4
Vốn dĩ ta đã định không dính dáng gì đến Tạ Lương nữa rồi, thế mà tháng này ta lại không có kinh!
Tìm đến Tạ Lương thì thấy hắn đang cùng mấy vị hoàng tử công tử khác tỷ thí ở võ trường. Thái tử và Chu Đường Thanh cũng có mặt.
Mấy cái giọng đã hơn nửa tháng không xuất hiện lại vang lên:
【Nữ phụ ác độc lại xuất hiện rồi kìa!】
【Cảm giác sắp có hiện trường tu La Tràng đó!】
【Sao dạo này Tạ Lương cứ lạnh nhạt với con gái người ta thế, vừa thấy Khương Lê đến liền cười trộm, nam phụ si tình đâu rồi…】
…
Nhìn kỹ lại, quả nhiên Tạ Lương đang nhìn ta cười!
Ta biết ngay tên này không có ý tốt!
“Quận chúa cũng đến, thật là hiếm thấy.”
“Có gì lạ đâu, quận chúa Lâm An xưa nay vẫn luôn thích chạy theo sau Thái tử mà.”
“Đúng đó, nửa tháng rồi không thấy quanh quẩn trước mặt Thái tử, chắc phát hiện trò ‘lạt mềm buộc chặt’ vô dụng, giờ lại bám theo tới rồi.”
…
Ta chẳng buồn để ý đến đám người đó, đi thẳng đến gọi Tạ Lương một tiếng: “Lương vương điện hạ.”
Những lời xì xào vừa rồi lập tức im bặt, không gian lặng như tờ.
Có lẽ Chu Đường Thanh đã nghe Thái tử kể, biết người ở cùng Tạ Lương hôm đó là ta, nên ánh mắt nàng nhìn ta thêm vài phần châm biếm.
“Đến tìm ta à?”
Tạ Lương chắn trước ánh nhìn của ta, khom người che bớt ánh nắng gay gắt, ánh mắt sắc bén vì nụ cười mà trở nên dịu lại.
“Giả ngốc!”
Ta lườm hắn một cái.
“Ta biết ngay là ngài cố ý!”
“Cố ý gì cơ?”
Tạ Lương nhíu mày, không rõ là thật không hiểu hay đang diễn.
“Ta uống thuốc ngài đưa, kinh nguyệt không đến.”
Ta hạ giọng.
Thế mà Tạ Lương lại còn cố ghé sát hơn để nghe rõ.
Vừa nghe xong, hắn liền kéo tay ta định rời đi.
“Ngài làm gì đấy?”
“Vào cung.” Hắn nghiêm túc nói.
“Vào cung?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/t-nh-gi-c-m-ng-uy-n-ng&chuong=3]
Ngài còn dám nói không phải cố ý?”
“Thuốc tránh thai cũng không phải uống vào là có hiệu quả tuyệt đối. Nếu đứa nhỏ này định đến, ta sẽ chịu trách nhiệm. Ta vào cung xin phụ hoàng ban hôn.”
“Ngài buông tay!”
Ta lập tức gạt tay hắn ra, sau lưng có bao nhiêu người đang hóng chuyện kia kìa, để tin này truyền ra không biết sẽ thành dạng gì nữa…
“Ý ta là, trước tiên ngài bảo đại phu ở hiệu thuốc nhà ngài khám cho ta cái đã.”
“Hả? Vẫn chưa chắc là có thai à?”
Tạ Lương dừng bước, mím môi.
“Sao? Thất vọng lắm à?”
“Ta mà tự đi tìm đại phu, để lộ tin thì biết làm sao?”
Ta bực bội nói.
“Được rồi, ta đưa nàng đi.” Tạ Lương đáp ngay.
“Ngài nói thật đi, thuốc đó ngài có động tay động chân gì không?”
“Ta…”
Tạ Lương vừa mở miệng, đám người bên kia đã không nhịn được nữa.
“Lương vương điện hạ, ngài bận tâm chuyện ôn nhu với mỹ nhân bên này, bắt chúng ta chờ dài cả cổ rồi đấy…”
“Phải đó, có gì mà chúng ta không thể nghe?”
Tạ Lương xoay người lại, đáp: “Tới liền.”
Rồi hắn quay sang ta, nói: “Nếu ta thực sự động tay động chân gì, lát nữa bị bọn họ đánh chết luôn, được chưa?”
Ta trừng mắt với hắn: “Vậy ta đến gần hiệu thuốc ở Tây Thành đợi ngài trước.”
“Không cần, chỗ đó râm mát, nàng ngồi đó đợi ta là được.”
Tạ Lương dùng cằm ra hiệu về phía không xa.
“Một đám bao cát rượu thịt, một nén nhang còn tính nhiều.”
“Cả ngày chẳng nói được câu nào thật lòng!”
Có lẽ hôm nay vì có mặt Chu Đường Thanh nên hắn mới nói mạnh miệng như vậy.
【Tự nhiên thấy couple Tạ Lương – Khương Lê có gì đó rất hút nha.】
【Đồng ý bạn trên, mới nãy bị Tạ Lương làm cho mê mẩn rồi.】
【Tu La Tràng biến thành ngọt ngào, vả mặt biến sủng nịnh, chắc do đói nên cái gì cũng thấy ngon…】
…
5
Giữa những tiếng reo hò phấn khích trong đầu, Tạ Lương chỉ mất nửa nén nhang đã đánh bại toàn bộ đám công tử thế gia kia.
Lúc hắn đi đến bên cạnh, trán đã phủ một tầng mồ hôi mỏng: “Đi thôi.”
“Trước tiên lau mồ hôi cái đã.”
“Ừ.”
Tạ Lương ngoan ngoãn đáp, rồi lấy khăn tay ra lau mồ hôi.
Khoan đã… cái khăn đó sao nhìn quen thế?
Hình như là… khăn lụa của ta?!
“Ngài ngài ngài… sao khăn lụa của ta lại ở chỗ ngài?”
“Lần trước nhặt được ở yến tiệc trong cung, thấy cầm khá êm tay nên lấy dùng luôn.” Tạ Lương đáp tỉnh bơ.
“Trả ta!”
Ta vươn tay định giật lại, nhưng bị hắn nhanh tay giơ cao lên trước.
“Ta nhặt được thì là của ta.”
“Ngài cầm khăn lụa của ta mà cứ thế lộ liễu, không sợ Chu Đường Thanh ghen à?”
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận