【Khương Lê đã xuất hiện rồi, chẳng lẽ Tạ Lương còn xa sao?】
【Nữ chính cũng đang thả hoa đăng bên bờ sông đấy, ta cảm thấy chút nữa sẽ rất đặc sắc luôn!】
……
Nghe những âm thanh đó vài lần, ta đại khái cũng đoán ra, Chu Đường Thanh chính là nữ chính trong miệng bọn họ.
Nam chính là Thái tử Tạ Hành.
Còn ta chính là vai phản diện chen vào mối quan hệ của bọn họ rồi cuối cùng tự chuốc khổ vào thân, loại người mà họ gọi là “nữ phụ ác độc”.
Về phần Tạ Lương, hắn chính là vai nam thứ ôm tình đơn phương với Chu Đường Thanh mà không được đáp lại.
Nhưng ta tiếp cận Thái tử, tuyệt đối không phải vì thứ mà bọn họ gọi là “ham vinh hoa phú quý”.
Chỉ là những điều đó cũng chẳng còn quan trọng nữa, ta đã chẳng còn cơ hội vào Đông cung.
Chi bằng tránh xa ba người bọn họ, bớt dính phiền phức.
“Thôi không đi nữa, bên đó đông người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/t-nh-gi-c-m-ng-uy-n-ng&chuong=6]
Trời đang lạnh, nếu chẳng may rơi xuống nước thì chỉ bị người ta chê cười.”
Ta từ bỏ ý định thả hoa đăng.
“Nhưng rõ ràng tiểu thư lúc trước rất thích chơi nước mà…”
“Lúc trước là còn nhỏ.”
Đang nói, ta ngẩng đầu thì nhìn thấy Tạ Lương.
Hắn vóc dáng cao lớn, đi trong đám đông rất dễ nhận ra.
Còn đeo mặt nạ chó to, trông thật buồn cười.
“Chúng ta về thôi.”
Ta kéo Uyển Hòa rời đi, ai ngờ lại đúng lúc va phải dòng người.
Thế là ta và Uyển Hòa bị lạc nhau, ta bị chen lấn sang một chỗ khác, đến giày cũng rơi mất một chiếc.
Vừa định đi tìm Uyển Hòa, liền thấy vài tên đàn ông đeo mặt nạ mặt quỷ răng nanh vây lấy ta.
“Cô nương lạc đường à?”
“Hay là để bọn ta dẫn cô đi chơi chút nhé?”
Chúng dồn ta vào một góc hẻo lánh hơn, giọng nói khiến người ta buồn nôn.
Nhưng ta không phải người dễ bắt nạt, ta rút dao găm bên hông ra.
“Được thôi, vậy ta chơi với các ngươi một trận.”
“Ôi chao, tính khí dữ dằn vậy, gia thích đấy!”
“Con dao này sắc lắm nha, da thịt cô nương mịn màng thế kia, lỡ bị thương thì bọn ta cũng xót lắm đó.”
……
Chưa kịp ra tay, bỗng có người từ sau đặt tay lên vai ta.
Còn có người nữa sao?
Ta cầm dao quay lại, thấy là mặt nạ chó to.
“Cẩn thận, đừng để bị thương.”
Tạ Lương giúp ta cất dao về, dịu dàng nói: “Để ta.”
Giọng hắn trầm thấp, ánh mắt lộ ra sau mặt nạ cũng đầy dịu dàng.
“Ngươi là ai? Học đòi anh hùng cứu mỹ nhân à?”
“Phải đấy, muốn chết thì nói thẳng đi!”
Tạ Lương không để tâm đến lời khiêu khích, xông lên đánh cho bọn chúng tơi bời.
“Lễ hội ta không muốn thấy máu, lần sau ai còn dám động đến người của ta, thì không chỉ là gãy tay đơn giản thế đâu.”
Hắn đạp lên tay kẻ cầm đầu, theo tiếng hét thảm, bọn lưu manh vội vàng bỏ chạy.
【A a a, ta biết ngay! Biết ngay tên nhóc này sẽ tự tìm đến vợ mình mà!】
【Nếu ta nhớ không lầm thì cái tay kia vừa chạm vào Khương Lê.】
【Có thể cho ta xuyên hồn vào Khương Lê không?!】
……
10
“Ta đeo mặt nạ mà ngài vẫn nhận ra được?”
Cũng may ta đang đeo mặt nạ, không thì mấy lời kỳ quặc kia đủ khiến mặt ta đỏ bừng.
“Nhận ra một người có gì khó đâu?”
Tạ Lương chẳng hề để tâm: “Nàng không sao chứ?”
“Không sao. Ta cũng tự giải quyết được.”
Kết quả câu sau chưa kịp nói xong thì đã bị hắn nhìn thấy ta chỉ còn một chiếc giày, một chân không giày đang co lại đặt lên chân kia.
Tạ Lương bật cười thành tiếng: “Biết rồi, nàng là hổ nữ nhà tướng mà.”
Chưa dứt lời, người ta đã bị hắn bế bổng lên.
“Ngài định làm gì?”
“Đợi nàng đi từ từ thì trời sáng mất.”
Ra đến phố lớn, hắn đặt ta ngồi lên ghế nhỏ bên một quầy hàng.
“Đợi ta chút, ta đi mua giày.”
“Ta tự đi được, hơn nữa ngài có biết ta mang cỡ bao nhiêu đâu?”
“Ta bế nàng đi mua giày, nàng chịu không?”
Tạ Lương ghé sát lại, nheo mắt cười nói: “Hơn nữa, ta cũng đâu phải chưa từng…”
Lời nói nửa chừng ngừng lại: “Tóm lại là ta mua đúng được, cứ ở đây chờ đi.”
Nhưng đi được một nửa hắn lại quay lại, trong tay cầm một bát rượu nếp viên.
“Cho nàng, ta thấy mấy cô nương đều thích ăn món này.”
Không hiểu sao, cảm giác Tạ Lương có chút gượng gạo.
Nhưng đúng là… ta rất thích ăn rượu nếp viên thật.
【Tạ Lương, vừa nãy câu nói sau định nói gì vậy hả!】
【“Vợ thích ăn” = “Cô nương đều thích ăn”, cũng khéo quá đi.】
【Tạ Lương, lúc bế Khương Lê hình như ngài cũng rất hưởng thụ nhỉ.】
……
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận