11
Tri Vị Trai vẫn y nguyên như thuở nào, ngay cả mấy gã tiểu nhị trong tiệm cũng chẳng thay đổi.
“Ơ kìa, chẳng phải là Liễu Tuyết cô nương đó sao? Mấy năm rồi không ghé qua, hôm nay lại mua bánh mai hương à?”
Ta mỉm cười, đưa bạc qua: “Phải, phiền ông gói giúp ta hai hộp.”
Tiểu nhị vừa bận rộn tay chân, vừa trò chuyện đôi câu: “Làm việc trong cung hẳn là chẳng dễ dàng gì đâu nhỉ?”
“Cũng tạm ổn thôi.”
“Lúc các cô theo nương nương nhập cung, ai nấy còn nhỏ dại, mấy ông già trong tiệm chúng ta lo lắng cũng không ít. Trong cung mà, là nơi ăn thịt người không nhả xương, lúc nào cũng sợ các cô bị kẻ khác hãm hại. Nay thấy các cô bình an, nương nương cũng bình an, ta cũng yên tâm phần nào.”
Ta cũng có đôi phần xúc động.
“Đa tạ các ông vẫn còn nhớ đến. Mọi việc đều ổn cả. Chỉ là con bé Mai Tuyết hay thèm ngọt, cứ nhớ mãi hương vị bánh mai nhà ông.”
Tiểu nhị bật cười ha hả: “Cô nương quá lời rồi. Trong cung thiếu gì cao lương mỹ vị, vậy mà vẫn còn nhớ đến chút bánh nhỏ bé của tiệm chúng tôi…”
Ta khựng lại một thoáng.
Không kịp nói thêm gì nữa, ta nhận lấy hai hộp bánh đã được gói kỹ, vội vã rời đi.
Xưa nay chỉ có nương nương yêu thích bánh mai hương này, Mai Tuyết chưa từng tỏ ra mấy hứng thú.
Sao hôm nay lại đột nhiên...
Một nỗi bất an mơ hồ âm ỉ trỗi dậy trong lòng, càng lúc càng rõ rệt.
Chỉ mong… là ta nghĩ nhiều quá.
12
Thượng Thực Cục vắng lặng đến rợn người, từ trong ra ngoài không thấy lấy một bóng người.
Một mùi tanh nồng của m.áu sắt xộc thẳng vào mũi.
Hôm nay... gi.ết lợn à?
Từ cung nữ ngày thường vẫn theo hầu bên cạnh ta, đến cả Phương Tần hay lui tới bếp nhỏ cũng đều biến mất không tung tích.
Nhưng rõ ràng lúc ta rời đi, bọn họ còn vẫy tay tươi cười tiễn ta.
Phương Tần còn dặn: “Nhớ mang bánh đào về nhé, ta đợi ăn đó.”
Giờ thì...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/li-u-tuy-t&chuong=5]
người đâu?
Người đâu hết rồi?!
13
Chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó.
Ngay cả Mai Tuyết cũng không có trong tẩm cung.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Nương nương… nương nương vẫn bình an chứ?
14
Chung Tú Cung.
Long liễn của Hoàng đế đang dừng ngay trước cổng cung.
Công công chưởng sự là lão Ninh vừa thấy ta đã vội vã ngăn lại: “Liễu Tuyết cô nương, ngàn vạn lần không được! Bây giờ Hoàng thượng đang nổi giận, cô mà xông lên thì coi chừng bị vạ lây đấy!”
Ta chẳng còn tâm trí để ý đến những điều ấy, lập tức túm lấy tay áo Ninh công công.
“Công công nhất định biết chuyện gì đã xảy ra. Cầu xin công công, xin hãy nói cho ta một lời!”
Tay áo của Ninh công công bị ta giật lệch, để lộ ra một miếng thơm cỏ khâu thủ công vô cùng tỉ mỉ.
Đường kim mũi chỉ đều đặn, mặt trong không lộ, mặt ngoài kín kẽ.
Kiểu thêu này... không giống lối thêu Tô Châu thông thường trong cung.
Ninh công công vội gạt tay ta ra, xốc lại tay áo, rồi cúi thấp giọng nói bên tai: “Phần ăn của Quý phi nương nương bị người ta giở trò. Long thai không giữ được. Hoàng thượng thương tâm, truy trách Thượng Thực Cục. Ngoài cô là người đang đi ra ngoài mua thực phẩm, toàn bộ người trong cục đều đã bị đánh ch.ết.”
…
Con của Quý phi không còn nữa?
Cả Thượng Thực Cục bị xử trảm hết rồi?
Mấy trăm nhân mạng trong Thượng Thực Cục…
Nói đánh ch.ết là đánh ch.ết?
Ngoại trừ ta… không ai sống sót?
…
Ta lùi lại hai bước, tai ù đi bởi một âm thanh ong ong đến nhức nhối.
Trước mắt xoay tròn, trời đất đảo lộn.
Tỉnh táo lại thì đã thấy mình ngồi bệt dưới đất từ bao giờ.
Ninh công công thở dài: “Liễu Tuyết cô nương, về nghỉ đi. Đừng lo cho Quý phi nương nương, Mai Tuyết cô nương đang ở bên trong hầu hạ.”
Ta ngơ ngẩn hành lễ với Ninh công công rồi lê từng bước rời khỏi nơi đó.
Hộp bánh mai hương lăn lóc rơi xuống đất, tung tóe khắp nơi.
Đã chẳng thể ăn được nữa rồi.
…
Kể từ ngày hôm đó, Hoàng đế càng sủng ái Mai Tuyết hơn, suốt mấy đêm liền đều ở lại tẩm cung của nàng.
Cả hậu cung đều nín thở theo dõi chuyện của Quý phi.
Con mất, ân sủng mất, ngay cả người thân cận nhất cũng bị chia sẻ.
Ta không biết phải đối diện với nương nương ra sao, cũng chẳng có can đảm đến gặp nàng.
Chỉ có thể ru rú trong chốn ở, sống những ngày mơ màng vô định.
Cho đến khi có người đến tìm ta trước.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận