Cuối cùng chuyến xe buýt biến mất ở cuối đường, Tần Nặc mới nhìn rõ bóng đen này là ai.
Là khách hàng quỷ thiêu đốt hôm trước ở nhà hàng, được cậu tặng một ly Tequila, mà tìm lại ký ức.
"Lá gan của ngươi lớn đấy." Quỷ thiêu đốt thu lại quỷ khí đáng sợ.
Tất nhiên là Tần Nặc biết hắn ta muốn nói đến cái gì "Người ở dưới mái hiên, thân bất do kỷ, ta mắc lỗi, bị nhà hàng phạt ra ngoài mua nguyên liệu nấu ăn."
"Không hoàn thành nhiệm vụ, thì cũng phải chết thôi."
Nói tới nói lui, trong lòng Tần Nặc vẫn rất bất ngờ.
Vừa nãy xảy ra va chạm trên xe buýt, quỷ thiêu đốt chỉ cần một tay là có thể bóp chết con quỷ nước kia, khiến đám quỷ trên xe câm như hến.
Quỷ nước có thể nhìn thấy Tần Nặc đang ngụy trang, chắc chắn không phải yếu, mà ở trước mặt quỷ thiêu đốt, không kịp phản kháng đã bị giết
Sức mạnh của quỷ thiêu đốt, Tần Nặc không dám nghĩ đến.
"Dù sao đi nữa thì cũng cảm ơn!"
"Ngươi muốn mua cái gì?"
Tần Nặc trực tiếp đưa tờ giấy cho quỷ thiêu đốt.
Sau khi quỷ thiêu đốt nhìn kỹ, mắt hơi nhíu lại.
"Sao thế?"
"Nguyên liệu nấu ăn số 8, chỉ có siêu thị Võng Lượng mới bán."
"Đây đúng là nơi tôi muốn đến."
"Ông chủ chỗ đó khó nói chuyện lắm, với lại nguyên liệu nấu ăn số 8 không phải là nguyên liệu nấu ăn bình thường, nếu ngươi chỉ dùng quỷ tệ thì không mua được nó đâu."
"Đến quỷ tệ cũng không mua được, vậy thì mua bằng cái gì?"
Quỷ thiêu đốt lắc đầu "Cái này phải xem bản thân ngươi."
Quỷ thiêu đốt chỉ vào con đường sau lưng "Đi thêm 100 mét nữa, sẽ đến siêu thị Võng Lượng."
Tần Nặc biết quỷ thiêu đốt không giúp được gì trong lúc mua nguyên liệu nấu ăn, dù sao thì, người ta cũng giúp cậu đến được đây, còn giúp cậu giải vây, với một con quỷ thì khó mà có được.
Tần Nặc lại nói cảm ơn.
"Ly Tequila kia của ngươi rất quan trọng với ta, còn có, ta không thích mang ơn người khác, nhất là với con người."
"Hiểu rồi."
"Con mắt Thiên Sứ: Bạn nhận được +10 thiện cảm của quỷ thiêu đốt, nhận được quỷ vật —— thịt Thái Tuế ×2!"
"Thịt Thái Tuế: Thứ đồ ăn không quỷ quái nào cưỡng lại được, chỉ một miếng thôi cũng đủ để tranh giành nhau đến chết."
Tần Nặc nhớ mình đã từng thấy qua thứ này, cũng được gọi là thịt linh chi, là một thứ vô cùng quý giá, không dùng để ăn, mà bị con người truyền tay nhau cất giữ.
Hơn nữa, thịt Thái Tuế nhìn thấy trên thị trường đều là giả, từ đầu đến cuối chưa có gì chứng minh nó có thật.
Truyền thuyết kể rằng khi Tần Thủy hoàng đi tìm thuốc trường sinh bất lão, thì tìm được một thứ gọi là thịt Thái Tuế, đậm mùi thần thoại.
"Chẳng biết hai miếng trong tay mình là thật hay giả?"
Sau khi quỷ thiêu đốt đi, Tần Nặc không nghĩ đến thịt Thái Tuế nữa, mà sửa soạn một chút đi đến siêu thị.
Mất khoảng năm phút đi bộ, rẽ qua một chỗ ngoặt, đúng lúc nhìn thấy một siêu thị cỡ lớn.
Trên đường phố vắng vẻ, báo chí bay đầy trời.
Tất cả của hàng đều đóng cửa, chỉ có mỗi siêu thị này mở cửa.
Trong siêu thị vắng tanh không một bóng người, không khí âm u, khiến người ta sợ hãi không dám vào.
Nhưng khi cậu vừa bước chân vào siêu thị, tiếng của hệ thống lại vang lên trong não.
"Đinh, khởi động nhiệm vụ bị động!"
"Qua kiểm tra khu vực ký chủ vừa đến cho thấy, đã tìm được quỷ có thể dung hợp, mong ký chủ hoàn thành dung hợp quỷ trong vòng 24 giờ."
"Ký chủ tự động nhận được thể chất dung hợp quỷ ——— Âm Dương Yểm Thể!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ta-bien-the-gioi-kinh-di-thanh-tro-choi-nuoi-du-ng&chuong=18]
(có thể dung hợp được 3 con quỷ từ cấp A+ trở xuống!)
"Hoàn thành xong lập tức nhận được rương kho báu chia thành các cấp độ nhất định!" (chia thành đồng, bạc, vàng, kim cương, đá hắc diệu)
"Hình phạt khi nhiệm vụ thất bại: Thu hồi toàn bộ quỷ vật!"
"Còn khởi động được cả nhiệm vụ bị động á?"
Còn chưa vào được siêu thị, bản thân đã có hai nhiệm vụ bắt buộc phải hoàn thành!
Hình phạt là thu hồi toàn bộ quỷ vật.
Với người vừa mất sự bảo vệ của nhà hàng như Tần Nặc mà nói chẳng khác nào bỏ hết mấy tấm bùa bảo mệnh.
"Dù sao thì tên đã lên dây rồi, chẳng quan trọng nữa."
Tần Nặc nghĩ, đi vào trong siêu thị.
Việc làm ăn của siêu thị có vẻ không tốt lắm, kém hơn nhà hàng Âm Tuyền nhiều, hơn nữa hành hóa thì chất thành đống, ruồi bay đầy trời.
Ngồi trông quầy là một người đàn ông trung niên, nằm dài trên ghế mây, tay cầm chai rượu uống say bí tỉ.
"Là người hay là quỷ?" Tần Nặc không nhìn ra thân phận của người đàn ông này.
"Ông chủ, ta muốn mua nguyên liệu nấu ăn."
Người đàn ông trung niên mở mắt, nhìn Tần Nặc "Con chuột bẩn thỉu, cởi lớp ngụy trang khó coi của ngươi đi, rồi cút ra khỏi cửa hàng của ta!"
Tần Nặc cười khổ, đột nhiên cảm thấy áo mưa của tên sát nhân này quá kém.
Nhưng đến thì cũng đến rồi, sao mà đi dễ dàng được?
Cởi áo mưa của tên sát nhân ra "Ông chủ, ta mua xong thứ mình muốn thì sẽ đi."
"Thấy cái kệ hàng trống không đằng kia không? Nếu ngươi còn đứng đây nói nhảm nữa, thì ra sẽ vặn đầu ngươi xuống để trên đó đấy!"
Tần Nặc nhíu mày.
Thảo nào quỷ thiêu đốt nói ông chủ không dễ nói chuyện.
Đây làm gì còn là khó nói chuyện, giống như đang nhìn thấy kẻ thù vậy!
Dùng thái độ này để kinh doanh, có khách vào, cũng là phước đức tổ tiên truyền lại!
Tần Nặc không động đậy.
Ông chủ đột nhiên đứng dậy.
Đúng lúc này, có một người phụ nữ trung niên đi tới.
Giơ tay cầm lấy dao gọt trái cây trên bàn, trực tiếp đâm vào cổ ông chủ, rồi nghiêng người để ông ta ngã xuống đất.
Tần Nặc giật mình.
Trời đ*!
Ra tay nhẫn tâm như thế, có thù oán gì hả?
"Ngại quá, ta là bà chủ ở đây, lão khốn này không biết nói chuyện đâu, hù dọa bao nhiêu khách bỏ chạy rồi đấy."
"Cửa hàng của bọn ta, không phân biệt là người hay là quỷ, đã bước chân vào cửa hàng thì đều là khách của bọn ta."
Nhìn bà chủ khoảng chừng hơn 30 tuổi, khuôn mặt hiền hòa, giọng nói dịu dàng.
Tất nhiên, nếu không có một dao vừa nãy, thì Tần Nặc sẽ nghĩ bà chủ là người, còn là người bình thường.
"Ngươi muốn mua gì thế?"
Tần Nặc vừa định nói chuyện, thì ông chủ đột nhiên đứng lên, rút con dao gọt trái cây trên cổ ra.
Rồi đâm một phát thật mạnh vào đỉnh đầu của bà chủ!
Bà chủ không cử động, thậm chí vẫn giữ nguyên nụ cười xán lạn trên mặt.
"Ả đàn bà thối, muốn tạo phản à?"
Bà chủ xoay người, quăng ông chủ vào trong phòng tối.
Sau đó lấy ra một cái búa ở dưới bàn, cũng đi vào phòng tối.
Không lâu sau, trong phòng tốt phát ra tiếng đánh nhau quyết liệt, còn tiếng xé rách cơ thể, nghe mà rùng mình.
Khoảng chừng hai phút sau.
Bà chủ đi ra, trên người đầy máu tươi, nhưng vẫn rất lễ phép "Ngại quá, để ngươi nhìn thấy chuyện không hay trong nhà rồi."
"Sự thật đã chứng minh, không dạy dỗ đàn ông cho cẩn thận thì, mãi không biết ai mới là nóc nhà!"
". . ."
Khóe miệng Tần Nặc run rẩy, phụ họa "Nói có lý, nói có lý."
"Được rồi, nói xem ngươi muốn mua cái gì đây."
Tần Nặc đưa tờ giấy tới.
Bà chủ nhìn thấy là nguyên liệu nấu ăn số 8, mày liễu nhíu lại.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận