Giữa những khoảng trống ngắn ngủi, tôi khẽ hỏi Mạnh Hạo: "Anh đã nằm vùng ở đây lâu như vậy, có điều tra được gì về cấp trên của chúng không? Trong số cao tầng của tổ chức này có ai là nữ không? Có phải Hứa Tình chính là một trong số họ?"
Mạnh Hạo lắc đầu: "Cô ta không phải cao tầng nhưng từng có ý định phục vụ tổ chức, rất nguy hiểm."
Hứa Tình từng muốn làm việc cho tổ chức này?
Tôi cau mày: "Còn bây giờ thì sao?"
Mạnh Hạo thở dài: "Hiện tại thì có vẻ không còn nữa nhưng ý định đó của cô ta chưa bao giờ hoàn toàn biến mất, lúc có lúc không. Thế nên, anh mới nhắc em, đừng tin cô ấy…"
Tôi còn chưa kịp tiêu hóa hết lời anh ấy nói thì Mạnh Hạo chợt thấp giọng tiếp tục:
"Còn một chuyện nữa… Em có nhớ lúc đó trên nhóm có người nói Hứa Tình c/h/e/c không? Khi đó, anh đang đi mua đồ ăn cho em nhưng thật ra, anh mất nhiều thời gian hơn là vì bị bên Myanmar gọi đi gặp một cao tầng."
Anh ấy ngừng lại một giây rồi khẽ thì thầm:
"Người đó phụ trách toàn bộ đường dây buôn bán ở khu vực phía Bắc Trung Quốc."
"Em có biết… Người phụ nữ đó là ai không?"
28
Tôi lắc đầu.
Mạnh Hạo do dự trong chốc lát rồi mới lên tiếng:
“Là mẹ em.”
Mẹ tôi?
Người phụ nữ mỏng manh yếu đuối, luôn dịu dàng với tôi nhất?
Bà ấy là cao tầng của tổ chức buôn bán nội tạng?
Sao có thể chứ?
Trong đầu tôi như có tiếng ong ong vang lên.
Tôi nhìn chằm chằm vào Mạnh Hạo nhưng không thốt ra nổi một lời nào.
Anh ấy nhẹ nhàng vuốt mặt tôi, giọng nói trầm thấp:
"Trịnh Viện… Bà ấy luôn theo dõi em. Khu chung cư của em ở là do bà ta đầu tư xây dựng. Ngày hôm đó, khi em nhắn tin cho bà ta trong nhà vệ sinh, thật ra bà ta lập tức gọi lại là để x/a/c nhận em có nghi ngờ kế hoạch của anh hay không. Chỉ cần em tỏ ra hơi do dự, em sẽ c/h/e/c. Anh nhận cuộc gọi đó thay em chính là để xóa bỏ nghi ngờ của bà ta, Để bà ta tin rằng mọi chuyện vẫn trong tầm kiểm soát của anh."
Đột nhiên, tôi đã hiểu ra tất cả mọi chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/nh-t-k-c-a-th-m-ch-u-ng-n&chuong=11]
Mạnh Hạo làm vậy là để bảo vệ tôi, vậy nên mới liên kết ID iPhone của tôi với anh ấy để đề phòng bất trắc và tránh bị mẹ tôi nghi ngờ.
Nam ca từng nói có một cao tầng muốn bắt cóc tôi để tống tiền gia đình. Ban đầu, tôi đoán đó là Hứa Tình, nhưng nếu người đó là mẹ tôi, vậy thì mọi chuyện đã hoàn toàn hợp lý.
Bà ấy với ba tôi tái hôn và cũng là người hiểu rõ gia cảnh tôi nhất.
Nhưng tất cả những điều này vẫn nằm ngoài sức tưởng tượng của tôi.
Tại sao bà ấy luôn ở bên cạnh tôi nhưng lại là một trong những cao tầng của đường dây buôn bán n/o/i t/a/n/g?
Tôi không thể nào lý giải nổi.
Chợt nhớ đến tin nhắn ẩn bằng nước chanh, tôi giật mình kinh hãi:
"Em đã để lại tin nhắn ẩn trong hướng dẫn nuôi cá!"
Mạnh Hạo hôn nhẹ lên má tôi, khẽ nói:
"Bảo vệ khu chung cư thật sự là chú ba của anh. Nhưng ông ấy là gián điệp hai mang, bên nào có lợi thì sẽ theo bên đó. Đừng lo, chuyện đó… Ông ấy sẽ xử lý sạch sẽ. Còn chuyện anh nói với em trên máy bay là cố ý để cho máy nghe lén nghe thấy."
Ngay lúc đó, cánh cửa bị đạp tung ra.
Bóng dáng hoảng hốt của Hứa Tình xuất hiện trong tầm mắt tôi. Cô ấy hoảng loạn, giọng lắp bắp:
"Bọn họ…bọn họ nói không nghe thấy tiếng gì nữa… Bảo tôi… bảo tôi vào kiểm tra…"
29
Phía sau cô ấy, Nam ca nở một nụ cười đầy ẩn ý: "Mạnh Hạo, cậu làm ăn kiểu gì thế? Mới một lúc mà đã không có động tĩnh gì rồi. Không biết còn tưởng hai người đang thì thầm chuyện gì cơ đấy."
Mạnh Hạo đứng dậy, giả vờ cài lại thắt lưng: "Nam ca, con gái đứa nào chẳng thế, mệt lắm đấy. Được rồi, đưa đến đại bản doanh đi."
Anh ấy đẩy tôi về phía trước: "Lần sau lại xử lý cô ta tiếp."
Một người phụ nữ Myanmar mặc váy dài đưa tôi vào trong tòa nhà.
Bên ngoài tòa nhà có rất nhiều dàn nóng điều hòa, mọi khung cửa sổ đều bị rèm che kín, không thể nhìn thấy bên trong.
Ở góc tây của tòa có một cột thu lôi, lớp sơn trên tường bong tróc, có vẻ đã bị sét đ/á/n/h nhiều lần.
Bước vào trong, tôi và Hứa Tình bị tách ra, mỗi người đi về một hướng khác nhau.
Hứa Tình bất ngờ níu chặt lấy tay tôi: "Trịnh Lâm, tớ muốn ở cùng cậu... Trịnh Lâm, tớ sợ... Trịnh Lâm..."
Tôi quay sang, nhìn về phía Nam ca: "Cô ấy có thể ở cùng tôi không? Tôi sẽ làm việc cho các người."
Nam ca bật cười. Nhưng ngay sau đó, khuôn mặt ông ta đột nhiên trở nên nghiêm túc. Ông ta giơ tay t/á/t mạnh một cái khiến tôi ngã nhào xuống đất: "Ở đây, người sống chẳng có giá trị gì hết, Chỉ có n/o/i t/a/n/g mới là thứ có giá trị. Nếu không muốn bị mổ ngay bây giờ thì ngoan ngoãn đừng ra điều kiện."
Tôi chống tay xuống đất, cố gắng chịu đựng cơn đau.
Qua khóe mắt, tôi thoáng thấy một nụ cười lạnh lẽo lướt qua trên khuôn mặt của Hứa Tình.
Ngay lúc đó, một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu tôi: Hứa Tình đã hoàn toàn ba/n m/a/ng cho tổ chức, cô ấy đã qua mặt được Mạnh Hạo.
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận