"Cái hệ thống c/h/e/c tiệt gì thế này?"
"Vợ à, ở kia có một chai vodka đó, hãy hắt lại anh đi!"
"Tôi thật sự đáng c/h/e/c mà."
Tôi kìm nén ngọn lửa giận đang bùng lên, cố gắng ở trong phòng riêng hầu hạ anh một lúc lâu, gần như đã hiểu rõ suy nghĩ trong lòng anh.
Trên người anh có một cái hệ thống quỷ quái gì đó, nhiệm vụ mà nó giao cho anh toàn là lạnh nhạt với tôi, sỉ nhục tôi.
Vì vậy, anh không thể không làm theo.
Và sau khi tôi rời đi, anh lập tức tìm cớ đuổi cô gái bên cạnh đi.
Lúc này, trên tủ đầu giường có một ly r/u/o/u vang.
Tôi cầm ly r/u/o/u lên, lập tức nghe thấy giọng nói của anh trong đầu: "Đúng rồi! Hắt lại đi!"
Tôi không làm vậy, chỉ im lặng nhấp một ngụm r/u/o/u.
Tạ Từ: "Vợ yêu mình quá đi, không nỡ hắt r/u/o/u vào mình."
"..."
Nhưng thực tế, Tạ Từ không hề nói một lời nào. Anh vẫn luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng, ngồi đó ra vẻ trầm ngâm.
Sau khi uống r/u/o/u, tôi cảm thấy hơi nóng nên tiện tay cởi hai cúc áo.
Ngay lúc đó, trong đầu tôi lại vang lên tiếng lẩm bẩm của Tạ Từ.
"Không được nhìn."
"Nhịn đi."
"Chết tiệt, không nhịn được thì phải làm sao đây?"
Giây tiếp theo, Tạ Từ đứng dậy rồi đi về phía tôi, ánh đèn mờ ảo khiến những đường nét trên gương mặt anh càng nổi bật hơn.
Một mảnh lạnh lẽo.
Anh lạnh lùng kéo cổ áo tôi lại, những ngón tay nhanh chóng cài lại cúc áo cho tôi một cách khéo léo.
"Mặc áo cho đàng hoàng."
Anh châm một điếu thuốc rồi thản nhiên nói: "Xấu c/h/e/c đi được."
Nhưng ngay khi vừa dứt lời, yết hầu anh lại khẽ chuyển động.
Tửu lượng của tôi vốn đã kém, khi uống r/u/o/u vào lại càng dễ nổi điên. Lúc này, tôi đã hơi ngà ngà say.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/n-u-bi-t-tr-c&chuong=2]
Vì vậy, tôi đứng trước mặt anh, bắt đầu chậm rãi cởi từng chiếc cúc áo.
Tôi ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt anh.
"Tạ Từ."
"Không phải anh... bất lực đấy chứ?"
Tôi cảm thấy đầu óc quay cuồng.
Trong đầu lại vang lên giọng nói ấm ức của Tạ Từ: "Vợ còn chưa thử sao đã nói anh bất lực..."
Những tia sáng cuối cùng đã bị che khuất bởi chiếc rèm cửa dày, tôi hất đôi dép lê ra rồi đẩy Tạ Từ ngã xuống giường.
Sau đó, tôi vỗ một cái vào phần cơ bụng rắn chắc của anh.
"Vậy thì thử xem?"
Miệng thì cứ nói "không hứng thú" nhưng c/o t/h/e Tạ Từ lại rất thành thật, anh lập tức xé rách áo lót của tôi...
"..."
4
Khi tỉnh dậy, toàn thân tôi cảm thấy vô cùng đ/a/u n/h/ứ/c.
Tôi đưa tay day ấn đường, tay còn lại vô tình chạm vào một vùng ấm áp bên cạnh.
Quay đầu lại.
Tạ Từ đang nhìn tôi.
Những chuyện hoang đường đêm qua ồ ạt xuất hiện trong đầu khiến tôi xấu hổ muốn c/h/e/c.
Người đàn ông bên cạnh lạnh nhạt nhìn tôi: "Tỉnh rồi à?"
Cùng lúc đó, trong đầu tôi vang lên tiếng gào thét của anh:
"Mau nhớ lại đi, mau nhớ lại sự dũng mãnh của tôi đêm qua!"
Tôi cố gắng nhịn cười, đưa mắt nhìn anh từ trên xuống dưới rồi khẽ nhếch môi, cố ý nói:
"Đêm qua cảm giác như bị kim châm, ngủ không ngon chút nào."
Tạ Từ nhíu mày: "Trên giường làm gì có kim?"
Tôi không trả lời, chỉ liếc nhìn xuống phần dưới eo của anh.
"Cảm giác trải nghiệm, rất tệ."
Sắc mặt Tạ Từ lập tức thay đổi.
Anh còn chưa mở miệng nhưng trong đầu tôi đã nghe thấy vô số tiếng gào thét đầy t/u/y/e/t v/o/ng của tiểu thiếu gia nhà họ Tạ.
5
Tôi không có việc gì để làm nên quyết định đi dạo phố, không ngờ lại gặp Diệp Tư Kỳ ở trung tâm thương mại.
Cô ta là thanh mai trúc mã của Tạ Từ.
Thật xui xẻo.
Vừa thấy tôi, cô ta lập tức tháo kính râm rồi tiến đến.
"Khương Nam."
Cô ta tỏ ra ngạc nhiên hỏi tôi tại sao hôm qua Tạ Từ lại hất r/u/o/u vào tôi trước mặt bao nhiêu người như vậy, nhưng trong ánh mắt cô ta lại hiện rõ ý cười không thể che giấu nổi.
Cô ta nhẹ nhàng lên tiếng: "Anh Từ cũng thật là. Dù không thích đến mấy thì cũng không nên khiến người khác mất mặt trước đám đông như vậy chứ, phải không?"
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận