Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Ta Biến Thế Giới Kinh Dị Thành Trò Chơi Nuôi Dưỡng

Chương 25: Bốn phần thưởng, tăng cấp chực vị

Ngày cập nhật : 2025-06-05 00:55:02
Lý Giai Kỳ giật mình hét lên, run rẩy hỏi "Tần Nặc, cậu, tay phải của cậu bị sao thế?"
"Chuyện này nói ra dài dòng lắm, có cơ hội thì tôi sẽ giải thích với cậu."
Tần Nặc nói.
Lưu Giai Kỳ gật đầu một cái, nhìn chằm chằm tay Tần Nặc, vô ý thức rụt cổ lại, chung quy vẫn cảm thấy cái tay kia đang nhìn cô.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Hôm sau trời vừa sáng, Tần Nặc đã đến nhà ăn.
Trong nhà hàng, những nhân viên khác nhìn thấy Tần Nặc, đều cảm thấy rất kinh ngạc.
Chuyện lần trước ầm ĩ như thế, vậy mà nhân loại này lại không bị nhà hàng đuổi ra ngoài sao? Sao vẫn còn sống sờ sờ ở đây?
Rất nhanh, Pinocchio tới.
Để tất cả nhân viên tập hợp trong đại sảnh.
"Nhân viên 3697, vì đã thành công mang nguyên liệu nấu ăn số 8 về, không chỉ lấy công chuộc tội, còn giúp nhà hàng giải quyết một vấn đề nan giải, lập được công lớn."
"Do đó, dưới đây là phần thưởng nhà hàng phát cho nhân viên 3697!"
"Phần thưởng đầu tiên: Lì xì to cho người mới, nhân viên ưu tú nhất tuần!"
"Phần thưởng thứ hai: Kết thúc sớm thời gian 7 ngày thử việc, thăng cấp thành quản lý của nhà hàng, phụ trách quản lý khu cửa Tây!"
"Phần thưởng thứ ba: Thẻ thông hành đặc biệt của nhà hàng, nhân viên đeo tấm thẻ này, có thể tùy ý ra vào các khu vực công cộng của nhà hàng!"
"Phần thưởng thứ tư: Một quỷ vật cấp khủng bố!"
Lời này vừa nói ra, cả đại sảnh trở nên náo động.
Bốn phần thưởng!!
Càng làm bọn chúng sợ hãi hơn, thứ này là do một nhân loại lấy được! Những người có thể ra khỏi nhà hàng và quay về, đã ít lại còn ít! Không ít quỷ phải đỏ mắt.
Cái tên nhân loại này, chỉ mới đến có mấy ngày, thế mà đã lấy được chức quản lý!
"Nguyên liệu nấu ăn số 8, là loại nguyên liệu vốn đã cháy hàng kia á, sao nó có thể mang về từ siêu thị Võng Lượng chứ?" Có nhân viên khiếp sợ trừng to mắt, trước đây bọn nó cũng bị phái đi mua nguyên liệu nấu ăn số 8, ăn không ít khổ, cũng không thể mang về.
Pinocchio thả một cái hộp trước mặt Tần Nặc, rồi ngẩng đầu nhìn sang những nhân viên khác "Những nhân viên còn lại quay về vị trí của mình, chuẩn bị mở cửa kinh doanh!"
Giữa những âm thanh ồn ào, các nhân viên nhộn nhịp giải tán.
Tần Nặc gọi Pinocchio chuẩn bị rời đi lại "Vậy hôm nay tôi phải làm gì?"
"Đến khu cửa Tây, hoàn thành bàn giao công việc."
"Chịu trách nhiệm quản lý trật tự ở cửa Tây, thúc giục giám sát các nhân viên hoàn thành công việc được giao, những thời gian còn lại, là thời gian tự do của ngươi."
Pinocchio nói.
"Lương hàng ngày, gấp đôi ban đầu!"
Đãi ngộ này, có thể nói là rất nổi tiếng!
Sau khi Pinocchio đi, Lưu Giai Kỳ mới dám bước lên, vui vẻ nói chuyện với Tần Nặc "Quản lý đó, vậy chẳng phải, Tần Nặc cậu có thể quản lý mấy con quỷ kia luôn sao? Thật lợi hại!"
"Giờ cũng chỉ còn hai ngày nữa thôi, ngày mốt hoàn thành phó bản này xong, thì chúng ta có thể trở về rồi." Tần Nặc nói.
"Cậu không nói thì tôi cũng quên mất, chỉ còn hai ngày nữa, là tôi có thể quay về gặp bố mẹ của mình, vui quá đi!" Vừa nghĩ đến chuyện bản thân còn sống quay về đoàn tụ với người nhà, Lưu Giai Kỳ đã được tiếp thêm động lực.
"Tôi đi làm việc đây, cậu cũng đi quản lý cửa Tây cho tốt đi."
Sau khi Lưu Giai Kỳ đi, Tần Nặc cũng không gấp gáp đi đến cửa Tây, mà là mở cái rương ra.
Trong rương, có bốn thứ.
Một bao lì xì lớn viền vàng.
Một bộ trang phục quản lý của nhà hàng.
Một tấm thẻ màu đen quỷ dị.
Và một cục đá màu đen nhuốm máu.
"Đá?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ta-bien-the-gioi-kinh-di-thanh-tro-choi-nuoi-du-ng&chuong=25]

Quỷ vật?"
Tần Nặc sững sờ.
Một cục đá nát, mà là quỷ vật cấp khủng bố?
Quỷ vật chia thành: Cấp nguy hiểm, cấp đáng sợ, cấp khủng bố, cấp tai nạn, cấp hủy diệt, cấp chôn vùi.
Cấp khủng bố, cũng được tính là quỷ vật cực kỳ lợi hại.
Ở Trái Đất, Tần Nặc đã nghe thấy rất nhiều trên tin tức những người chơi đại thần sau khi hoàn thành phó bản, mang về quỷ vật cấp khủng bố, nghe nói có thể mua được với mức giá cao!
Còn cục đá này có vẻ ngoài rất kém, có thể được đánh giá là cấp khủng bố, vẫn luôn có cảm giác, có chút mất giá.
Nhưng nói là nói như vậy.
Tần Nặc vẫn cầm cục đá lên, rõ ràng vẫn cảm giác được quỷ khí khinh khủng.
Ngay cả quỷ Huyết Nhãn trên tay phải cũng không nhịn được phải mở mắt ra, nói "Quỷ vật không tệ."
Tần Nặc trừng mắt nhìn, mở ra con mắt Phân Tích.
"Con mắt Phân Tích: Quỷ vật— Quỷ Thạch bị chôn cất!"
"Ở bãi tha ma, nó đã từng chứng kiến chiến tranh tàn khốc, kẻ địch chém giết đến hết đạn hết lương thực, cắt đứt tất cả hậu hoạn, nó chỉ là một cục đá, nhưng lại đập nát đầu kẻ địch đã mất đi năng lực phản kháng, tốt nhất là ném thi thể vào một sơn cốc hoang vu, chôn cất dưới một đống xác chết..."
"Tảng đá kia, thế mà đã cướp đi 107 mạng người?" Tần Nặc giật mình.
Quỷ vật nhiễm tử khí, càng dày càng nặng, thì càng đáng sợ.
Cục đá ở bãi tha ma này, là bảo bối! Tần Nặc cất Quỷ thạch bị chôn cất vào thanh công cụ, thay bộ đồng phục quản lý nhà hàng vào, đứng đối diện với tấm kính, sửa sang lại cách ăn mặc.
Mặc dù là được tăng chức, nhưng vẫn phải thành thật làm việc, nếu không khi bị cái tên Pinocchio lục thân không nhận kia bắt được đuôi sam, sẽ rất phiền phức.
Cửa Tây.
Nhà hàng bắt đầu chính thức kinh doanh.
Các nhân viên bắt đầu bận rộn làm việc của chính mình.
"Hai con chuột thối chúng mày, lề mà lề mề làm cái gì, ông đây không ăn các ngươi là không được!"
Quỷ đầu bếp xào đồ ăn, thấy hai nhân viên giao đồ ăn khoan thai tới chậm, hung hăng giận dữ mắng mỏ. Lưu Hình và Trương Du hoảng sợ vội vã bưng đĩa đồ ăn lên, chạy ra ngoài cửa.
Sau khi ra khỏi bếp, hai người mới thả lỏng một hơi, lau mồ hôi lạnh trên trán.
"Tôi sắp chịu hết nổi rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy nữa, tôi sắp bị điên rồi!" Lưu Hình ôm đầu, gần như sụp đổ.
"Chỉ còn hai ngày thôi, cắn răng kiên trì đi, ít nhất chúng ta vẫn còn sống, không giống như bọn Tiểu Dương..." Trương Du lắc đầu.
Vốn dị năm người bọn họ bị phân đến khu cửa Tây, nhưng sau năm ngày, ba người khác gặp phải chuyện không may, mất mạng trong lúc đang phục vụ.
Chỉ còn có hai người bọn họ, mặc dù vẫn còn sống, nhưng thần kinh cũng đang trên bờ vực sụp đổ.
"Tôi nghe nói khu cửa Tây của chúng ta đổi quản lý, hôm may tới để bàn giao công việc." Trương Du nói.
"Ông trời ơi, quản lý kia đối với chúng ta đang ổn mà cũng bị đổi rồi, vậy là muốn ép chúng ta vào chỗ chết hả!" Lưu Hình tuyệt vọng hét lên.
"Đừng hét, cứ đem đồ ăn lên trước đã, thời gian không còn nhiều."
Hai người bưng đồ ăn, quay người lại, thì thấy đằng xa có một người đang đi tới.
Hai người sững sờ, sau đó kinh ngạc nói "Tần Nặc?"
Thấy bạn học cùng lớp, Tần Nặc cũng chẳng bất ngờ, trong lớp có nhiều người như thế, nhất định khu vực nào cũng sẽ bị phân chia đến.
"Chẳng lẽ cậu cũng bị điều đến chỗ cửa Tây của chúng tôi à?" Trương Du kinh ngạc hỏi.
"À, khách hàng ở cửa Tây đều rất kén chọn, cậu bị điều tới đây cũng không phải chuyện tốt lành gì." Lưu Hình lắc đầu thở dài.
"Nhưng mà, nể tình cùng là bạn học một lớp với nhau, bọn tôi sẽ để ý cậu nhiều hơn, nếu có chuyện gì không hiểu, cứ đến hỏi bọn tôi."
"Dù sao, cậu có thể sống đến bây giờ cũng không dễ dàng đâu nhỉ?"
Hai người bọn họ và Tần Nặc cũng không tính là quen biết, nhưng trong thế giới này, chỉ cần gặp được nhân loại, sẽ có cảm giác thân thiết. Lúc này Tần Nặc mới mở miệng "Đúng là tôi được điều tới, nhưng không phải là làm nhân viên giao đồ ǎn."
"Không phải nhân viên giao đồ ăn, chẳng lẽ là đầu bếp?"
"Đầu bếp thì không có khả năng lắm, chắc là nhân viên đón khách." Trương Du nói.
"Cũng không phải."
"Vậy là cái gì?" Hai người ngơ ngác.
"Thời gian của các cậu không nhiều lắm, cứ đưa đồ ăn lên trước đi, sau đó các cậu sẽ biết."
Nói xong, Tần Nặc đi về phía nhà bếp.
Hai người còn muốn hỏi nữa, nhưng nhìn thời gian còn lại không nhiều, không thể không bỏ lại sau đầu, vội vàng bưng đồ ăn, chạy về phía đại sảnh.

Bình Luận

0 Thảo luận