Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

TỈNH GIẤC MỘNG UYÊN ƯƠNG

Chương 7

Ngày cập nhật : 2025-08-18 00:34:10
11
Tạ Lương nhanh chóng quay lại, trên tay cầm một đôi giày màu hồng phấn.
Trên mũi giày còn thêu một đôi thỏ con, trông ngây ngô hết sức.
Nhưng mang vào thì vừa y như đo ni đóng giày.
“Giày bao nhiêu tiền, ta trả cho.”
Vừa đứng dậy đã đau nhói cổ chân, ta lập tức ngã nhào vào lòng Tạ Lương.
Tim đập rất nhanh, mà không biết là của ai.
“Bị trật chân rồi à?”
Tạ Lương hỏi trước.
“Chắc là lúc nãy bị đám đông chen lấn.”
“Lên đây, ta đưa nàng đi xem lang y.”
Hắn cúi người xuống, vỗ vỗ vai sau.
“Ta tự đi được. Công chúa Triều Vân đang thả đèn hoa bên sông, ngài đi nhanh đi kẻo lỡ.”
“Nàng ấy cũng trật chân khi thả đèn à?”
“……”
“Lên đi. Không thì ta bế nàng đó.”
“Ta còn phải tìm Uyển Hòa…”
“Thế này thì tìm thế nào?”
Tạ Lương hơi lạnh giọng, gọi với sang nhóm thị vệ gần đó.
“Điện hạ.”
“Giúp ta tìm một nha hoàn, dáng…”
Tạ Lương nhìn ta, ra hiệu cho ta nói tiếp.
“Mặc y phục màu xanh, thấp hơn ta một chút, đeo mặt nạ hình hươu, thắt lưng có đeo bài hiệu của phủ Quận chúa Lâm An.”
“Tìm được thì bảo nàng ấy về phủ chờ chủ tử.”
Tạ Lương tiếp lời ta.
“Vâng, điện hạ.” Thị vệ nhận lệnh rời đi.
“Giờ thì có thể yên tâm đi được rồi chứ?”
Ta không đáp, ngoan ngoãn để hắn cõng đi tìm lang y.
Trong đầu lại bắt đầu rộ lên những tiếng thì thầm rộn ràng:
【Nha hoàn trông thế nào còn nói không rõ, vợ đeo mặt nạ mà nhận ra liền, đỉnh thật.】
【Nữ chính thả đèn hoa có quan trọng bằng việc vợ trật chân không? Dĩ nhiên là không. Quá đỉnh.】
……
12
Vai Tạ Lương rất rộng. Có lẽ do vừa ăn nhiều rượu nếp viên, ta gối đầu lên đó lại thấy hơi lâng lâng như say.
“Sao ngài lại đeo mặt nạ chó to tướng thế kia?”
“Chó?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/t-nh-gi-c-m-ng-uy-n-ng&chuong=7]

Rõ ràng là sói mà…”
Tạ Lương bất lực đáp.
“Là chó!”
“Nàng từng thấy con chó nào trông dữ thế chưa?”
“Đừng xem thường ta. Ta nói cho ngài biết, năm xưa phụ thân ta theo Hoàng thượng chinh chiến khắp nơi, ta…”
“Ta từng huấn luyện cả quân khuyển đấy!”
Tạ Lương bật cười: “Được rồi, nàng nói sao thì là vậy.”
……
Lang y kê cho ta thuốc đắp.
Lúc về phải đi ngang qua phố lớn, ngồi xe ngựa không tiện, Tạ Lương lại cõng ta suốt cả quãng đường.
“Ta thấy mấy vệ binh trong phủ nàng nên thay hết đi. Đường phố đông đúc vậy mà không ai theo bảo vệ, thế là sao?”
“Hôm nay là lễ tiết, người ta cũng có cha mẹ vợ con cần ở bên.”
Ta phản bác.
“Làm vệ binh trong phủ nàng sướng thật. Hay là thuê ta đi cho rồi.”
“Vị Lương vương điện hạ như ngài ư, ta đâu dám thuê.”
“Bọn họ đều là những người từng theo phụ thân ta chinh chiến, bị thương rồi không thể tiếp tục tòng quân. Tiền an trí triều đình cấp chẳng đủ để nuôi sống gia đình.”
“Thế còn sự an toàn của bản thân nàng thì sao?”
Không biết có cố ý không, Tạ Lương đột ngột lắc mạnh một cái khiến ta giật mình.
“Ai rảnh mà tự dưng gây khó dễ cho ta?”
“Không quyền không thế, cha nương đều mất, chẳng qua được Hoàng thượng thương tình mà ban cho cái danh Quận chúa.”
“Ta không cố ý nhắc đến chuyện khiến nàng buồn…”
Giọng Tạ Lương dịu lại đôi phần.
“Không sao. Chuyện hôm nay, cảm ơn ngài.”
Ta vỗ nhẹ lên vai hắn, ý bảo hắn thả ta xuống.
Nhưng hắn lại nghiêng đầu qua, cố tình nói nhỏ: “Nàng nói gì đó? Ta không nghe rõ.”
Ta cau mày, túm lấy tai hắn: “Được đằng chân lân đằng đầu. Ta đã bảo rồi, ta giỏi huấn luyện chó.”
“Được được được, là ta sai.” Tạ Lương giơ tay đầu hàng.
“Cảm ơn ngài.” Ta lại nói thêm một lần nữa.
Rõ ràng là ta kéo tai trái, thế mà… tai phải của hắn cũng đỏ rực như tôm luộc rồi.
13
Hoàng đế đương triều rất thích đánh mã cầu, thỉnh thoảng người lại triệu người đến đấu một trận cho vui.
Ta vốn đã trật chân nên xin cáo lui, ai ngờ bệ hạ gần đây nhàn rỗi lại đột nhiên nhớ đến chuyện hôn sự của ta.
“Lâm An à, con cũng đến tuổi nên gả chồng rồi.”
“Trẫm cũng nên thay cha nương đã khuất của con mà để tâm đến chuyện này, kẻo phụ lòng họ nơi chín suối.”
“Nghe nói gần đây con ít gặp Thái tử, chẳng hay là đã có người khác trong lòng?”
“Không có. Thái tử điện hạ và công chúa Triều Vân rất xứng đôi, thần nữ không tiện chen vào.”

Bình Luận

0 Thảo luận