Thấy sắc mặt tôi không đúng, Tạ Từ nhanh chóng vươn người tới rồi giật lấy điện thoại trong tay tôi.
Một giây.
Hai giây.
Bầu không khí trong căn phòng im lặng đến đáng sợ.
Thậm chí, ngay cả trong đầu tôi cũng không nghe thấy tiếng lòng của Tạ Từ. Tôi ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy anh bất ngờ ném mạnh điện thoại xuống đất.
Màn hình vỡ nát như một đóa hoa.
Cùng lúc đó, giọng nói trong lòng của Tạ Từ vang lên:
"Trang tin tức XX đúng không? Ông đây nhớ kỹ rồi."
"Tên phóng viên ngu xuẩn nào đặt cái tiêu đề này vậy, rõ ràng tôi mới là con chó trung thành của vợ tôi."
"..."
Tạ Từ mắng chửi trong lòng một lúc lâu rồi mới dần bình tĩnh lại.
Anh quay người sang, liếc nhìn tôi một cái, giọng điệu lạnh lùng:
"Loại tin tức này ảnh hưởng không tốt đến danh tiếng nhà họ Tạ. Tôi sẽ xử lý."
"Ồ."
Tôi ngước nhìn anh: "Tôi muốn đi ngủ."
Ý tôi là bảo anh đi ra ngoài. Nhưng khi nghe vậy, Tạ Từ lại hơi nhướng mày.
Anh nghiêng đầu, yết hầu vô thức chuyển động lên xuống.
"Ừm."
Sau khi đáp lại một tiếng, Tạ Từ giơ tay tắt đèn.
Tầm nhìn trước mắt tôi lập tức tối sầm.
Trong bóng tối, anh ôm chặt tôi vào lòng.
Trong màn đêm lạnh lẽo, anh lạnh lùng lên tiếng:
"Đừng cử động."
Anh giữ chặt vai tôi, xoay người tôi lại rồi dùng toàn bộ c/o t/h/e áp sát vào người tôi.
"Nói cô nịnh bợ cũng không sai."
"Công chúa nhỏ của giới thượng lưu Bắc Kinh lột x/a/c thành kẻ cuồng ngược." Đầu ngón tay anh lướt qua vành tai tôi, để lại một cảm giác ấm áp:
"Thật k/i/c/h th/i/ch."
Ngay sau đó, tiếng vải bị xé rách vang lên.
Anh cười nhạt:
"Khương Nam, chẳng phải đây là thứ cô muốn sao?"
Sau màn sỉ nhục ấy, giọng nói yếu ớt của Tạ Từ lại vang lên trong đầu tôi—
8
"Vợ ơi, anh xin lỗi mà, đây là lời thoại do cái hệ thống c/h/e/c tiệt kia đưa ra."
"Huhu, trông anh thế này chẳng khác nào một gã biến thái bỉ ổi cả."
Sau đó, anh lại tiếp tục lải nhải một lúc lâu khiến tôi cảm thấy vô cùng phiền phức nên chẳng buồn nghe tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/n-u-bi-t-tr-c&chuong=4]
Dù tôi biết rõ đây là nhiệm vụ quái đản gì đó nhưng cảm giác nhục nhã vẫn cứ lan tràn khắp c/o t/h/e.
Tôi nghiêng đầu, nhìn thấy dáng vẻ mờ nhạt của Tạ Từ trong bóng tối.
Dù không rõ ràng lắm nhưng vẫn rất đẹp trai.
Nhưng tôi vẫn không nhịn được, quay người lại rồi giơ chân đạp anh ngã thẳng xuống giường.
"Cút! Tôi không phải nữ chính trong mấy bộ truyện ngược đâu. Lên giường rồi mà anh còn không ngậm được cái miệng lại à!"
Tôi vẫn chưa thấy hả giận.
Tôi với lấy chiếc gối mềm mại rồi ném thẳng vào người Tạ Từ.
"Ra ngoài ngủ!"
Trong bóng tối.
Tạ Từ im lặng hai giây.
Nhưng trong lòng vẫn ồn ào như cái chợ:
"Vợ mắng gã đàn ông biến thái, ngầu quá!"
"Cuối cùng cũng có thể kết thúc cái màn c/u/o/n/g é/p tình yêu này rồi, nhưng mà… tối nay không được ôm vợ ngủ nữa…"
Anh nhặt chiếc gối dưới đất lên, mặt đen như d/i/t nồi nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng tủi thân, rầu rĩ bước ra khỏi phòng.
9
Đêm đó, tôi ngủ không ngon.
Đã cách một bức tường.
Vậy mà tôi vẫn có thể nghe thấy tiếng lòng của Tạ Từ.
Mãi đến nửa đêm anh mới chịu ngủ, nhưng trước đó vẫn cứ lải nhải về chuyện của tôi suốt.
Cuối cùng.
Tôi nghe thấy anh thở dài một tiếng:
"Phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ rồi tống khứ cái hệ thống chó c/h/e/c này đi. Bây giờ ông đây chỉ muốn qua phòng bên cạnh làm một gã chồng cuồng vợ mà thôi."
Tôi: "..."
Tạ Từ nói quá nhiều khiến tôi bị mất ngủ. Mãi đến khi trời vừa tờ mờ sáng thì tôi mới có thể thiếp đi.
Lúc tỉnh dậy, mặt trời đã lên cao.
Tạ Từ không còn ở đó.
Nhưng anh đi rồi lại không thấy quay về nữa.
Tôi gọi điện thoại, không ai bắt máy.
Tôi đến công ty tìm, văn phòng trống không.
Ngay cả ba mẹ Tạ cũng không biết anh đã chạy đi đâu.
Ngược lại, nghe nói trong hai ngày qua, trang tin tức từng đăng bài về tôi hôm trước lại xảy ra chuyện lớn, có khi sắp phải đóng cửa đến nơi rồi.
Còn ai là người đứng sau giật dây, tất cả mọi người cũng đều đoán được.
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận