Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Ta Biến Thế Giới Kinh Dị Thành Trò Chơi Nuôi Dưỡng

Chương 17: Dê vào hang sói, va chạm trên xe buýt

Ngày cập nhật : 2025-06-01 01:26:49
Tần Nặc dừng bước, người cứng đờ nhìn tài xế.
Mặt tài xế trắng bệch, trừng mắt nhìn chằm chằm Tần Nặc, khóe miệng cứng ngắc cố phát ra âm thanh "Bỏ nhiều tiền quá."
Tần Nặc thở phào một hơi "Không sao, ta có rất nhiều tiền."
Tài xế không nói gì nữa, đóng cửa xe, bắt đầu khởi động xe buýt.
Hành khách trên xe không nhiều.
Ngoài bà lão và cặp mẹ con lên xe cùng với Tần Nặc, thì chỉ có bốn hành khách.
Hai con quỷ mơ hồ trong suốt, hai con quỷ có cơ thể.
Một người ở giữa mặt có một vết khâu dài, trên đầu cắm đầy đủ loại đinh.
Hiển nhiên, đây là quỷ.
Còn người kia, thân mặc âu phục, dáng người già dặn, khuôn mặt chữ quốc, đang nhìn chằm chằm cảnh tượng bên ngoài.
Tần Nặc nhìn anh ta, trong lòng run lên.
Là khí tức của con người!
Không phải bán quỷ, người đàn ông mặc âu phục này đúng là con người!
Tần Nặc có quỷ lực, là người hay quỷ, cậu đại khái cũng phân biệt được.
Người chơi ở khu vực khác?
Sao anh ta lại không sợ, dám ngồi một mình trên chuyến xe buýt này?
Trong lòng Tần Nặc sợ hãi nhưng cũng thấy khó hiểu.
Mà bà lão và cặp mẹ con mới lên xe cũng phát hiện trên xe có một con người.
Bọn họ đánh giá người đàn ông mặc âu phục, như phát hiện cái gì đó, bỗng thu lại ánh mắt.
"Ha ha ha ha, mẹ ơi, con muốn!"
Đứa trẻ nằm trong lòng người phụ nữ nhìn chằm chằm anh ta, giống như nhìn thấy một món đồ chơi thú vị, duỗi đôi tay nhỏ ra, muốn bắt anh ta.
Người phụ nữ đè tay đứa bé lại, ôm vào lòng xoay người đi chỗ khác, không cho nó có cơ hội làm loạn.
"Trong thế giới kinh dị, chắc chắn vẫn còn cách chơi khác mà mình không biết, cũng có thể là một số quy tắc chưa chạm vào."
Tần Nặc âm thầm suy nghĩ.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên cậu vào thế giới kinh dị, vẫn còn là người mới!
Khi vẫn còn ở trái đất, Tần Nặc nghe thấy rất nhiều tin tức.
Những người chơi cấp quốc gia kinh nghiệm già dặn, có thể tùy ý ra vào thế giới kinh dị, hoàn thành màn chơi, nhận phần thưởng.
Với những người chơi kinh nghiệm già dặn, trò chơi kinh dị, không phải là ác mộng, mà chỉ là một nơi lúc nào cũng có thể cung cấp đồ tốt cho bọn họ.
"Còn những người mới như bọn họ, mỗi ngày đều phải nghĩ cách làm sao để sống sót quay về, lúc nào cũng nơm nớp lo sợ."
"Những người chơi nhiều kinh nghiệm, sớm tìm ra tinh túy của trò chơi này, ra vào giữa hai thế giới một cách tự nhiên."
Tần Nặc thở dài trong lòng, xe buýt đến trạm.
"Đã đến nghĩa trang Huyết Oán, xin quý khách xuống xe giữ gìn trật tự, trạm tiếp theo là khách sạn Hoàng Tuyền, hành khách xuống xe xin hãy chuẩn bị!"
Người đàn ông mặc âu phục đứng dậy, lúc đi ngang qua Tần Nặc, anh ta cúi đầu xuống nhìn rồi cười, sau đó mới xuống xe từ cửa sau.
"Bị phát hiện."
Tần Nặc cười khổ, cũng không ngoài ý muốn.
Quỷ vật áo mưa này đẳng cấp không cao, khi gặp người hoặc quỷ mạnh hơn, thì chỉ giống như một chiếc áo mưa bình thường, nhìn thấy thân phận thật sự của Tần Nặc.
Mấy người đằng sau cũng đứng lên, hành khách trên xe thay đổi.
May mắn là, những con quỷ này không phát hiện ra thân phận của Tần Nặc, đi qua cậu.
Bỗng nhiên Tần Nặc cảm thấy có ai đó đang nghịch mũ áo mưa.
Tần Nặc nhanh chóng đè mũ áo mưa lại, quay đầu nhìn, thì là cặp mẹ con kia, đứa bé nhìn chằm chằm Tần Nặc lộ ra vẻ tò mò.
Vẫn muốn vươn tay nghịch tiếp!
"Tiểu Dĩnh ngoan."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ta-bien-the-gioi-kinh-di-thanh-tro-choi-nuoi-du-ng&chuong=17]

Người mẹ vuốt trán đứa nhỏ, không có ý định ngăn cản.
Tần Nặc lấy ra búa Toái Cốt, máu đen trên cái búa nhỏ xuống ghế ngồi.
"Quản tốt con của ngươi đi!"
Cặp mẹ con sững sờ, chắc thấy Tần Nặc không dễ chọc, vội vã đè tay đứa bé rồi ngồi xuống.
Tần Nặc âm thầm thở phào một hơi.
Nguy hiểm thật.
Suýt chút nữa là bị lộ!
Tần Nặc liếc nhìn trạm dừng xe buýt, còn có hai con quỷ đứng lên chờ đến nơi.
Hành khách trên xe càng nhiều, thì hoàn cảnh của cậu càng nguy hiểm.
Đến trạm dừng tiếp theo.
Hơn nửa hành khách trên xe đột nhiên đi xuống, xe vốn chen chúc giờ lại vắng vẻ.
Trạm tiếp theo là nơi cậu cần xuống.
Chắc là an toàn....
Chỉ có một hành khách lên xe, nước trên tóc chảy xuống in thành vệt dài trên đất, cả người trắng bệch, nước trên người chảy xuống đất.
Trong nháy mắt sàn xe bị ướt một mảng lớn.
Quỷ tài xế không để ý đóng cửa lại, nổ máy xe.
"Quỷ nước." Tần Nặc nhìn chằm chằm nó, đoán con quỷ này chắc là bị chết chìm.
Quỷ nước không vội vàng tìm chỗ ngồi, mà ngửi một cái trong không khí, "Có mùi của chuột!"
Sắc mặt Tần Nặc biến đổi.
Ngẩng đầu lên, mắt của quỷ nước cũng nhìn thẳng về phía Tần Nặc.
Khóe miệng nứt ra, trong ánh mắt lộ ra vẻ tham lam, nước dãi chảy ra từng dòng!
Bị phát hiện rồi!
Cơ thể Tần Nặc căng thẳng.
Nhưng quỷ nước không vạch trần Tần Nặc mà tìm chỗ ngồi xuống, nhưng ánh mắt tham lam vẫn nhìn chằm chằm Tần Nặc, sợ con mồi bỏ chạy.
Năm phút sau.
Xe buýt đến trạm dừng chân, Tần Nặc lập tức đứng dậy chuẩn bị xuống xe.
Quỷ nước đột nhiên đứng lên chặn đường Tần Nặc "Ngồi xuống đi!"
Tần Nặc lạnh lùng nhìn nó "Ta đến trạm rồi."
"Ta nói ngồi xuống, con chuột nhắt, ngươi nghe mà không hiểu à?"
Vừa nhắc đến chuột đã hấp dẫn sự chú ý của các hành khách trong xe.
Sắc mặt Tần Nặc đen xì, con quỷ nước này không có ý định tha cho cậu.
Phía dưới lớp áo mưa, năm ngón tay nắm chặt búa Toái Cốt.
Cậu không sợ quỷ nước.
Nhưng nếu ở trong xe buýt, ra tay với quỷ nước, thì thân phận của cậu sẽ bị lộ.
Quỷ tài xế cũng quay đầu nhìn Tần Nặc và quỷ nước, sau đó nó mở cửa xe, rồi lại đóng lại.
Hình như bọn chúng cũng đoán được.
Trên xe buýt, có một con chuột trà trộn vào!
"Phiền phức, dê vào hang sói."
Quỷ nước nhìn chằm chằm Tần Nặc "Chuột, ta nói lại lần nữa, ngồi xuống đi!"
Tần Nặc không động đậy, nếu ngồi tiếp, không chỉ bỏ lỡ cơ hội đến trạm dừng, mà sau đó phải đối mặt với cái gì, cậu cũng không dám nghĩ!
Trong thời khắc mấu chốt, quỷ nước bị vỗ vào vai, vừa quay đầu thì thất sau lưng có một bóng đen.
"Nó là đồ của ta."
"Của ngươi? Có bằng chứng không . ."
Quỷ nước cười lạnh, nhưng lời nói còn chưa nói xong, bóng đen đột nhiên đưa tay ra tóm chặt mặt quỷ nước.
Móng tay sắc bén, đâm sâu vào mặt quỷ nước, máu đen bắn tung toé.
Không đợi quỷ nước phản kháng, hạt nước trên người nó nhanh chóng bốc hơi, toát ra một một đống hơi nước.
Sau đó, cả người nó bốc cháy, da thịt trắng xám cũng trở thành đen xì.
Sau một loạt tiếng hét thê thảm, quỷ nước biến thành một bộ thi thể đen ngòm.
Bóng đen bóp nát đầu quỷ nước, thi thể không đầu ngã trên mặt đất, chia năm xẻ bảy, đốt thành từng cục than đen.
Bóng đen nhìn về phía quỷ tài xế, "Mở cửa."
Quỷ tài xế lộ chút kiêng kỵ, mở cửa sau xe buýt.
Không cho Tần Nặc có cơ hội nói chuyện, bóng đen đã kéo Tần Nặc xuống xe buýt.

Bình Luận

0 Thảo luận