Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Tần Nặc, quỷ tham ăn càng đắc ý, lập tức hướng lao về phía cậu.
"Không ổn, mau tránh ra!" Trần Nguyên nghe được động tĩnh thì đi tới, nhìn thấy cảnh tượng này, vội vã hét lên.
Bị con quỷ tham ăn này nhập vào, đến đồng loại cũng có thể khống chế, chứ nói gì đến con người.
Nhưng đã quá muộn, chỉ thấy cơ thể Tần Nặc cứng đờ, con quỷ tham ăn kia trực tiếp xâm nhập vào cơ thể, lấy được quyền điều khiển cơ thể.
"Để ta xem thử, ngươi giấu đồ ăn ngon ở nào nào?" Quỷ tham ăn liếm láp lưỡi, hưng phấn mở miệng.
Hương vị của thịt Thái Tuế, để lại dư vị vô hạn trong miệng nó.
Cả đời này nó chưa từng ăn qua thứ gì ngon như vậy!
Nhưng rất nhanh, quỷ tham ăn đã phát hiện ra chỗ không đúng. Nó không điều khiển được khối cơ thể này.
Càng làm cho nó bất ngờ hơn là, nó còn không thể ra được, giống như đang bị nhốt trong một cái nhà giam!
"Chuyện gì xảy ra vậy?" Quỷ tham ăn choáng váng.
"Này, cậu không sao chứ? Còn tỉnh táo không đó?" Trần Nguyên thò tay quơ quơ qua lại trước mặt Tần Nặc.
Tần Nặc sờ mặt, cười nói "Tôi rất ổn."
"Không phải chứ." Trần Nguyên gãi đầu.
Trong cơ thể, con quỷ tham ăn đang liều mạng đụng trái phải đụng, nhưng không có cách nào ra khỏi cơ thể của Tần Nặc.
Ngay sau đó, nó nghĩ đến cái gì, sợ hãi nói "Nhân loại, cơ thể của ngươi có phải có chỗ nào kỳ lạ không?" Tần Nặc giả vờ là một thanh niên ngây ngô "Không biết nữa, ta còn tưởng là ta xong đời rồi!"
Sắc mặt của con quỷ tham ăn trong thoáng chốc rất khó coi.
Bị nhốt ở bên trong thì cũng thôi, nhưng ngay cả quyền điều khiển cơ thể cũng không có, cái này là muốn ép điên quỷ à!
Sự việc xảy ra quá đột ngột, đến chính nó cũng tưởng đang mơ.
Trong lòng Tần Nặc đang cười thầm. Đây là tác dụng của Âm Dương Yểm Thể, chuyên dùng để giam giữ quỷ quái, mặc kệ ngươi là con quỷ đáng sợ đến mức nào, một khi đã vào trong cơ thể, thì đều là tù nhân.
Con quỷ bị nhốt ở bên trong, chỉ có hai lựa chọn.
Hoặc là ký khế ước với ký chủ, chọn dung hợp cộng sinh!
Hoặc là cứ ngoan ngoãn ở bên trong để Âm Dương Yểm Thể chậm rãi ăn mòn tiêu hóa hết.
Tần Nặc tự biết bản thân không có khả năng bắt được con quỷ này, cách duy nhất, là để nó nhập thể.
Thịt Thái Tuế, chỉ là một miếng mồi nhử bị ném ra ngoài.
Dẫn dụ nó nhập thể, mới là mục đích cuối cùng!
Rất nhanh, quỷ tham ăn hoảng sợ phát hiện, thân thể của mình đang hòa tan từng chút một, trở nên càng ngày càng mơ hồ.
"Cái thể chất đặc biệt này, đang ăn mòn ta!"
Chín con mắt của quỷ tham ăn đang run rẩy, nghĩ đến một cái hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.
"Tình cảnh của ngươi bây giờ trông không được lạc quan lắm nhỉ, có phải là muốn chết rồi không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ta-bien-the-gioi-kinh-di-thanh-tro-choi-nuoi-du-ng&chuong=21]
Tần Nặc lo lắng hỏi.
Quỷ tham ăn không suy nghĩ những gì Tần Nặc nói, mà điên cuồng tìm kiếm cách chạy ra ngoài, nghĩ đến kết cục tan thành mây khói, bản năng của nó bắt đầu thấy sợ hãi.
"Nhìn ngươi thật đáng thương, để ta thử nghĩ cách giúp ngươi nha."
"Ta nghe nói ký khế ước nguyền rủa với kí chủ, dung hợp với thể chất đặc biệt, là có thể sống sót."
"Dung hợp?" Quỷ tham ăn sững sờ, nó ngược lại đã quên mất cách này.
Nhưng mà, ký khế ước nguyền rủa với nhân loại!
Cái này đối với nó mà nói, là sự sỉ nhục không thể nào chấp nhận được!
Không chờ quỷ tham ăn mở miệng, Tần Nặc lại nói "Được rồi được rồi, dung hợp với một con quỷ, nghe tới thôi là đã thấy tởm rồi, đối với ta cũng chẳng có gì tốt."
"Ngươi cứ trong cơ thể của ta chờ hôi phi yên diệt, cũng chẳng có ảnh hưởng gì đến ta cả, làm gì mà phải chịu thiệt thòi để dung hợp chứ?"
Tần Nặc vội vã đổi giọng, còn cho bản thân một cái tát, hình như đang tự trách bản thân nói linh tinh.
Quỷ tham ăn đột nhiên tỉnh ngộ.
Đúng nhỉ!
Dù sao cũng phải hôi phi yên diệt, thì còn để ý tôn nghiêm làm cái gì?
Nó vội vã mở miệng "Khoan đã! Anh bạn, cách này của ngươi ta thấy cũng ổn đấy!"
Tần Nặc lắc đầu "Nhưng ta cảm thấy làm như vậy là quá lỗ."
"Đây là cơ thể của ta, giờ để một con quỷ ở nhờ, trước tiên không nói đến có tai hoạ ngầm gì không, sau đó thì dù làm cái gì, cũng có một con quỷ nhìn thấy, không có tí cảm giác riêng tư nào!"
Thân thể của quỷ tham ăn đã bắt đầu mơ hồ trong suốt.
Ý thức cũng dần hoảng hốt.
Nó gấp gáp mở miệng "Thế này đi, ký kết khế ước nguyền rủa, điều khoản khi ký khế ước, do ngươi quyết định!"
"Ta quyết định, ngươi chắc chắn chứ?"
"Đúng vậy."
Tần Nặc mở miệng chậc một tiếng, giống như là bị thiệt lớn, bất đắc dĩ nói "Được thôi, nhìn ngươi đang sống sờ sờ bị ăn mòn rất thảm, đành chịu thiệt một chút vậy."
"Cảm ơn, ngươi là người tốt, không còn nhiều thời gian, ta dạy ngươi phải làm thế nào!"
"Không cần dạy, ta biết."
Tần Nặc mỉm cười, cắn nát đầu ngón tay cái, vẽ lên nền đất một đồ án quỷ dị.
Ở bên cạnh, từ lúc bắt đầu Trần Nguyên đã thấy Tần Nặc đang lẩm bẩm, lúc này mới phản ứng lại, sợ hãi nói.
"Trời đất ơi! Không phải cậu đang bàn điều kiện với con quỷ kia đấy chứ?"
Tần Nặc không phản ứng Trần Nguyên, mở ra khế ước huyết chú đã vẽ xong, nói: "Đến lượt ngươi." Nói xong, một tay của Tần Nặc quấn quanh đầy quỷ khí, vô ý thức nâng lên, ngón cái ấn vào phía trên.
"Tinh, chúc mừng bạn nhận được quyền lợi ký kết khế ước với quỷ quái, tiếp theo xin mời quyết định tử lệnh, nếu như cả hai bên đều đồng ý, sau này cả hai bên đều phải tuân theo tử lệnh của khế ước vô điều kiện!"
Tần Nặc đã nghĩ kỹ, rất nhanh đã quyết định xong.
"Khế ước tử lệnh: Dung hợp quỷ quái, bảo đảm an toàn của ký chủ vô điều kiện, một khi gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, phải ra tay ngăn cản!"
"Thời hạn: 1 năm."
"Bảo vệ ngươi một năm? !"
Quỷ tham ăn sững sờ, sắc mặt rất khó coi.
"Nếu không thì ngươi đối với ta có tác dụng gì? Chẳng lẽ để ngươi nói chuyện yêu đương với ta hay sao?"
Tần Nặc nói.
"Một năm mà thôi, hai mắt nhắm lại rồi mở ra là qua."
Quỷ tham ăn không lên tiếng.
"Thời gian không chờ người."
"Nếu ngươi không muốn thì thôi, dù sao ta cũng không muốn làm lắm."
Từ giọng điệu thờ ơ của Tần Nặc, lộ ra vẻ không quan tâm.
"Thành giao."
Quỷ tham ăn không tiếp tục do dự, cắn răng đồng ý.
Ngay sau đó, Tần Nặc cảm giác lồng ngực có một dòng nước nóng.
"Tinh, chúc mừng kí chủ dung hợp quỷ quái thành công, đẳng cấp A+!"
(có thể mang theo ra ngoài phó bản)
"Ký chủ nhận được quyền chi phối, có thể tùy ý lựa chọn một bộ phận trên cơ thể, để quỷ dung hợp sống nhờ"
"Tay phải đi." Tần Nặc suy nghĩ một chút, vẫn lựa chọn tay phải theo thói quen.
Sau này nếu gặp được phiền toái gì, tay phải cũng nơi thuận tiện nhất.
Lập tức, tay phải của Tần Nặc hiện lên những mảng đen, giống y như mạng nhện, xung quanh dây leo lan tràn, nhìn lên vô cùng kinh dị.
Từng khối thi ban hiện lên ở trên tay, mùi thi thể mục nát, rất gay mũi!
"Tinh, chúc mừng kí chủ hoàn thành phân bổ quỷ dung hợp, nhận được bảng thông tin quỷ dung hợp."
"Mở bảng thông tin."
Quỷ dung hợp: Quỷ huyết nhãn!
Đẳng cấp: cấp A+ !
Năng lực: lĩnh vực Tinh Thần
Quỷ lực: 3000 điểm (đỉnh cao)
Đặc điểm năng lực: Chín huyết nhãn bị nguyền rủa, mỗi khi mở ra thêm một con, thì năng lực chi phối tinh thần và quỷ lực, sẽ tăng gấp bội.
"Nghe thì, con quỷ dung hợp này không kém đâu nha!" Tần Nặc thầm nghĩ, bây giờ cậu với quỷ mạnh yếu như thế nào, vẫn chưa biết rõ.
Quỷ cấp A+, là mạnh cỡ nào, cậu cũng không rõ.
"Ừm..."
Giọng nói quỷ dị vang lên, ngay sau đó tiếng Trần Nguyên hét lên: "Trời ạ, tay của cậu!"
Tần Nặc cúi đầu xem, chỉ thấy trên mu bàn tay lộ ra một con mắt đỏ ngòm.
Con mắt kia chuyển động, hình như đang thích ứng với hoàn cảnh mới. Sau đó con mắt kia nhìn chằm chằm Tần Nặc, tràn ngập khuất nhục và oán khí.
Tần Nặc nói "Ta vừa mới cứu ngươi một mạng đấy, ánh mắt này của ngươi là gì?"
"Nhân loại, ngươi nói thật đi, ngay từ đầu ngươi đã có âm mưu rồi có phải không?"
Quỷ huyết nhãn bất tri bất giác, cuối cùng cũng phát hiện ra chuyện không thích hợp.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận