Những tiếng xì xào đó khiến ta chợt bừng tỉnh, thì ra là thế.
"Yến cô nương không nói thì không để ý, giờ ta mới thấy chỗ vừa bị hắt có hơi đau đau."
Ta giả vờ lo lắng, cùng nàng ta diễn nốt màn kịch này.
Yến Ỷ An là cháu gái của Hoàng hậu, mà Hoàng hậu lại là thân mẫu của Thái tử.
Muốn mượn chuyện này để chèn ép ai, rõ ràng khỏi cần nói.
Có lẽ Yến Ỷ An không ngờ ta đồng ý nhanh như vậy, thoáng ngẩn người ra.
Thái y đến rất nhanh, bắt mạch cho ta xong lại để nữ y kiểm tra chỗ da vừa bị canh hắt trúng.
Mọi thứ đều ổn, ta rất khỏe mạnh.
Yến Ỷ An vô cùng kinh ngạc: "Sao có thể thế được?"
Ta liếc qua Hoàng hậu và Chu Đường Thanh, quả nhiên sắc mặt hai người họ cũng lộ ra vẻ bất ngờ.
"Yến cô nương là không tin ta không sao à?"
"Không có… ta chỉ cảm khái thân thể Quận chúa thật tốt thôi."
Yến Ỷ An lảng tránh.
"Đúng vậy, lần sau Yến cô nương nhớ cẩn thận hơn."
"Dẫu sao đâu phải ai cũng như ta, thân thể khỏe mạnh, bị canh nóng hắt trúng mà chẳng hề hấn gì."
Ta thong thả nói, nhìn sắc mặt nàng ta từng chút từng chút một tái nhợt.
8
Quả nhiên, vừa vào cung là chẳng có chuyện gì tốt.
Hoặc cũng có thể nói, hễ dính dáng đến Tạ Lương thì chẳng có chuyện gì tốt cả.
Yến tiệc kết thúc, ta vội vã rời khỏi cung, sợ lại đụng mặt Tạ Lương.
Chỉ thấy cung nhân đang vội vã khiêng kiệu chạy về phía cổng cung.
"Đã xảy ra chuyện gì vậy?"
"Quận chúa chưa biết, vừa nãy Nhị tiểu thư Yến gia lúc rời cung xe ngựa hỏng, ngã khỏi xe, toàn thân đầy máu, nhìn mà phát sợ."
"Nghe nói Hoàng hậu nương nương đã cho gọi gần hết Thái y viện tới đó rồi."
"Xe ngựa hỏng?"
Ta giật mình, trong đầu lại vang lên mấy giọng nói kỳ quái:
【Cược hai đồng, chắc chắn là Tạ Lương làm!】
【Người phía trên nhảy chương rồi à?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/t-nh-gi-c-m-ng-uy-n-ng&chuong=5]
Chương trước viết rõ là Tạ Lương đi báo thù cho Khương Lê mà.】
【Mười mấy chương mới cho phụ nữ nam phụ lên sàn một tí, viết thêm chút nữa đi!】
…
Là Tạ Lương làm thật.
Tên điên này…
"Đi nhanh vậy, là đang trốn ta à?"
Nói Tào Tháo, Tào Tháo đến thật.
Không biết hắn từ đâu chui ra, ánh đèn cung đình chiếu vào mắt hắn, phản chiếu bóng dáng ta.
"Ngài tưởng mình là ai hả? Ai thèm trốn ngài chứ?"
Bị bóc trần tâm sự, ta chỉ có thể lớn tiếng để che giấu chột dạ trong lòng.
"Sao không đúng giờ đi gặp lang trung?"
"Xe ngựa là ngài động tay động chân?"
Bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều không trả lời được.
"Là ta."
Cuối cùng vẫn là Tạ Lương lên tiếng trước.
"Làm chuyện như vậy ngay ở cổng cung, bị người ta phát hiện thì ngài với ta còn mặt mũi gì?"
"Ta chính là muốn làm ở cổng cung, ta muốn để tất cả bọn họ nhìn thấy, xem nếu dám làm khó nàng thì sẽ có kết cục gì."
"Nàng không chịu gả cho ta, nếu cứ ba ngày hai bữa xảy ra chuyện như vậy thì sao?"
"Danh tiếng là thứ quan trọng nhất với nữ tử. Dù nàng không để ý, nhưng người khác cũng sẽ dùng lời đồn mà hủy hoại nàng."
Tạ Lương thu lại nụ cười, ánh mắt nghiêm túc đến mức ta không cách nào phản bác được.
"Ngài không sợ Hoàng thượng trách phạt à?"
"Phụ hoàng chưa từng xem trọng ta, những gì ta có bây giờ đều là tự mình giành được."
"Mất thì mất thôi, không sao cả."
Sắc mặt Tạ Lương dịu đi đôi chút: "Nàng cũng đừng lo cho ta."
"Ai lo cho ngài chứ!"
Ta cúi đầu, chóp mũi hơi cay.
"Ngày mai ta đến đón nàng, cùng đi gặp lang trung."
"Hôm nay vừa gặp Thái y rồi, ta không đi nữa."
"Về sau chúng ta nên ít gặp nhau thôi, tránh để người khác nhìn thấy lại nghĩ linh tinh."
Ta từ chối Tạ Lương, thứ đáp lại ta là sự im lặng của hắn.
【Đừng mà! Kiểu này chắc mười chương nữa mới có tình tiết của nam phụ nữ phụ mất!】
【Có ai giống tui bây giờ chỉ muốn đọc đoạn của hai người này không?】
【Tui nè!】
【Tui nữa!】
…
9
Chớp mắt đã đến Tết Thượng Nguyên, ta dẫn theo Uyển Hòa ra phố.
Cũng như thuở bé, ta đeo mặt nạ đi dạo giữa phố xá đông đúc.
Chỉ là, đôi tay từng nắm lấy tay ta ngày xưa, phụ mẫu ta… nay đã chẳng còn trên đời. Trống gõ vang trời, lửa đuốc rực sáng khắp nơi, chỉ càng khiến ta thêm lạc lõng.
“Tiểu thư, hay là chúng ta đi thả hoa đăng nhé?”
Uyển Hòa biết ta không vui, bèn đề nghị.
“Được thôi.”
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận