Phụ thân ta là một vị Thừa tướng quyền cao chức trọng, thế nhưng trong lòng lại chỉ nuôi một ý nghĩ buông xuôi mặc kệ đời.
Năm ấy, khi mẫu thân mang thai ta, quốc sư bệnh nặng đã dốc cạn tâm huyết để lại một lời tiên đoán: đứa trẻ trong bụng là mệnh Phượng Trời sinh ra. Nói xong liền phun một ngụm huyết tâm, ngã xuống tạ thế, vĩnh viễn không dậy nữa.
Phụ thân ta vì vậy mà ưu sầu suốt mười tháng trời, cơm chẳng nuốt nổi, ngày nào cũng ôm mẫu thân khóc lóc kêu gào rằng không muốn đi làm.
Lão Hoàng đế vừa nghe tin tiên đoán thì phấn khởi xoa tay liên tục, đã thế còn vội chuẩn bị sính lễ, miệng còn lẩm bẩm: “Hay lắm! Lần này thì Lăng ái khanh phải bán mạ.ng cho trẫm cả đời rồi!”
Nhưng không ai ngờ, mười tháng sau, Thừa tướng phu nhân lại hạ sinh một nam hài.
1
Ta là đích nữ duy nhất của phủ Thừa tướng.
Thế nhưng từ nhỏ đã bị cha nương coi như nam tử mà dạy dỗ.
Chỉ bởi năm đó, lúc mẫu thân mang thai ta, lại vừa vặn gặp cảnh Quốc sư bệnh nặng vì nước nhà mà bói mệnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/tr-ng-tr-n-y&chuong=1]
Ông ấy dốc hết tâm huyết, chỉ tính ra được rằng đứa trẻ trong bụng mẫu thân chính là Hoàng hậu tương lai.
Phụ thân ta vì thế mà ngày đêm lo âu, mười tháng cơm không nuốt nổi, hằng ngày ôm mẫu thân ta khóc ròng, than thở rằng không muốn đi làm.
Còn mẫu thân ta thì thường giật mình bật dậy giữa đêm, nghiến răng mắng Quốc sư một câu: “Không phải chứ, ông ấy bệnh thật rồi sao?!”
Kết quả chứng minh, quốc sư quả thực là… có bệnh.
Sau khi nói xong lời tiên đoán, ông ấy liền phun ra một ngụm má.u, ngã xuống mà ch.ết.
Và như thế, lời tiên đoán kia đã thành kết cục bất biến, chẳng thể sửa đổi.
Phụ thân ta nhất thời sững sờ.
Ông hiểu rõ đạo lý “cây cao đón gió”, nay đã ở vị trí Thừa tướng, quyền thế ngập trời, chỉ sơ sẩy một chút thôi cũng dễ rước lấy ngờ vực, họa lớn khôn lường.
Nếu nữ nhi lại thật sự trở thành Hoàng hậu, thì ông còn đường nào toàn thân thoái lui?
Đó dĩ nhiên chỉ là lời giải thích bên ngoài của phụ thân ta.
Sự thật thì...
Ông chỉ một lòng muốn làm cá mặn, cả đời chẳng màng đi làm mà thôi!
Thấy ngày sinh của ta càng lúc càng gần, đôi phu thê không đáng tin kia suốt ngày nhìn nhau, nghĩ tới nghĩ lui. Cuối cùng dứt khoát “một không làm, hai không dứt”, thống nhất lời nói, tuyên bố với bên ngoài rằng:
Đứa trẻ được sinh ra là nam hài.
Từ đó, trong phủ Thừa tướng liền xuất hiện thêm một vị Tứ công tử.
2
Sau khi đã sinh liền ba người con trai, phụ thân và mẫu thân ta ngày đêm mơ tưởng có được một nữ nhi.
Đúng vậy, chính là một tiểu nữ nhi ngoan ngoãn, mềm mại, thơm tho, lại hiểu chuyện.
Đáng tiếc thay, so với đại ca trưởng thành trầm ổn, văn tài xuất chúng; nhị ca và tam ca không ham đọc sách, chỉ mê rèn võ, thì ta… quả thực có hơn chứ chẳng kém.
Tỷ như năm sáu tuổi, ta làm bẩn tập chữ mà Thẩm công tử khổ tâm viết luyện khiến hắn tức khóc, bảy tuổi thì nhét cá chạch còn đang ngọ nguậy vào cổ áo Cố công tử dọa hắn ta chạy khắp phố, tám tuổi lại lấy rắn hoa gói thành quà tặng cho Giang công tử làm y ngất liền ba ngày ba đêm…
Chuyện như vậy kể không xuể.
Các công tử trong kinh, do e ngại uy thế ba vị ca ca của ta nên mới nào dám hoàn thủ báo thù.
Mà phụ mẫu bọn họ, vì kiêng kỵ phụ thân ta quyền thế ngập trời, chỉ có thể nuốt giận vào lòng, chẳng dám tới cửa chất vấn.
Thế là, trong một thời gian ngắn, cả kinh thành đều biết... Tứ công tử nhà Lăng thừa tướng chính là một ma vương tiểu ác bá.
Nhìn thế cục ngày càng đi lệch khỏi quỹ đạo, phụ thân ta đang mải lười biếng trốn việc, mẫu thân ta bận cùng các phu nhân khác đánh mạt chược, rốt cuộc cũng sốt ruột.
Tuy rằng ban đầu dạy ta như nam tử, nhưng tuyệt đối không phải để ta trở thành một tiểu ma đầu khét tiếng thế này a!
Huống chi, ta càng lớn càng dễ khiến thân phận nữ nhi bị bại lộ.
Vậy nên, hai vị liền thương nghị, đem ta giữ chặt trong phủ, mời hẳn lão phu tử học vấn uyên bác, lại sai ba vị ca ca nghiêm ngặt trông coi, ép ta phải ngoan ngoãn luyện chữ, học Tứ thư Ngũ kinh.
Khi thấy ta không còn tung hoành bên ngoài nữa, cả kinh thành đều đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận