Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

TỪ BỎ TU ĐẠO ĐỂ NUÔI CHÁU

Chương 14

Ngày cập nhật : 2025-07-29 00:45:39
15
Khổ cho bọn họ rồi, chuyến này đến đây lại thành trợ lực giúp ta phi thăng.
Đan điền Tử Phủ bỗng chấn động, kiếm phách bản mệnh im lặng nhiều năm bất ngờ phát ra tiếng ngân vang trong trẻo.
Ta dễ dàng chém đứt hai sợi nhân quả ấy, Chưởng môn vung tay áo, lập tức đưa họ trở lại cõi phàm. Giá trị cuối cùng của họ, cũng chẳng còn gì.
“Chúc mừng sư muội phá được hồng trần!”
Các vị sư huynh cùng nâng chén cười lớn: “Lôi kiếp Nguyên Anh đến thật đúng lúc, nào, cạn một chén lớn!”
Ngoài cửa sổ sấm sét đùng đoàng, ta bước lên Thanh Sương kiếm nghênh đón mây kiếp giăng đầy trời.
Ba mươi sáu đạo tử điện xé toạc màn đêm, chiếu sáng nhân gian như ban ngày.
Mọi ân oán nơi trần thế, cuối cùng cũng theo lửa sấm hóa thành tro bụi.
Một trăm năm sau.
Tâm kiếm của ta đại thành, tái nhập hồng trần để tôi luyện đạo tâm.
Trước khi hạ phàm, ta cố ý tra xét kết cục của phụ tử Công Dương Cảnh.
Nhân lúc họ đến Vạn Kiếm Tông quỳ gối cầu ta, Hoàng đế cuối cùng cũng có cớ nhổ đi mầm mống tai họa là dòng dõi Đại tướng quân.
Vị Hoàng đế trẻ siết lấy tấu chương mật từ Ngự sử đài, lạnh lùng bật cười: “Hay cho tên Đại tướng quân, chứng cứ con hắn ngược sát dân lành, giáng vợ thành thiếp, vậy mà giấu được tận chín năm.”
Thiết kỵ Vũ Lâm Vệ giẫm nát phủ Tướng quân.
Mũ miện của Công Dương Dụ rơi xuống đất, vừa hay thấy đám di nương trong hậu viện ôm hộp trang sức trèo tường chạy trốn, bị thị vệ dùng câu liêm kéo rách nửa vạt váy, xuân sắc lả lơi.
“Tội thần họ Công Dương bị tịch thu tài sản, nam đinh lưu đày đến mỏ phương Bắc!” Thái giám truyền chỉ một cước đá văng Công Dương Cảnh đang cố níu lấy vạt áo hắn,
Tiểu thế tử ấy, từ nay sẽ chẳng còn gặp được người từng ôm hắn vào lòng, che chở phía sau lưng nữa.
Tại mỏ phương Bắc
Tuyết trộn tro than lùa vào cổ áo trong hang mỏ phương Bắc, Công Dương Dụ vẫn còn đắm chìm trong ký ức lúc ta đang mang thai mà vẫn ủ tay sưởi ấm cho hắn, không chịu tỉnh mộng.
Trên vách đá trong hang, dày đặc cái tên“Vân Ca” của ta.
Bàn tay từng cầm bút viết giờ chi chít tê cóng, thế mà vẫn phải thay con trai ho ra máu cõng thêm ba gùi đá.
“Phụ thân… khụ khụ… hôm nay là Lạp Bát… tiểu di có nấu cháo Lạp Bát cho chúng ta không?”
Công Dương Cảnh co ro trong căn lều dột gió, cổ tay nắm chặt chiếc khóa trường mệnh.
Hắn trông không ổn chút nào, bệnh tật mệt mỏi, đèn cạn dầu tắt.
Ta không khỏi liếc nhìn thêm vài lần.
Như thể cảm nhận được ánh mắt ta, hắn bất ngờ co giật, chỉ tay về khoảng không:
“Tiểu di đang nhìn chúng ta! Tiểu di! Cảnh nhi sẽ không mắng người nữa đâu, khụ khụ…”
Công Dương Dụ vội bịt miệng hắn, nhưng chỉ chạm phải một tay toàn máu tươi.
Ánh trăng rọi qua lỗ thủng trong căn lều, chiếu lên khóe môi Công Dương Cảnh nơi máu đen đang trào ra, nửa miếng bánh mốc meo trong tay hắn, chết cũng chẳng chịu ăn.
Công Dương Cảnh từng sống trong gấm vóc lụa là, rốt cuộc cũng đã tiêu sạch phúc phần của mình.
Thi thể Công Dương Cảnh bị quẳng cho chó hoang ăn, Công Dương Dụ không chịu nổi đòn roi ngày ngày của tiểu lại, tự vẫn trong hang mỏ, máu nhuộm đỏ khắp vách đá khắc tên “Vân Ca”.
Giang Nam
Khi mưa bụi Giang Nam thấm ướt chùm tua trên chuôi kiếm, hoa quế ba thu cũng vừa dậy hương.
Khi ta du ngoạn đến Giang Nam, chợt nhớ ra đây từng là nơi ta khao khát nhất thuở bé.
Tiên sinh kể chuyện vỗ bàn đến đoạn “Đại tướng quân quỳ gối suốt đêm trên bậc thang tiên môn”, bên dưới bỗng vang lên tiếng cười khẽ.
“Sau đó thì sao? Vị tiên nhân ấy có từng quay đầu lại?”
Tay ta cầm chén rượu khẽ run.
Cô nương ngồi bên cửa sổ mặc áo tơi, đội nón lá, bên tóc cài một đóa hoa đăng tiêu tươi thắm, ánh mắt giống hệt Mặc Mặc năm mười sáu tuổi.
“Sau đó à...”
Ta bật tay, đẩy chén rượu lướt qua ba chiếc bàn vuông,
“Tiên nhân chợt nhớ ra còn nợ ai đó một đời bánh hoa quế nên mới quay lại trả nợ.”
Trong tiếng cười rộ khắp quán, cô nương ấy bỗng đứng dậy.
“Ngươi nhìn… quen lắm.”
“Thật sao?” Ta nhướng mày,
“Biết đâu, kiếp trước chúng ta đã từng gặp rồi thì sao.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/t-b-tu-o-nu-i-ch-u&chuong=14]

Bình Luận

0 Thảo luận