13
Ta đã suy nghĩ rất lâu, rằng có nên bắt Tông Huyền về Ma Tông để ép hắn nói rõ ràng mọi chuyện hay không.
Còn chưa nghĩ xong, A Yêu đã bế quan tu luyện rồi.
Sư tôn giao cho ta một nhiệm vụ mới, dẫn dắt đám đệ tử vừa nhập môn xuất ngoại lịch luyện trong vòng ba năm.
Ban đầu ta còn chẳng thấy gì bất ổn, nhưng thời gian rời khỏi Ma Tông càng dài, ta lại càng hay nhớ đến A Yêu.
Chậc, đám đệ tử này đúng là đầu óc quá đỗi ngu ngốc, pháp thuật giảng đến ba lần còn chưa nhớ nổi, chẳng được như A Yêu, vừa học là hiểu.
Hoa trong khe núi này đẹp thật, A Yêu chắc chắn sẽ thích, khi về ta mang ít hạt giống tặng nàng.
Nội đan của yêu thú này màu sắc rất đẹp, lại hợp với nước da A Yêu, về làm trâm cài cho nàng chắc sẽ rất xinh.
Ba năm thoắt cái liền trôi qua, ta đưa đám đệ tử chu du bốn phương, những món đồ muốn mang về tặng A Yêu cũng ngày một nhiều thêm.
Trên đường mang theo bao lớn bao nhỏ trở về Ma Tông, chúng ta bất ngờ bị Vạn Kiếm Tông tập kích.
“Xem ra tin tức chúng ta nhận được quả nhiên không sai, hôm nay chính là ngày tế của ngươi!”
Người Vạn Kiếm Tông chặn đường, số lượng gấp đôi chúng ta.
Ta vội truyền tín cầu viện về Ma Tông, đồng thời nhanh chóng tế xuất pháp khí ứng chiến.
Dù hoảng loạn, đệ tử Ma Tông vẫn còn giữ được kỷ luật, nghe lệnh ta kết trận đối kháng, miễn cưỡng chống đỡ được.
Nhưng cứ tiếp tục thế này cũng không phải cách.
Bọn họ nhắm vào ta, có lẽ ta có thể dụ bọn chúng rời đi…
Đang cân nhắc, bỗng từ xa vang lên tiếng xé gió.
Một thanh kiếm tím lao tới, buộc vị trưởng lão Vạn Kiếm Tông trước mặt ta phải lùi vài bước.
Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nữ tử nhẹ nhàng đáp xuống, dẫn theo mấy ngàn đệ tử Ma Tông kéo đến.
Ánh mắt A Yêu nhìn ta sáng rực, nàng khẽ nói: “Sư tôn, con đến đón người rồi.”
…
Người Vạn Kiếm Tông thấy thế không ổn, vội vàng bỏ chạy.
Chúng ta thuận lợi trở về Ma Tông.
A Yêu đã phá cảnh thành công, giờ tu vi chẳng thua kém ta là bao.
Nàng thay ta trở thành đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ của Ma Tông.
Ba năm qua, nàng đã trầm ổn hơn rất nhiều.
Ta kéo nàng lại, đem từng món bảo vật mình tìm được trong mấy năm qua ra cho nàng xem.
“Hạt giống này con cầm lấy, mai sau trồng ở sân viện con, mỗi mùa xuân đều sẽ nở hoa.”
“Nội đan này đem đi làm trâm cài, nhất định sẽ rất đẹp.”
“Con thích gì thì cứ lấy, tất cả đều cho con.”
A Yêu nhìn đống đồ, lại quay sang nhìn ta: “Gì cũng được sao?”
“Gì cũng được.” Ta sảng khoái gật đầu: “Của sư tôn chính là của con.”
A Yêu khẽ cười: “Vậy con thích sư tôn, sư tôn cũng cho con sao?”
Ngụm trà trong miệng ta suýt thì phun ra.
Ngẩng đầu kinh ngạc nhìn A Yêu, nàng lại bước thêm một bước về phía ta.
“Con thích sư tôn. Ba năm bế quan, ngày nào cũng hối hận… hối hận vì chưa kịp nói rõ lòng mình với sư tôn.”
“Con không thích Tông Huyền, giờ nghĩ lại, khi xưa cũng chẳng phải thích, chỉ là ngưỡng mộ mà thôi.”
Nàng liên tục tiến gần, ta lùi từng bước.
Cho đến khi không thể lùi được nữa.
“Sư tôn, người có thích con không?”
Ta không ngờ A Yêu lại nóng bỏng táo bạo như thế trong chuyện này.
Ta ho khan một tiếng: “Bị sư tổ con biết được thì…”
“Ông ấy đã biết rồi.” A Yêu ép ta đến tận tường, vén tay áo lên, để lộ cổ tay chi chít vết sẹo.
“Lúc bế quan, đệ tử đã suýt nữa bị tẩu hỏa nhập ma, đều là vì chấp niệm với sư tôn.” A Yêu cúi mắt nhìn ta, nơi đáy mắt dường như có ánh sáng tối tăm cuộn trào: “Sư tổ đã biết lòng con, ông ấy đã phạt con rồi.”
Ta không biết nên nói gì, chỉ ấp úng: “Vậy… vậy sao con không sửa đổi?”
“Sửa không được.” A Yêu cúi người, đặt một nụ hôn nhẹ lên mặt ta, giọng khàn khàn mà ám muội: “Muốn con đổi… trừ phi con chết.”
Hơi thở nóng hổi phả lên mặt khiến ta toàn thân như có lửa đốt, nóng bức khó chịu.
Con nhóc này… sao nàng lại thành ra thế này?!
Cái con nhóc ngày trước còn rụt rè sợ sệt, sao giờ lại trở nên táo tợn thế này chứ!
Là ta dạy không tốt, là ta dạy không tốt…
Trong lòng ta nghĩ ngợi đủ thứ, nghĩ càng lúc càng nhiều, vậy mà chẳng nghĩ ra được thứ gì ra hồn.
Thấy ta thất thần, A Yêu có vẻ không vui, dùng ngón tay vuốt ve cằm ta.
“Sư tôn, người lại đang phân tâm.”
“Con…” Ta chậm rãi bật ra một câu: “Con vô lễ rồi đấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ma-n-t-m-nh-tu-d-ng&chuong=9]
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận