Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

NẾU BIẾT TRƯỚC

Chương 13

Ngày cập nhật : 2025-07-04 17:28:17
"Xuống núi cẩn thận."

Anh thở dài:

"Sáng mai, tôi sẽ xuống núi rồi cùng em đến Cục Dân Chính."

Tôi không đáp.

Thực ra, trong lòng tôi vẫn còn cảm thấy vô cùng chua xót.

Người mình từng yêu sâu sắc như thế, sao có thể dễ dàng buông bỏ trong một sớm một chiều chứ?

Nhưng những n/h/ụ/c n/h/ã và tủi thân mà anh mang lại đã khắc sâu trong tim tôi, từng giây từng phút đều nhắc nhở tôi rằng…

Tôi không thể quên.

22

Sáng hôm sau, tôi nhìn thấy Tạ Từ đang ở dưới tầng.

Anh vẫn mặc nguyên bộ quần áo từ đêm qua, phong trần bụi bặm, mái tóc rối bù.

Lúc nói chuyện, giọng anh hơi khàn kèm theo vài tiếng ho nhẹ, có vẻ đã bị cảm lạnh.

Khi anh bước đi, hai chân cũng khẽ run rẩy.

Có vẻ như anh thật sự đã đi bộ suốt cả đêm từ đỉnh núi xuống.

Tôi im lặng một lúc lâu, cuối cùng vẫn không hỏi gì, chỉ lấy giấy tờ tùy thân ra rồi cùng anh rời đi.

Trước cửa Cục Dân Chính.

Anh bỗng nhiên dừng bước, quay lưng về phía tôi, khẽ hỏi:

"Không thể… đừng ly hôn sao?"

Giọng anh chợt thấp xuống:

"Coi như anh nuốt lời đi. Anh đã xuống núi rồi, có thể không ly hôn nữa được không?"

"Em cứ xem như là đây chỉ là một hôn nhân hình thức. Anh sẽ không can thiệp vào tự do của em, em cũng không cần thực hiện nghĩa vụ làm vợ. Chỉ cần đừng ly hôn, được không?"

"Không được."

Tôi nhìn bóng lưng anh rồi nói:

"Tạ Từ, thực ra… Nếu hôm đó, trong lễ cưới, anh không bỏ trốn thì có lẽ bây giờ tôi vẫn sẵn lòng chấp nhận những điều đó."

"Những chuyện trước đây, tôi có thể tự thuyết phục mình bỏ qua, nhưng chuyện ở hôn lễ hôm đó thì không."

Anh thừa biết tôi từng mong muốn được gả cho anh đến mức nào.

Nhưng ngay trong ngày trọng đại, anh không những bỏ tôi trước mặt toàn bộ giới giới thượng lưu Bắc Kinh mà còn nắm tay một người phụ nữ khác rời khỏi lễ đường, biến tôi thành trò cười của cả Bắc Kinh.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/n-u-bi-t-tr-c&chuong=13]


Hôm đó, anh chỉ nói với tôi một câu xin lỗi.

Nhưng chính hành động của anh lại chẳng khác nào hai cái t/á/t nặng nề nhất giáng thẳng vào tôi.

Tạ Từ im lặng một lúc lâu, không nói thêm lời nào nữa.

Sau đó, anh cùng tôi bước vào Cục Dân Chính.

Nhận lấy tờ giấy ly hôn.

Rồi rẽ hai hướng, mỗi người lên một chiếc xe riêng.

23

Sau khi ly hôn với Tạ Từ, tôi bị b/ắ/t c/ó/c.

Mà người bị t/r/ó/i cùng tôi lại là Diệp Tư Kỳ.

Sau một thời gian dài không gặp, nhìn cô ta có vẻ tiều tụy đi nhiều.

Cũng phải thôi, không biết gần đây Tạ Từ bị làm sao mà sau khi bỏ trốn cùng cô ta trong lễ cưới lại quay về tìm tôi rồi cầu xin tôi tha thứ hết lần này đến lần khác.

Nhìn quầng thâm nặng nề dưới mắt Diệp Tư Kỳ thì có lẽ mấy ngày hôm nay cô ta cũng chẳng thể ngủ ngon giấc.

Kẻ b/ắ/t c/ó/c chúng tôi chính là kẻ thù không đội trời chung của nhà họ Tạ.

Hồng Thần.

Trên thương trường, anh ta từng thua dưới tay nhà họ Tạ một cách thảm hại, cuối cùng còn bị dồn ép đến mức phá sản, cả cơ nghiệp trăm năm sụp đổ trong chớp mắt.

Từ một thiếu gia con nhà giàu, anh ta đã rơi thẳng xuống đáy xã hội, n/ợ n/ầ/n chồng chất. Sự chênh lệch quá lớn ấy khiến anh ta hoàn toàn mất lý trí.

Anh ta muốn trả thù Tạ Từ.

Vậy nên, Hồng Thần b/ắ/t c/ó/c tôi và Diệp Tư Kỳ, ép Tạ Từ phải đưa ra lựa chọn.

Anh ta biết bây giờ bản thân không đủ khả năng đả động đến nhà họ Tạ.

Nhưng anh ta có thể khiến Tạ Từ mất đi người mình yêu nhất, khiến cả đời anh đắm chìm trong sự day dứt.

Buồn cười quá.

Nếu không bị nhét giẻ vào miệng, tôi thực sự muốn nói với anh ta rằng, không cần chọn đâu, cứ g/i/e/c Diệp Tư Kỳ đi là được.

Tạ Từ đã vì cô ta mà dám công khai bỏ trốn ngay trong lễ cưới, bỏ mặc tôi một mình bẽ bàng trên sân khấu.

Vậy thì làm gì có chuyện anh sẽ chọn tôi trong tình huống này chứ?

Quả nhiên.

Khi Hồng Thần gọi điện cho Tạ Từ, đôi mắt anh ta đỏ ngầu, gằn từng chữ ép anh phải nhanh chóng đưa ra quyết định.

Tôi nghe giọng anh hét lên từ loa ngoài một cách rõ ràng:

"Tôi chọn Tư Kỳ!"

Hết chương

Biên tập: Team Qi Qi

Bình Luận

0 Thảo luận