Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

TỈNH GIẤC MỘNG UYÊN ƯƠNG

Chương 12

Ngày cập nhật : 2025-08-18 00:36:29
“Thân binh của ngài? Chúng ta còn chưa thành thân, ngài định giám sát ta à?”
Tạ Lương bật cười: “Ta nào dám giám sát nàng, chỉ là… sợ ta rời khỏi kinh thành rồi, nàng sẽ không an toàn.”
“Hơn nữa, phải đề phòng người khác trèo tường vào, ngoài ta ra.”
Ta lườm chàng: “Ta đâu có tiền nuôi đám người này.”
“Ta chi.”
“Ngài sắp đi rồi, cũng không cho ta nổi một cái sắc mặt tử tế.”
“A Hồ, ta cũng biết buồn đó.”
Tạ Lương mặt dày lại gần, làm ra vẻ đáng thương.
“Ngài lại đây, ta có cái này muốn đưa ngài.”
Ta kéo Tạ Lương vào trong phòng, đem những món y phục và giày lót ta đã may mấy hôm nay đưa cho hắn.
“Lúc rảnh rỗi ta làm, ngài xem có vừa không.”
“Nàng thay giúp ta là biết vừa hay không rồi.”
“Xem ra Lương vương điện hạ không thiếu người hầu hạ.”
Tay ta bị hắn kéo lại, đặt lên dây thắt lưng của hắn .
“Nàng ghen à?”
Tạ Lương không hề giận, chỉ cúi đầu cười, rồi hôn nhẹ lên môi ta.
“Ta chỉ có một mình nàng thôi, mẫu phi với vú nuôi không tính đâu nhé.”
Thấy ta loay hoay mãi không cởi được đai lưng, hắn càng cười to hơn.
“Được rồi, để ta tự làm.”
Từng lớp áo ngoài đến áo lót được cởi bỏ, thân thể rắn rỏi của nam nhân lập tức hiện ra rõ mồn một trước mắt.
Ta quay mặt đi: “Trời lạnh, còn không mau mặc vào.”
Gió xuân thổi qua vành tai, nụ hôn nhẹ như mưa bụi, như chuồn chuồn chạm nước.
“Xấu hổ gì, chẳng phải nàng đã nhìn thấy rồi sao?”
Tạ Lương ôm lấy ta, qua lớp áo mỏng cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ từ thân thể hắn.
“Ta… ta quên hết rồi…”
“Quên rồi thì càng phải ôn lại.”
Giọng nói thấp và trầm, mang theo lực mê hoặc chết người.
Ta giận quá, giẫm mạnh lên chân hắn, Tạ Lương không trốn, chỉ siết chặt vòng tay hơn.
Hắn đưa ta một khối ngọc bài: “Thôi, không chọc nàng nữa.”
Kho tư riêng của hoàng tử, đều dùng ngọc bài này để điều động.
“Chưa thành thân, ngài đưa ta làm gì?”
“Người ta còn là của nàng rồi, có gì là không hợp?”
Ta bị hắn nói đến đỏ mặt: “Ngài đúng là… vô liêm sỉ…”
Tạ Lương cúi đầu hôn lên môi ta một cái, trong đôi mắt trong vắt ấy, chỉ có hình bóng của ta.
“Ta còn chưa làm gì mà đã bị nàng đã gọi ta vô liêm sỉ rồi.”
“A Hồ, vậy thành thân rồi thì sao bây giờ?”

【Ơ kìa… cởi hết đồ mà chỉ hôn có mấy cái thôi hả trời?!】
【Ủng hộ, hôn chút đâu có đáng gì mà gọi là vô liêm sỉ [mặt cười.jpg]】
【Viết tiếp đi, cho hai người họ uống thêm chút rượu đi màaaaaa~】
22
Ngày Tạ Lương khải hoàn, ta bị đánh thức bởi một đống âm thanh ồn ào trong đầu:
【Khương Lê mau tỉnh đi, Thái tử sắp ra tay với trượng phu của nàng rồi đó!】
【Ủa chẳng phải họ là nhân vật phụ sao, sao bình luận ở đây nhiều hơn cả chỗ nhân vật chính vậy?】
【Thái tử đúng là cao tay, hoàng đệ lập công chưa về đã tranh thủ tố chuyện uống rượu trước kia…】
Ta lập tức tỉnh táo. Thảo nào từ yến tiệc cuối năm đến giờ, Thái tử và Hoàng hậu vẫn không có động tĩnh gì, thì ra là chờ ngày hôm nay.
Sau khi rửa mặt chải đầu xong, thật khéo, trong cung cũng đưa ý chỉ đến.
Hoàng thượng triệu ta vào cung.
Trên điện, ngoài Hoàng đế đang ngồi phía trên còn có cả Thái tử.
“Phụ hoàng, nhi thần có chuyện quan trọng muốn tấu.”
Hoàng đế xua tay: “Trẫm cũng có chuyện muốn nói, đợi Thất lang trở về đã.”
Tạ Lương rất nhanh đã đến, một thân giáp bạc càng tôn lên dáng người cao lớn, oai phong lẫm liệt.
Túi vải có bùa bình an và bùa nhân duyên bên hông lại càng nổi bật, bởi vì hoàn toàn không hợp với bộ giáp.
“Nhi thần tham kiến phụ hoàng.”
“Đứng lên đi, con đúng là cưỡi ngựa nhanh thật, xem ra nóng lòng lắm.”
Hoàng thượng trêu chọc hắn.
“Chuyện gì cũng không qua nổi mắt phụ hoàng.”
Tạ Lương đáp, đôi mắt mang ý cười nhìn về phía ta.
“Lúc đánh mã cầu hôm đó, trẫm đã biết, sẽ có ngày hôm nay.”
“Lâm An, hôm nay trẫm ban hôn cho con và Thất lang.”
“Cũng xem như trẫm hoàn thành một tâm nguyện, sau này trăm tuổi có gặp lại cha nương con cũng có lời để nói.”
Ban hôn ư?
“Sao còn chưa mau tạ ơn phụ hoàng?”
Tạ Lương kéo ta cùng quỳ tạ ơn, nghe ý của hắn thì có vẻ đã sớm xin chỉ hôn từ trước rồi.
Chỉ là cứ phải đợi đến hôm nay mới tuyên.
【Tuy nam chính thua thiệt nhưng ta lại không thấy buồn, là sao ta?】
【Cuối cùng cũng được thành thân rồi! Làm ơn cho ta một màn đại lễ đi!】
【Ta cảm thấy lễ cưới này ta phải ngồi bàn chính, phí đăng ký chính là tiền mừng của ta đó hu hu…】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/t-nh-gi-c-m-ng-uy-n-ng&chuong=12]

Bình Luận

0 Thảo luận