Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

THÁI TỬ GIA ĐẤT QUẢNG LÀ ĐẦU BẾP, KHÔNG PHẢI PHẬT TỬ

Chương 7

Ngày cập nhật : 2025-09-09 22:49:38
Thẩm Kính có lẽ chẳng có nhiều tiền.
Nhưng trong mắt tôi, tình yêu mộc mạc của anh lại vô cùng rộng lượng.
Điều duy nhất không như ý chính là cái tính hay khoe mẽ quá mức của Thịnh Thanh Vũ.
Hôm đó, sau khi chiếc Maybach của bọn họ bị chúng tôi vượt qua, Thịnh Thanh Vũ dường như sinh ra chấp niệm.
Ngày nào cũng phải khoe khoang chuyện Thái tử gia sủng vợ như thể bắt tôi phải cúi đầu công nhận nó mới là người hạnh phúc hơn thì mới cam tâm.
Có hôm nó gửi cả loạt ảnh túi hàng hiệu.
【Thịnh Gia Bảo, bạn trai chị e là ngay cả một cái túi cũng mua không nổi chứ gì?】
Tôi vừa nhai vừa cúi đầu nhìn bánh bao xá xíu Thẩm Kính mới làm.
Chỉ vì tôi nói thèm ăn, anh loay hoay cả buổi sáng.
Bỏ ra ngần ấy thời gian, chẳng phải cũng là một món xa xỉ sao?
Sau đó Thịnh Thanh Vũ lại gửi thêm tấm hình bữa Nhật sang chảnh.
【22.222 tệ một suất, Thịnh Gia Bảo, chắc chị chưa từng ăn ở Nam Thành đâu nhỉ?】
Đúng lúc đó, Thẩm Kính đang đứng cạnh tôi, quay sang ông chủ tiệm nói: “Gói khăn giấy này phiền trả lại giúp.”
Tiết kiệm được hẳn… hai đồng tiền lớn.
Làm tôi bật cười thành tiếng.
Đúng là so sánh về tiền bạc, quả thật đối lập đến buồn cười.
Nhưng tôi chẳng bận tâm mấy thứ đó.
Bởi bố tôi năm đó cũng khá giàu có, ông ta có thể bỏ ra chút tiền cho mẹ của tôi cơ mà.
Nhưng để lấy cả gia sản của mẹ thì ông ta nhất quyết không chịu cứu bà.
Cho nên, với đàn ông giàu có, bỏ chút tiền lẻ để yêu đương chẳng nói lên được điều gì.
Ngược lại, Thẩm Kính có thể không giàu.
Nhưng anh chưa từng tiếc khi tiêu tiền cho tôi, còn dành rất, rất nhiều thời gian.
Giống như cuối tuần này, anh lái xe hai tiếng, đưa tôi về quê ăn gà thả vườn.
Lần đầu tiên tôi phát hiện có những quán nông trại không biển hiệu thế này.
Vậy mà giá bình quân lại trên cả ngàn tệ.
Nói thật, gà thì tươi ngon chắc thịt, cá thì tan ngay trong miệng.
Đến cả món rau cải xanh giản dị nhất cũng có vị ngọt thanh khó tả.
Dù sao thì mới nửa tiếng trước, chúng vẫn còn ở trong vườn hay dưới nước.
Tươi mới luôn có cái hay riêng của nó.
Thế nhưng.
Thật sự quá đắt.
Tôi nhớ đến gói khăn giấy mà Thẩm Kính vừa trả lại, trong lòng không khỏi xót xa.
Huống hồ bình thường tiền chợ, tiền ăn đều do anh lo.
Vậy nên, ăn được nửa chừng, tôi lén chạy ra ngoài định trả tiền thay anh.
Kết quả, chú thu ngân hoảng hốt lắc đầu: “Thiếu… thiếu gì đó, cậu Thẩm đã thanh toán rồi.”
Tôi hỏi: “Không thể hủy lại được sao?”
Chú gật đầu lia lịa: “Không được, không được đâu.”
Tôi hơi ngờ vực quay lại.
Bỗng một dì rất đẹp mỉm cười nhìn tôi.
Rõ ràng mặc bộ áo vải thô mộc mạc nhưng đôi bàn tay lại trắng nõn như hành, bảo dưỡng vô cùng tốt.
Ngay cả nếp nhăn nơi khóe mắt cũng đầy phong vận, đẹp theo một cách rất cuốn hút.
“Lâu lắm rồi dì mới thấy A Kính… thấy Tiểu Thẩm cười rạng rỡ thế này.”
Tôi nhìn trái, rồi nhìn phải.
Trống không.
“Dì… dì đang nói với cháu sao?”
Bà gật đầu, nở nụ cười hiền hậu kiểu “dì đây chống lưng cho con”.
Rồi nắm tay tôi nói: “Dì làm chứng nhé, nó chưa từng dẫn cô gái nào đến đây cả!
“Cháu là người đầu tiên đó!”
Tôi: ……
Trong thoáng chốc.
Tôi có cảm giác mình như vừa bước vào một quyển tiểu thuyết tổng tài bá đạo nào đó.
Nhưng mà, có tổng tài nào lại đưa nữ chính đến nông trại ăn cơm chứ không phải biệt thự xa hoa đâu cơ chứ?
14
Cuối cùng, dì ấy nhét vào tay tôi một hũ trần bì.
Nói đó là quà tặng cho tôi.
Ban đầu tôi định từ chối, nhưng bà thật sự quá nhiệt tình.
Hơn nữa trần bì cũng chẳng phải thứ gì quý giá, thế nên tôi đành dày mặt nhận lấy.
Kết quả là lúc quay về phòng, Thẩm Kính nhìn chằm chằm vào cái hũ trong tay tôi, sững người.
Anh ngẩn ra thật lâu.
“Em vừa được một dì tặng đó.”
“Em… không nên nhận phải không?”
Tôi có hơi hoảng.
Ai ngờ Thẩm Kính lại xoa đầu tôi, nụ cười dịu dàng như gió xuân.
“Không sao, em cứ giữ đi.”
“Về nhà anh nấu chè đậu xanh trần bì cho em uống.”
“Dù sao cũng chẳng phải thứ gì quan trọng đâu.”


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/th-i-t-gia-t-qu-ng-l-u-b-p-kh-ng-ph-i-ph-t-t&chuong=7]

Bình Luận

0 Thảo luận