỉ phạt đám công tử kia đến quân doanh Tây Sơn. Chu Đô úy của Mãnh Hổ Doanh nổi danh nghiêm khắc, chưa từng vị nể ai.
Hắn nói, sớm muộn gì cũng phải chỉnh đốn thói ngang ngược của đám công tử ăn chơi trong kinh thành.
Ôn ma ma kể lại rằng, Hoàng thượng đã ban chỉ xóa bỏ nô tịch của Lục Duy An. Sau khi ra khỏi Thái Y Viện, cậu cũng được đưa đến Tây Sơn, mục đích không rõ.
Ta bị nhiễm lạnh, sốt nhẹ mấy ngày, nhưng rất nhanh đã khỏi.
Hôm ấy, mặt trời vừa lên, sau khi vấn an xong, Dung quý phi gọi ta lại.
Nàng ta nói, dạo này Hoàng thượng hiếm khi đặt chân đến hậu cung, khiến các phi tần oán trách không thôi.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận