Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

SAU KHI HẮC LIÊN HOA SỐNG LẠI

Chương 2

Ngày cập nhật : 2025-03-18 17:01:07
2

Lục Thiên Thiên đã mất tích.

Từ đó, nhà họ Lục chỉ còn một đứa con gái duy nhất tên là Lục Yên Yên.

Ba mẹ vừa đăng tin vừa dán thông báo tìm người khắp nơi. Còn tôi thì trốn trong phòng, khóc đến sưng cả mắt.

Nhưng không phải vì đau lòng, mà là vì quá vui mừng.

Dù nước mắt tôi cứ tuôn rơi không ngừng nhưng khóe miệng còn khó kìm nén hơn cả s/ú/n/g AK.

Ba mẹ thấy tôi như vậy, tưởng tôi bị cú sốc mất em gái k/i/c/h th/i/ch, mềm lòng đến mức chẳng nỡ trách móc nửa câu.

"Bảo bối ngoan, con đừng tự trách bản thân. Là do em gái con nghịch ngợm quá, nếu không phải nó cứ đòi đi mua đồ ăn vặt, con cũng không phải lao ra ngoài giữa trời mưa bão như thế. Con không sao là tốt rồi, chỉ cần một nhà ba người chúng ta sống tốt với nhau là được rồi."

Ba mẹ mà, họ sẽ luôn thiên vị đứa con ở bên cạnh mình.

Trước kia là Lục Thiên Thiên, nhưng từ giờ phút này trở đi, cán cân ấy sẽ mãi mãi nghiêng về phía tôi.

Tôi không khỏi nghĩ, nếu Lục Thiên Thiên nghe được những lời này, cô ta sẽ cảm thấy thế nào.

Dù sao, chắc chắn sẽ chẳng dễ chịu gì đâu.

Còn về việc tại sao tôi chắc chắn cô ta sẽ quay lại thì...

Đó là vì, sau khi tôi c/h/e/c, trong đầu tôi có một giọng nói bảo rằng, tôi và em gái mình là nhân vật chính của hai cuốn tiểu thuyết khác nhau.

Lục Thiên Thiên nắm trong tay kịch bản nữ chính sảng văn. Trong giai đoạn đầu, dù có trải qua bao nhiêu khổ sở thì sau 20 tuổi trở đi, mọi chuyện đều sẽ thuận buồm xuôi gió. Vậy nên, chậm nhất là mười lăm năm nữa, chắc chắn Lục Thiên Thiên sẽ được nhà họ Lục tìm về.

Còn tôi lại là nữ chính của một cuốn tiểu thuyết ngược tình thân. Tuy mang danh là hắc liên hoa nhưng cuối cùng tôi vẫn không thể chống lại diễn biến của cốt truyện, chỉ có thể bị ép vào bi kịch, chịu d/a/u d/o/n cả về thể x/a/c lẫn tinh thần, thậm chí còn bị lấy mất cả một quả t/h/ậ/n.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/sau-khi-h-c-li-n-hoa-s-ng-l-i&chuong=2]

Cuối cùng, tôi chỉ có thể thắng lợi về mặt tinh thần, lấy cái c/h/e/c để trừng phạt ba người nhà họ Lục.

Nhưng làm như vậy có tác d/u/n/g gì đâu?

Họ vẫn sống sung sướng như cũ, không phải chịu d/a/u d/o/n gì, ngay cả một miếng thịt cũng chẳng mất, làm sao có thể tính là báo ứng được?

May mắn thay, ông trời lại cho tôi một cơ hội sống lại.

Kiếp này, tôi sẽ không còn ngu ngốc một cách mù quáng, để mặc cho người khác sắp đặt nữa.

Những kẻ đã từng làm t/o/n t/h/u/o/ng tôi, nhất định phải trả một cái giá xứng đáng.

3

Tôi trải một tờ giấy trắng ra, cẩn t/h/ậ/n phân tích tình hình của bản thân một cách chi tiết.

Kiếp này, lợi thế của tôi là có c/o t/h/e khỏe mạnh, đầu óc tỉnh táo.

Hơn nữa, nhờ việc sống lại, tôi đã nắm rõ cốt truyện, có thể chiếm được một số cơ hội nhất định.

Nhược điểm của tôi chính là tầm nhìn và học vấn, những thứ kiếp trước tôi chưa từng tiếp xúc.

Vì vậy, bước tiếp theo chính là tận d/u/n/g khoảng thời gian mười lăm năm này để bổ sung những thiếu sót, khiến Lục Thiên Thiên mãi mãi không thể đuổi kịp bước chân của tôi.

Nhưng muốn làm vậy thì tôi cần có một nguồn tài chính mạnh mẽ.

Tôi cố lục lọi mọi ký ức trong đầu, mơ hồ nhớ ra một chuyện ở kiếp trước, có một người bán hàng rong đến làng thu mua lông gà.

Ông ta nói ở miền Nam có một câu nói, đổi lông gà lấy đường, có thể đổi được biệt thự lớn.

Mãi sau này tôi mới biết, đó là thời kỳ cải cách mở cửa.

Vô số người đã nắm bắt cơ hội này mà phất lên như diều gặp gió.

Tính toán thời gian, bây giờ đúng là thời điểm tốt để nhảy vào thương trường.

Vì vậy tôi khéo léo tiết lộ thông tin cho ba mẹ, nói rằng có ba mẹ bạn học cùng lớp đang làm ăn ở miền Nam, một tháng ít nhất cũng k/i/e/m được ba vạn.

Hai người này, một kẻ thực d/u/n/g, một kẻ tham lam. Nếu không cũng chẳng vì muốn bảo vệ Lục Thiên Thiên sắp bước chân vào nhà giàu mà dốc hết sức để tìm mọi cách tống tôi vào tù.

Họ bàn bạc suốt cả đêm. Đến sáng ngày hôm sau, họ quyết định ngừng tìm k/i/e/m Lục Thiên Thiên và đưa tôi về phía Nam buôn bán điện thoại.

"Chuyện của con gái tạm gác lại đã, nếu để cơ hội k/i/e/m tiền qua đi, có khi cả đời này chúng ta cũng không còn cơ hội phát tài nữa."

Trên chuyến tàu ầm ầm, tiếng còi vang vọng xa xăm.

Những cánh đồng lúa mì lướt qua trước mắt, tôi chống cằm, nghe hai người họ bàn mưu tính kế k/i/e/m tiền, không nhịn được mà bật cười thành tiếng.

Tự mình k/i/e/m tiền mệt mỏi lắm, để kẻ thù vất vả k/i/e/m tiền nuôi mình mới thú vị.

Chỉ không biết khi Lục Thiên Thiên vất vả tìm về đến nhà nhưng phát hiện nhà cửa đã trống không thì sẽ có biểu cảm thế nào.

Từ bé đến lớn, cô ta đã có ‘thể chất hay bị bắt cóc’ nhưng dù đi lạc bao nhiêu lần, nhiều nhất cũng chỉ mất nửa tháng đều sẽ được người tốt bụng đưa về nhà.

Nhưng lần này, tôi đã đưa cả nhà đi rồi. Em gái thân yêu của tôi, em sẽ về nhà kiểu gì đây?

Trong ánh nắng ấm áp, tôi lười biếng vươn vai.

Thời gian mười lăm năm thanh xuân tươi đẹp này.

Cứ để tôi, Lục Yên Yên tận hưởng thật trọn vẹn đi.

------+++------
Edit: Florence

Bình Luận

0 Thảo luận