Sau khi ăn cơm xong, Tần Vũ Thi còn muốn kéo Tần Nặc đi vài nơi, Vương Huân lại nói trong cục còn có chút việc, phải đi trước.
Lúc ra khỏi nhà hàng, Tần Vũ Thi như nhớ tới gì đó, để Tần Nặc vào trong xe ngồi chờ trước, sau đó chạy chậm ra chỗ khác, nói gì đó với Vương Huân.
"Bọn họ đang nói cái gì thế?" Tần Nặc hơi nhướng mày.
Tuy rằng có thể là bí mật giữa những người bạn thân, nhưng Tần Nặc cứ cảm thấy, chị gái mình hình như đang lén giấu mình cái gì đó.
Cậu quá hiểu Tần Vũ Thi.
Nhưng cách quá xa, hơn nữa lại có tiếng gió, căn bản là không nghe được nội dung cuộc trò chuyện.
"Ta nghe được." Quỷ huyết nhãn đột nhiên nói.
“Nói cái gì?” Tần Nặc vội hỏi.
“Không nói cho ngươi biết.”
“……”
"Lão nhị à, ngươi và ta đều dùng chung một cơ thể, ta là ngươi, mà ngươi cũng là ta."
"Lòng dạ đừng có hẹp hòi như vậy mà, mạ nói đi!"
"Nói thì cũng được, một miếng thịt Thái Tuế!" Quỷ huyết nhãn nuốt nước miếng nói.
Hiển nhiên là đã mê đắm thứ đồ kia, dư vị thơm ngon vô cùng!
"Cái này rất quý giá, không phải khoai lang nướng bên đường."
“Vậy nửa miếng.”
“Thành giao!”
Trên thực tế, chỉ có hai miếng thịt Thái Tuế, đã hết rồi.
Nhưng vừa nãy Tần Nặc mở ra cửa hàng của hệ thống, tìm thấy thịt Thái Tuế giá 80 quỷ tệ một miếng.
Quý hiếm thì đúng là quý hiếm, nhưng nếu có cái này, xây dựng mối quan hệ tốt với quỷ huyết nhãn, cũng đáng giá.
Sau khi nếm được vị ngon ngọt của thịt Thái Tuế, quỷ huyết nhãn vừa lòng chép miệng.
“Nói cái gì?”
“Chị của ngươi sắp bị cưỡng chế đưa vào trò chơi kinh dị."
"Tại sao lại nói như thế?" Tần Nặc biến sắc.
"Cưỡng chế đưa vào chia thành hai loại, một loại là xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, đưa người sắp chết vào."
"Loại thứ hai, sẽ chọn ra một phó bản, sau đó từ thế giới nhân loại các ngươi, nhắc nhở trước hai đến ba ngày sau đó sẽ cưỡng chế đưa vào."
"Loại thứ nhất tương đối hiếm gặp, trùng hợp ngươi chính là loại này."
"Loại thứ hai thì khá phổ biến."
"Vì mỗi một phó bản của trò chơi kinh dị, đều có yêu cầu về số người chơi tham gia, nếu số người chủ động tham gia không đủ, sau đó, trò chơi kinh dị sẽ tự động lựa chọn người chơi, cưỡng ép bọn họ tham gia."
"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hai ngày nữa chị của ngược sẽ bị cưỡng chế đưa vào!"
Quỷ huyết nhãn nói, làm sắc mặt Tần Nặc trầm trọng hơn.
Chẳng trách cứ cảm thấy chị gái có chuyện lừa mình, thì ra cô cũng sắp bị cưỡng chế đưa vào thế giới kinh dị.
"Cưỡng chế đưa vào, thì độ khó của phó bản sẽ là ngẫu nhiên, dù có cơ chế bảo hộ, cũng có thể làm cho người chơi bỏ mạng."
Tần Nặc trầm giọng hỏi: “Vậy mục đích Vương Huân tới đây, là để hướng dẫn cho chị của ta?”
"Nghe cuộc nói chuyện của bọn họ, Vương Huân kia không chỉ đơn giản là hướng dẫn như vậy, hình như là muốn thay chị ngươi tham gia trò chơi kinh dị."
“Còn có thể thay thế sao?” Tần Nặc sửng sốt.
"Nhân loại các ngươi có một cỗ máy dịch chuyển lời nguyền, chỉ cần thay đổi thân phận, trước khi bị cưỡng chế đưa vào trò chơi kinh dị, là có thể thay thế." Quỷ huyết nhãn nói.
"Lúc trước ta đã gặp qua nhân loại thay nhau vào trò chơi kinh dị rồi."
"Thay đám nhà giàu sợ chết đấy vào trò chơi, giá cả không hề thấp!"
"Không biết chị của ngươi, dùng bao nhiêu tiền để thuyết phục Vương Huân kia?"
Tần Nặc híp mắt, nhìn về phía Tần Vũ Thi bên kia, hỏi: “Khi nào bọn họ bắt đầu.”
"Nghe lời nói, chắc là ngày mai."
Quỷ huyết nhãn có chút bất mãn: "Nhân loại, ngươi hỏi quá nhiều, còn hỏi nữa, sẽ là cái giá khác!"
“Không cần hỏi, ta biết rồi.”
Tần Nặc thu hồi ánh mắt.
Trong lòng có một kế hoạch.
Bên kia, Vương Huân tạm biệt Tần Vũ Thi làm, quay lại xe.
“Chị, hai người nói cái gì mà lâu như vậy?” Tần Nặc cười hỏi.
“Bí mật của con gái bọn chị, con trai thì đừng có hỏi nhiều làm gì."
Tần Vũ Thi bắn một cái vào trán Tần Nặc, khởi động ô tô.
“Còn có, ngày mai Vương Huân sẽ đến nhà chúng ta làm khách, em ăn mặc tử tế một chút, đừng có lôi thôi như vậy!"
“Ừm, đã biết.”
Mười hai giờ trưa ngày hôm sau.
Vương Huân đúng hẹn tới, tay cầm theo một túi hoa quả, cùng với một cái vali màu đen.
“Em trai, lại gặp nhau rồi, hôm nay trông cậu còn đẹp trai hơn hôm qua nhỉ."
Sau khi Vương Huân bước vào, nhìn thấy Tần Nặc ăn mặc chỉnh tề, khẽ cười nói.
"Tôi nghe chị gái nói, hôm nay chị sẽ tới, nê đã thau đồ trước."
“Nói mới nhớ chị, có phải chị định giới thiệu chị Vương Huân cho em không?"
Tần Vũ Thi âm thầm nhéo Tần Nặc một cái, đứa em trai này, lại bắt đầu rồi!
Lúc nói chuyện không thể tế nhị một chút à?
Nhưng thật ra Vương Huân không thèm để ý, vén sợi tóc qua sau tai, mỉm cười: "Không sao đâu, chị đây còn đang độc thân, có thể theo đuổi được không, thì phải xem bản lĩnh của cậu!"
Qua một trận cười, Tần Nặc nhiệt tình giúp Vương Huân xách đồ vào, tò mò hỏi: "Chị Huân, cái vali màu đen này là cái gì?"
"Là đồ phục vụ cho công việc của tôi, để trên xe không an toàn, nên mang theo." Vương Huân nói một cách nhẹ nhàng.
"Tôi có thể mở ra xem không?" Tần Nặc tỏ ra vẻ cảm thấy hứng thú, ngẩng đầu hỏi.
"Tên nhóc thối, đừng có động cho linh tinh cho chị biết chưa!" Tần Vũ Thi hung hăng đập một cái vào đầu Tần Nặc.
"Vũ Thi, không phải cậu có gì đấy muốn cho tôi xem ư, dẫn tớ đến phòng cậu đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ta-bien-the-gioi-kinh-di-thanh-tro-choi-nuoi-du-ng&chuong=30]
Vương Huân đột nhiên nói.
Tần Vũ Thi bừng tỉnh, xoay người trừng mắt nhìn Tần Nặc: "Tên nhóc thối, thành thật ngồi ở đây, nghe chưa?"
Nói xong, bọn họ vào trong phòng, khóa trái cửa.
Ánh mắt Tần Nặc dừng lại ở cái vali màu đen đặt trên bàn.
"Tiểu Huân, cái vali kia để ở ngoài không có chuyện gì sao?" Tần Vũ Thi hỏi, Tần Nặc có thói quen thích động tay động chân, cô hiểu rõ nhất, sợ Tần Nặc nghịch hỏng đồ quan trọng như thế.
"Không sao hết, cái vali kia có khóa bằng mật mã, rất cứng cáp." Vương Huân không hề lo lắng.
"Tiểu Huân, cậu thật sự muốn đi thay tôi ư, tôi luôn cảm thấy áy náy, dù sao thì đây cũng là phiền phức của tôi, lại phải để cậu tới chịu đựng!"
"Chúng ta là chị em bao năm thế rồi, cậu giúp tôi nhiều như vậy, có gì mà phải áy náy."
"Cậu chưa tham gia nhiều trò chơi kinh dị, nếu cậu xảy ra chuyện, ngược lại là tôi mới là người phải áy náy."
"Tôi có kinh nghiệm bốn lần tiến vào, quy tắc của trò chơi kinh dị, tôi hiểu rõ hơn cậu nhiều, không cần phải lo lắng." Vương Huân nói.
"Nhưng mà, tôi nghe nói rất nguy hiểm..."
"Nguy hiểm thì đương nhiên có, nhưng cậu đừng quên cơ chế bảo hộ, chủ yếu tuân thủ theo cơ chế bảo hộ, mặc dù nhiệm vụ thất bại, tôi cũng có thể trở về."
"Đừng nghĩ nhiều như vậy, chờ tôi quay lại, tới lúc đó cậu phải mời tôi ăn cơm!"
Trong phòng, Vương Huân đang an ủi Tần Vũ Thi.
Ngoài phòng, Tần Nặc đã cầm cái vali màu đen, vào phòng của mình, cũng khóa trái cửa.
"Có cách nào để mở cái vali này ra không?" Tần Nặc nhìn chằm chằm vào khóa mật mã.
"Ngươi muốn đi thay chị của ngươi?" Tuy quỷ huyết nhãn hỏi vậy, nhưng cũng nghĩ tới.
"Tuy rằng Vương Huân có nhiều kinh nghiệm, nhưng nhân tố không ổn định trong trò chơi kinh dị có quá nhiều."
"Hơn nữa, Tần Vũ Thi là chị của ta, không nên để một người ngoài thay chị giải quyết!" Tần Nặc nói.
"Ngươi cũng chỉ mới tham gia một lần, đừng quá ngông cuồng, vũng nước trong trò chơi kinh dị rất sâu." Quỷ huyết nhãn nhàn nhạt nói.
"Cái này không phải còn có ngươi sao." Tần Nặc cười nói.
"Tranh thủ thời gian đi, chị của ta bọn họ sắp ra đây rồi."
Tần Nặc vừa mới nói xong, tay phải đột nhiên nâng lên, ánh sáng đỏ như máu chợt lóe, những con số ở khóa mật mã tựa động thay đổi.
Chỉ nghe cạch một tiếng, cái vali tự động mở ra.
Đồ vật trong vali không nhiều, chỉ có một thứ giống như đồng hồ quả quýt trong đó.
“Dùng như thế nào?” Tần Nặc cầm lấy dụng cụ thay đổi.
"Trên đó chắc là sẽ có thông tin của chị ngươi, xóa nó đi, sau đó ghi thông tin của ngươi vào, xác nhận xong, ấn vào cái núi màu đỏ, tiến vào trò chơi." quỷ huyết nhãn hướng dẫn rõ ràng.
“Sao ngươi có vẻ quen thuộc vậy?"
Quỷ huyết nhãn nói: "Trước kia có một tên người chơi, bị nhốt vĩnh viễn trong một căn phòng, trong tay hắn có cái thứ này, ta chán quá, nên mày mò kỹ hết rồi."
Dựa theo quỷ huyết nhãn nói, quả nhiên Tần Nặc nhìn thấu thông tin của Tần Vũ Thi trên đó, tiến hành xóa bỏ, sau đó ghi thông tin của chính mình vào.
Sau khi xác nhận, án mắt tập trung vào cái nút màu đỏ!
Tần Nặc liếm đôi môi khô ráo.
Hít một hơi thật sâu, sau đó quyết đoán ấn xuống.
Ngay lập tức, một tải sáng trắng xuất hiện, bao phủ cả người Tần Nặc.
Trong nháy mắt, cả người biết mất ở trong phòng...
Lúc đó.
Vương Huân và Tần Vũ Thi từ trong phòng đi ra, nhìn thấy cái vali trên bàn không cánh mà bay, còn có cả Tần Nặc.
"Cái tên nhóc này, chẳng phải mình nói không cho nó đụng chạm linh tinh vào cái vali sao?" Tần Vũ Thi nghiến răng nghiến lợi.
Vừa nói, vừa thở phì phì chạy về hướng phòng của Tần Nặc.
"Yên tâm, còn có khóa mật mã đấy, cậu ta cạy cũng không cạy được!" Vương Huân cũng không lo lắng.
Gõ cửa vài lần, bên trong lại không có động tĩnh gì.
Tần Vũ Thi quay đầu đi lấy chìa khóa dự phòng trong phòng khách.
Khoảnh khắc cửa mở ra, Tần Vũ Thi đang muốn bùng nổ, thì lại phát hiện trong phòng không có một bóng người.
“Không ở đây sao?”
Vương Huân lại nhìn thấy cái vali màu đen bị mở ra trên bàn đọc sách, mặt đơ ra vài giây, sau đó bước nhanh đến.
"Cậu, cậu ta làm sao mở được cái vali này?!" Vương Huân kinh ngạc trừng lớn mắt.
Vẻ mặt Tần Vũ Thi cũng ngây ngốc, còn đến gầm giường muốn bắt quả tang Tần Nặc.
Vương Huân nhìn dụng cụ thay đổi biến mất, đột nhiên hỏi: "Vũ Thi, có phải cậu nói chuyện đấy cho Tần Nặc biết không?"
"Không hề, tôi chưa từng nhắc đến một chữ nào về chuyện này với nó." Tần Vũ Thi nói.
Nhưng sau đó, cô như nghĩ tới cái gì, đồng tử co rút lại, bịt kín miệng.
"Cậu muốn nói..."
Vương Huân gật đầu: “Cậu ta thay cậu tiến vào trò chơi kinh dị...”
Cùng thời gian đó.
Cảnh tượng trước mặt Tần Nặc giống như một bộ phim nhanh chóng thay đổi, vài giây sau, trước mắt hiện ra ánh sáng.
Bên tai, lại vang lên âm thanh quen thuộc kia.
“Chào mừng đến với trò chơi kinh dị!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận