Nhưng ta lại không nghĩ như vậy.
Trương Lăng Chi đã chèo chống giữa cơn sóng gió triều chính hơn mười năm. Hơn mười năm qua, ngày ngày ông ấy đều đàm phán với các thế lực, từ muôn ngàn ngõ cụt tìm ra lối thoát. Một mình ông ấy đã kéo triều Đại Chu vốn đang đi vào đường cùng trở lại đúng hướng.
Một người mưu lược song toàn, tâm tư cẩn mật như ông ấy, làm sao có thể không dự liệu được những gì sẽ xảy ra sau khi mình chết?
Có lẽ ngay từ lúc Trương Lăng Chi quyết định bước lên con đường này, ông ấy đã sớm đào sẵn mộ cho mình và cả gia đình.
Dẫu biết rõ kết cục, ông ấy vẫn phải làm.
Nếu không dấn thân vào cuộc chơi, làm sao có thể xoay chuyển càn khôn?
Vì vậy, ông ấy là tinh thông mưu quốc, không màng mưu thân.
Ông ấy xứng đáng với sự phó thác lúc lâm chung của Tiên đế, xứng đáng với tiểu Hoàng đế mà ông ấy một tay bồi dưỡng, xứng đáng với bách tính thiên hạ, chỉ có lỗi với chính gia đình mình.
Trương Minh Hi là kẻ chịu tổn thương nặng nề nhất trong kiếp nạn này. Nếu có oán hận, cũng là lẽ đương nhiên.
Thiếu niên bình thản nhìn ta, ánh mắt thoáng chút đờ đẫn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/l-i-th-y-tr-ng-s-ng-chi-u-r-i-giang-l-ng&chuong=13]
Hắn không hề thắc mắc vì sao ta lại vô duyên vô cớ hỏi điều đó, mà chỉ khẽ lắc đầu: “Phụ thân từng nói, người trung thành không phải với hoàng triều Chu thị, mà là với bách tính thiên hạ.”
Vậy nên, điều duy nhất mà người muốn làm cả đời, chính là hết lần này đến lần khác cứu lấy muôn dân thoát khỏi tình cảnh nước lửa.
Dẫu cho có phải chín lần chết đi, thì lòng vẫn không cảm thấy hối tiếc.
11
Ta muốn nói gì đó, nhưng vừa mở miệng liền im lặng, bởi vì trong ánh mắt của Trương Minh Hi, ta thấy một thần sắc kiên nghị tương đồng.
Tín niệm ấy không chỉ thuộc về Trương Lăng Chi, mà còn là của Trương Minh Hi.
Hắn sẽ không mù quáng liều lĩnh đi báo thù, cũng sẽ không gục ngã trong tuyệt vọng. Chỉ khi sống tốt, hắn mới có thể từng bước đứng lên vị trí mà phụ thân hắn từng nắm giữ, thực hiện lý tưởng mà phụ thân chưa thể hoàn thành.
Ánh tà dương dần tắt, dưới bóng chiều tà, đường nét gương mặt thiếu niên càng thêm sắc bén và rõ ràng.
Ta mỉm cười nhìn hắn: “Trương Minh Hi, ta tin tưởng huynh.”
Thiếu niên còn mang nét ngây thơ cuối cùng rồi cũng sẽ trưởng thành, trở thành một người rạng rỡ như phụ thân của hắn.
Đây là bí mật giữa ta và Trương Minh Hi, chưa từng nói cho ai biết.
Cả gia đình đều dùng cách riêng của mình để quan tâm, chăm sóc cho cảm xúc của Trương Minh Hi, đảm bảo hắn không bị bất cứ điều gì quấy nhiễu.
Còn phụ thân thì sao?
Ông đã nói là làm. Đêm đó, ông lấy ra một chiếc hòm gỗ hồng đựng đầy sách.
Chiếc hòm này vốn là bảo vật mà phụ thân trân quý nhất, luôn được khóa cẩn thận bên đầu giường. Ngay cả những năm sắp sửa đói kém, ông cũng chưa từng nghĩ đến việc mang đi đổi lấy tiền.
Ánh mắt phụ thân dừng lại trên những cuốn sách hồi lâu, như đang tự nói với chính mình: “Lão luôn nói ta tính tình cứng nhắc, không phù hợp với quan trường, đáng đời cả đời không đạt được công danh. Lão cứ chờ xem, ta sẽ bước từng bước trên con đường mà ngươi từng đi qua.”
Dõi theo ánh nhìn của phụ thân, ta thấy trên trang bìa cuốn sách mở rộng hai chữ lớn mạnh mẽ: Tử Hoành.
Trương Lăng Chi, tự Tử Hoành.
Thì ra phụ thân không phải đang tự nói, mà là đang trò chuyện với Trương thừa tướng.
Những cuốn sách này, là Trương thừa tướng để lại cho phụ thân.
Ta không hiểu tại sao mối quan hệ giữa hai người lại có thể rối ren như vậy.
Rõ ràng là hai người tính cách, chí hướng hoàn toàn khác biệt, nhưng trong suốt mười mấy năm lăn lộn nơi quan trường, cả hai lại dùng cách riêng của mình để bảo vệ đối phương, thậm chí không tiếc đặt cược cả bản thân và tiền đồ của gia tộc.
Không ai oán trách một lời, bởi nếu đổi lại, Trương Lăng Chi cũng sẽ làm như vậy.
Sau khi Trương Lăng Chi qua đời, tài năng của phụ thân đã là vô song trong thiên hạ. Những năm qua bị liên tiếp giáng chức, chẳng qua là vì cái tính khí thẳng thừng, gặp ai cũng mắng của ông mà thôi.
Chỉ cần phụ thân chịu hạ mình nhún nhường, cầu xin người khác, tự khắc sẽ có kẻ kéo ông ra khỏi vũng bùn.
Nếu muốn trở về kinh thành, mọi chuyện khác đều có thể xoay xở, chỉ riêng thân phận của Trương Minh Hi là nan giải nhất.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận