Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

SAU KHI HẮC LIÊN HOA SỐNG LẠI

Chương 7

Ngày cập nhật : 2025-03-18 17:12:08
"Chửi thề phải nói ra thì miệng mới sạch sẽ."

"Có thù thì phải báo ngay tại chỗ, tố chất mới luôn được giữ ở mức cao nhất."

Vừa dứt lời, tôi lao thẳng xuống chỗ Lục Thiên Thiên như một tia chớp.

Khi cô ta còn chưa kịp phản ứng, một tay tôi nắm lấy x/u/o/n/g hàm dưới rồi nhét con ếch c/h/e/c vào miệng cô ta một cách mạnh mẽ.

Lục Thiên Thiên trợn tròn mắt, sau khi sững sờ thì hoảng loạn ôm cổ nôn khan: "Chị cho tôi ăn cái gì vậy!"

Tôi liếc nhìn cô ta: "Đương nhiên là thứ cô đặt trong bài phát biểu rồi."

Nước mắt cô ta lập tức trào ra: "Cái gì! C/o/n đ/ĩ thối này dám cho tôi ăn ếch c/h/e/c!"

Tôi "À" một tiếng, cố tình kéo dài âm cuối: "Vậy là cô thừa nhận là cô đã bỏ nó vào rồi nhỉ?"

Lục Thiên Thiên nghẹn lời, lo lắng đảo mắt:

"Tôi thừa nhận khi nào? Chị là chị ruột của tôi, sao có thể vu oan cho tôi chứ?"

Thật là, lúc cần thì chị ruột, lúc không cần thì đĩ thối.

Tôi bật cười k/h/i/n/h miệt:

"Tôi có nói cho cô ăn cái gì đâu, nếu không phải cô đặt, sao cô biết đó là ếch c/h/e/c?"

Nghe vậy, sắc mặt Lục Thiên Thiên lập tức tái nhợt.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/sau-khi-h-c-li-n-hoa-s-ng-l-i&chuong=7]


Những người có thể vào được trường quý tộc đều là cáo già, thấy tình huống này, làm sao bọn họ có thể không hiểu chuyện gì đang xảy ra được chứ.

"Trời ơi, đây là lần đầu tiên tôi thấy báo ứng đến nhanh như vậy."

"Lục Yên Yên một tay ném ếch ngầu quá, từ nay về sau, cô ấy là chị đại duy nhất của tôi."

"Học được một đạo lý mới rồi, có thù thì báo ngay mới giữ được tố chất cao."

Sự việc nhanh chóng được điều tra rõ ràng.

Hóa ra là cô ta đã lợi d/u/n/g lúc tôi và giáo viên trao đổi về thứ tự lên sân khấu, lén lút đặt ếch c/h/e/c vào tập tài liệu.

Trong video, cô ta nghênh ngang hành động giữa thanh thiên bạch nhật, hoàn toàn không đề phòng.

Nhưng cô ta không biết, camera hồng ngoại điểm ma trận mà trường sử d/u/n/g chỉ bật đèn đỏ khi môi trường bên ngoài thấp hơn độ sáng cài đặt của camera.

Lục Thiên Thiên tưởng đèn không sáng tức là camera là không bật.

Ừm, cũng có chút thông minh nhưng không nhiều.

Hiệu trưởng đã cho cô ta một án kỷ luật nặng ngay tại chỗ.

Còn tôi, vì phù hợp với triết lý giáo d/uc ‘sói’ của học viện, được khen ngợi trước toàn trường.

Chuyện này đương nhiên cũng đến tai ba mẹ.

Ba không nói hai lời, lập tức tát cho Lục Thiên Thiên một phát:

"Tao cho mày đi học là để mày gây chuyện sao?"

“Sao không học chị mày một chút, để tao đỡ nhức đầu!”

Mẹ tôi vốn định khuyên giải nhưng thấy tôi từ lúc về nhà cứ rửa tay liên tục, dáng vẻ như bị con ếch c/h/e/c d/o/a đến ám ảnh tâm lý nghiêm trọng thì cũng bắt đầu trách mắng cô ta.

"May là chị chỉ bị d/o/a thôi, nếu chị con có chuyện gì, xem mẹ xử lý con thế nào."

Trong bữa tiệc lần trước, mấy ông trùm kinh doanh đều có ý định cho con trai liên hôn thương mại với tôi.

Vào lúc này, ba mẹ đương nhiên sẽ ưu tiên việc bảo vệ tôi.

Tối đó, Lục Thiên Thiên bị phạt quay mặt vào tường suy nghĩ.

Đến nửa đêm, khi tôi đi vệ sinh, cô ta vẫn còn dựa vào chân tường lau nước mắt.

Tôi lười nhìn cô ta, nhưng không nhịn được châm chọc:

"Đang yên đang lành, cô chọc tôi làm gì?"

Lục Thiên Thiên không nhịn được nữa, òa khóc nức nở.

------+++------
Edit: Florence

Bình Luận

0 Thảo luận