Loading...
TỪ BỎ TU ĐẠO ĐỂ NUÔI CHÁU
Tác giả: Tôm Nhỏ Bao Bao
Thể loại:
Cổ Đại, Góc Nhìn Nữ, Tu Tiên, Vả Mặt

Tình trạng:
Hoàn thành
Chương
18
Lượt đọc
188
Đánh giá
0.00/5
Giới thiệu truyện:
Chín năm trước, ta vừa mới trở thành đại đệ tử chưởng môn Vạn Kiếm Tông thì hung tin đã ập đến: Đích tỷ ta sau khi sinh hạ cháu ngoại thì rong huyết mà mất. Mẫu thân vội sai người truyền tin, ép ta lập tức hồi phàm, buộc ta phải gả vào phủ Đại tướng quân nơi biên cương, làm kế thất cho phu quân của tỷ.
Ta đáp ứng.
...
Ta đáp ứng.
...
Chín năm trước, ta vừa mới trở thành đại đệ tử chưởng môn Vạn Kiếm Tông thì hung tin đã ập đến: Đích tỷ ta sau khi sinh hạ cháu ngoại thì rong huyết mà mất. Mẫu thân vội sai người truyền tin, ép ta lập tức hồi phàm, buộc ta phải gả vào phủ Đại tướng quân nơi biên cương, làm kế thất cho phu quân của tỷ.
Ta đáp ứng.
Dù các trưởng lão trong tông môn hết lời khuyên can, ta vẫn cố chấp không quay đầu. Chưởng môn bất đắc dĩ, đành hạ cấm chế tiên thuật, cho phép ta rời núi trở về.
Chín năm sau, chỉ vì ta dập đầu trước linh vị của tiên phu nhân chưa đủ mạnh, tiểu Thế tử do chính tay ta nuôi lớn lại ngay trước mặt mọi người, ấn đầu ta xuống nền gạch xanh, hung hăng đập hơn mười cái.
Hắn dửng dưng nhìn trán ta máu thịt be bét, gương mặt lạnh lùng vô tình, chẳng khác phụ thân hắn chút nào: “Ngươi chiếm cứ vị trí của mẫu thân ta quá lâu, đến mức đã quên mất thân phận của mình rồi sao? Trước linh vị mẫu thân ta, một kẻ kế thất như ngươi vĩnh viễn chỉ là tiểu thiếp.”
“Ta đã trưởng thành. Ngươi nên cút khỏi phủ Tướng quân, đừng để thiên hạ chê cười rằng ta là đứa trẻ do một tiểu thiếp nuôi lớn!”
Máu chảy dài xuống, khiến tầm mắt ta dần mơ hồ. Ta chỉ lặng lẽ dùng tay áo lau đi, bình thản nói: “Không cần ngươi đuổi, ta tự đi.”
Ta đáp ứng.
Dù các trưởng lão trong tông môn hết lời khuyên can, ta vẫn cố chấp không quay đầu. Chưởng môn bất đắc dĩ, đành hạ cấm chế tiên thuật, cho phép ta rời núi trở về.
Chín năm sau, chỉ vì ta dập đầu trước linh vị của tiên phu nhân chưa đủ mạnh, tiểu Thế tử do chính tay ta nuôi lớn lại ngay trước mặt mọi người, ấn đầu ta xuống nền gạch xanh, hung hăng đập hơn mười cái.
Hắn dửng dưng nhìn trán ta máu thịt be bét, gương mặt lạnh lùng vô tình, chẳng khác phụ thân hắn chút nào: “Ngươi chiếm cứ vị trí của mẫu thân ta quá lâu, đến mức đã quên mất thân phận của mình rồi sao? Trước linh vị mẫu thân ta, một kẻ kế thất như ngươi vĩnh viễn chỉ là tiểu thiếp.”
“Ta đã trưởng thành. Ngươi nên cút khỏi phủ Tướng quân, đừng để thiên hạ chê cười rằng ta là đứa trẻ do một tiểu thiếp nuôi lớn!”
Máu chảy dài xuống, khiến tầm mắt ta dần mơ hồ. Ta chỉ lặng lẽ dùng tay áo lau đi, bình thản nói: “Không cần ngươi đuổi, ta tự đi.”
×
- Chương 129/07/2025
- Chương 229/07/2025
- Chương 329/07/2025
- Chương 429/07/2025
- Chương 529/07/2025
- Chương 629/07/2025
- Chương 729/07/2025
- Chương 829/07/2025
- Chương 929/07/2025
- Chương 1029/07/2025
- Chương 1129/07/2025
- Chương 1229/07/2025
- Chương 1329/07/2025
- Chương 1429/07/2025
- Chương 1529/07/2025
- Chương 1629/07/2025
- Chương 1729/07/2025
- Chương 1829/07/2025
Chương Mới
Xem tất cả
CÙNG ĐĂNG BỞI Chế Quan Nam Phương
xem thêmĐánh Giá
Không có đánh giá nào.
Hâm mộ...
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận