Đạo diễn cố gắng làm mình trấn tĩnh lại, hướng Cố Sanh nói: "Cô làm sao biết cô ta muốn hại nhóm thợ quay phim của tôi?"
Cố Sanh cầm lấy chén trà, khẽ nhấp một miếng, động tác vô cùng nhàn nhã: "Đương nhiên là tính toán ra."
Thật ra bình thường đại sư không thể tính toán tỉ mỉ đến vậy, nhưng Cố Sanh trong thời không ban đầu được coi là thiên tài kiệt xuất trong giới Huyền học, một tuyển thủ có thiên phú thật sự, ông trời ban cơm ăn.
Hơn nữa xuyên không đến thời không này, thiên phú của cô thế mà không bị thu hồi, còn được ban cho thể chất tự động tịnh hóa tà vật, bây giờ yêu ma quỷ quái thấy cô, quả thực liền phải tự mình vòng quanh mà đi.
Nếu còn dám trêu chọc, đó chính là tự tìm đường chết.
Đương nhiên, những điều này cô không nói cho đạo diễn.
Đạo diễn nhìn biểu cảm lạnh nhạt của cô, trong lòng càng thêm khó hiểu: "Vậy tấm bùa hôm nay cô dán ở đoàn làm phim của chúng tôi..."
"À, tấm bùa đó dùng để bảo vệ các anh chị. Dù sao phái Huyền học chúng tôi, cứu người một mạng coi như tích đức làm việc thiện."
Đạo diễn nghe xong lòng run rẩy: "Vậy bây giờ, tấm bùa đó..."
"À, các anh chị không muốn, tôi liền thu hồi lại, sao rồi?"
Cố Sanh đặt chén trà xuống, uống trà cũng đã no bụng, đời trước cô không thích uống trà lắm, ngược lại, cô càng thích một chút điểm tâm ngon, cho nên mỗi lần người khác mời cô ra ngoài bắt tà, đều sẽ chuẩn bị sẵn một chút bánh ngọt, tùy thời chiêu đãi.
Đạo diễn lại hoàn toàn không chú ý những điều này của cô, chỉ là nghe nói tấm bùa kia thật sự đã được thu hồi, nhìn ý tứ cũng là không nghĩ cho hắn nữa.
Nhưng như vậy, đoàn làm phim của hắn còn quay phim thế nào?
Nhưng hắn cũng biết mình trước đó đã làm không đúng, ngay từ đầu đã coi tấm lòng tốt của người khác là ác ý, còn mang theo người hùng hổ tìm đến tận cửa, suýt chút nữa ném bùa vào mặt người ta.
Hơn nữa trước đó hắn cũng nghe người bạn kia của mình nói qua, những người trẻ tuổi bình thường có thể thành đại sư, đều có tâm cao khí ngạo, kiêu ngạo hơn người bình thường rất nhiều. Nếu làm như hắn, vị đại sư kia không cho mình ngáng chân đã là tốt lắm rồi, còn mong có thể cho mình một sắc mặt tốt sao?
Đạo diễn lau mồ hôi, cảm thấy Cố Sanh hẳn là đặc biệt khó chơi, nhưng lời nên nói vẫn phải nói, hắn đang quay một bộ phim kinh dị cải biên từ sự kiện có thật, mà sự kiện có thật đó lại xảy ra ở ngôi làng này hơn trăm năm trước, cảnh tượng này cũng không thể tùy tiện thay đổi.
Hắn cân nhắc mở miệng: "Cái đó, cô Cố, cô xem tình hình đoàn làm phim của chúng tôi bây giờ, tôi cũng sợ là đã trêu chọc phải thứ gì đó không sạch sẽ, hoặc là cô giúp chúng tôi xem xét một chút?"
Cố Sanh nghe hắn từ chỗ ban đầu hoàn toàn không để ý, chậm rãi biến thành hiện tại có chút kính sợ, thế mà còn gọi mình là cô Cố, khóe miệng hơi cong lên.
Đạo diễn thấy tâm trạng cô dường như không tệ, vội vàng lại nhắc lại, còn nói bổ sung: "Đương nhiên, tôi cũng biết quy tắc, sẽ không để cô bận rộn không công đâu."
Cố Sanh nghĩ, nếu muốn tìm được Sư Môn, tất nhiên cần phải liên quan đến giới Huyền học, mà thân phận của cô bây giờ chỉ là một cô gái thôn quê bình thường, không chút danh tiếng, cũng không tìm thấy cái gọi là gia tộc Huyền học.
Cho nên, cũng chỉ có thể trước tiên ở các nơi làm ra chút chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/co-nang-huyen-hoc&chuong=5]
Chủ động đi tìm gia tộc Huyền học quá phiền phức, phương pháp đơn giản nhất, vẫn là đánh tiếng của mình ra, để cái gọi là gia tộc Huyền học chủ động tìm cô.
Mà muốn tạo danh tiếng, vị đạo diễn này, tựa hồ là lựa chọn tốt.
Cố Sanh nghĩ vậy, đứng dậy vỗ vỗ quần áo, liền nói với đạo diễn: "Vậy đi thôi."
Đạo diễn bị tốc độ này của cô làm cho sững sờ, kịp phản ứng sau cũng vội vàng đứng dậy: "Được được được, đi, bây giờ đi luôn."
Hai người tới hiện trường quay phim thì đoàn làm phim vẫn chưa được yên ổn lắm, dường như là vì chuyện lạ xảy ra trước đó, đang náo loạn.
Đạo diễn vốn đã phiền lòng, vừa nhìn thấy cảnh này, càng giận không chỗ phát tiết, lập tức đứng ra mắng vài câu: "Tại sao thế này?! Tôi vừa không có mặt, đã muốn lật tung trời lên rồi!"
Các nhân viên công tác xung quanh bình thường bị đạo diễn mắng sợ, bây giờ đạo diễn vừa nói, bọn họ mặc kệ trong lòng có sợ hay không, cũng phản xạ có điều kiện dừng lại, không nói gì. Chỉ có một hai người khác còn đang nhỏ giọng lầm bầm vài câu, Cố Sanh chú ý một chút, phát hiện một nam một nữ đó, dáng dấp đều rất đẹp.
Đạo diễn thấy thế, nhỏ giọng nói với cô: "Đó là nam phụ và nữ phụ của đoàn làm phim chúng tôi, có vấn đề gì không?"
Đạo diễn từ khi tam quan của hắn sụp đổ hôm nay, dường như đối với loại chuyện này có độ chấp nhận rất cao, phát hiện Cố Sanh nhìn hai người kia vài lần, liền cho rằng hai người này có vấn đề gì đó.
Cố Sanh nhàn nhạt lắc đầu: "Không có vấn đề, chỉ là quá ồn ào."
Đạo diễn: "..."
"Anh cứ tiếp tục quay đi, tôi ở đây đi dạo xung quanh."
Đạo diễn có chút băn khoăn: "Vậy đến lúc đó, nhỡ có chuyện gì, cô Cố phải nhanh chóng chạy tới nhé."
Trong đoàn làm phim bây giờ lòng người hoang mang, dù hắn là đạo diễn, cũng sợ lại xảy ra chuyện gì nữa.
Cố Sanh miệng nói đồng ý, đạo diễn liền bắt đầu bảo mọi người đừng hoảng sợ, nhưng theo yêu cầu của Cố Sanh, cũng không nói thân phận của cô, chỉ nói là trước đó là ngoài ý muốn, để mọi người tiếp tục bắt đầu quay phim.
Nhân viên công tác trong lòng than khổ quá! Nhưng trên mặt lại không dám thể hiện ra, diễn viên vừa mới phàn nàn thì bị đạo diễn trừng, bây giờ cũng không dám nói gì, dù sao bộ phim này trừ nhân vật chính Phó Cảnh ra, những người khác đều là người mới không có danh tiếng gì, tự nhiên cũng không dám tự cao tự đại.
Cố Sanh đầu tiên là đi dạo xung quanh gần đó, nhưng đều không tìm thấy con quỷ kia, đành phải đem những tấm bùa trước đó kéo xuống lại dán vào mấy chỗ bí mật, sau đó đi xem bọn họ quay phim.
Đây là một bộ phim kinh dị, cho nên khi quay có người đóng vai quỷ, và khi Cố Sanh đi ngang qua, vừa vặn gặp cảnh quay nữ quỷ trang điểm đáng sợ bóp chết người.
Chỉ thấy nữ quỷ trang điểm đáng sợ kia từ từ đi về phía nam phụ đang không ngừng kinh hãi lùi lại, sau đó đột nhiên vươn tay, bóp lấy cổ nam phụ. Nam phụ phối hợp phun ra máu, rồi ngã xuống.
Đạo diễn gõ nhịp hô "Cắt!"
Nam phụ lập tức ngồi dậy, lau máu trên mặt, nữ quỷ kia cũng từ từ đứng lên, nam phụ còn cười với cô ta: "Hóa trang của cô thật sự rất đáng sợ!"
Nữ quỷ không nhúc nhích, sau một lúc lâu, bỗng nhiên đột ngột vươn tay về phía trước, lần nữa bóp lấy cổ nam phụ, nam phụ kêu to một tiếng, lập tức bắt đầu giãy giụa kịch liệt.
Đạo diễn đứng dậy: "Chuyện gì xảy ra? Vừa rồi cảnh đó đã quay xong rồi mà!"
Nói xong mới phát hiện mặt nam phụ đã nghẹn xanh, mọi người vội vàng chạy lên phía trước, ai ngờ lực tay của nữ quỷ kia rất lớn, mấy người đều không lay chuyển được.
Thấy nam phụ sắp ngạt thở chết, từ xa bỗng nhiên nhanh chóng lướt đến một người, đưa tay liền đặt một tấm bùa màu vàng lên đầu nữ quỷ.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận