Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

AO CÁ CỦA BẠN GÁI CON TRAI TÔI

Chương 9

Ngày cập nhật : 2025-08-18 00:18:52
Hứa An An điều chỉnh lại tâm lý, trào phúng đầy ác ý: "Tôi đâu có khen cô. Tôi chỉ cảm thấy, sống như cô thật vô nghĩa. Chồng không thương, con không hiểu, giàu có thì sao, mỗi ngày cứ lặp đi lặp lại cuộc sống nhàm chán... Cô sống thế không thấy vô vị sao?"
Tôi chỉnh lại áo khoác, mỉm cười: "Cũng đúng là hơi vô vị thật. Nên tôi không hiểu, cô đã ngộ ra lẽ đời như vậy, tại sao còn dốc hết tâm sức muốn làm tôi? Cảm ơn cô đã ra sức nỗ lực như vậy, khiến tôi cảm thấy vị trí của mình hóa ra cũng đáng giá thật. Nhiều người giành giật ghê."
"Cô..."
Tôi nói đầy chân thành: "Gái à, đừng cứ tưởng mình thông minh quá mức. Dành thêm chút thời gian mà học hành cho tử tế đi, không thì đến cả cãi nhau cũng không thắng được ai đâu."
Đúng lúc đó, Lý Mậu ở ngoài quán vẫy tay gọi.
Chúng tôi đi ra, Lý Mậu tò mò hỏi: "Mẹ, An An, nãy hai người đang nói gì thế?"
"Tụi mẹ đang nói chuyện về định hướng cuộc đời. Mẹ khuyên cô Hứa nên đọc sách nhiều hơn một chút."
Lý Mậu vui ra mặt, ghé sát nói nhỏ với Hứa An An: "An An, anh nói với em rồi mà, mẹ anh là giảng viên đại học, thích người học giỏi. Em có hứng học lên cao không? Biết đâu mẹ sẽ đổi cách nhìn về em đó."
Tôi đi phía trước, chưa được bao lâu đã nghe thấy tiếng kêu rên của Lý Mậu: "Không học thì thôi, sao lại cấu anh chứ?"
Tôi lắc đầu, bật cười. Rõ ràng vấn đề không nằm ở việc học, chỉ tiếc là Lý Mậu không hiểu.
Trên đường đưa tôi về nhà, Hứa An An cũng ngoan ra nhiều, biết rõ không thể chiếm được lợi gì từ tôi nên ngoan ngoãn ngồi sau, làm cái nền yên lặng.
8
Về đến nhà, tôi thả người xuống ghế sofa, cảm giác mỏi mệt ùa tới như thủy triều.
Đừng nhìn tôi trước mặt lúc nào cũng điềm tĩnh khôn khéo trước mặt Hứa An An cứ như mọi chuyện đều nằm trong tay, thực ra tôi cũng có hoảng hốt, cũng có lúc kiệt sức.
Hứa An An và Lý Kiến có thế nào đi nữa cũng không thể làm tôi tổn thương, nhưng chuyện giữa cô ta và Lý Mậu… lại giống như một chiếc gai đâm thẳng vào tim tôi.
Lý Kiến vốn là kẻ rác rưởi, chẳng đáng bận tâm. Tôi chỉ không muốn mái ấm tôi đã dày công xây đắp suốt hơn hai mươi năm cho Lý Mậu lại bị hủy hoại chỉ vì một ả đàn bà hèn kém.
Sẽ có người nói: “Chị làm vậy không phải vì tốt cho Lý Mậu mà là đang hại cậu ấy!”
Kẻ ngoài cuộc thì dễ mà dùng lý trí để phán xét.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ao-c-c-a-b-n-g-i-con-trai-t-i&chuong=9]

Nhưng thử hỏi lòng mình mà xem: nếu là bạn, bạn sẽ muốn sống trong một gia đình hạnh phúc hay bất hạnh?
Cho dù thứ hạnh phúc đó chỉ là lâu đài trên mây, tôi vẫn sẵn lòng vì con mà dựng nên. Ít nhất niềm vui và sự ấm áp mà Lý Mậu cảm nhận được là chân thực.
Tất nhiên, nói tôi hoàn toàn vô tư thì cũng là giả. Tôi từng nói rồi, duy trì hình ảnh một gia đình hoàn hảo hòa thuận cũng có lợi cho công việc của tôi.
Nếu được chọn, tôi thà viết cả trăm bản giáo án, mở mười mấy đề tài nghiên cứu còn hơn là phải ứng phó với những chuyện thế này.
Nhưng tôi sẽ không bao giờ để lộ mặt yếu đuối của mình trước mặt Hứa An An. Bởi với kiểu người như cô ta, phơi bày vết thương cũng đồng nghĩa với để lộ nhược điểm và đó sẽ là chỗ cô ta đâm dao mạnh nhất.
Để Hứa An An nghĩ tôi là kẻ ích kỷ, lạnh lùng… như vậy càng tốt.
Một ngày sau, một đoạn video bất ngờ nổ tung trên diễn đàn trường chúng tôi.
Trong video, máy quay lia tới một chiếc cốc cà phê vỡ nát, sau đó lảo đảo ghi lại hình ảnh Hứa An An tội nghiệp, áo váy lấm lem cà phê, vẻ mặt đáng thương nói: “Dì à, chỉ vì con không muốn rời xa A Mậu mà con sai rồi sao? Tại sao dì lại đối xử với con như thế này?”
Tiếp theo là cảnh Lý Mậu bước vào: “Mẹ, mẹ đang làm gì vậy ạ?”
“A Mậu, anh đừng trách mẹ. Mẹ chỉ vì thương anh quá thôi. Nhưng em với anh là thật lòng, em không muốn rời xa anh.”
Sau đó, còn có tiếng xì xào mơ hồ của đám người đứng xem bị thu vào máy quay: “Thời đại nào rồi mà còn kiểu mẹ chồng như vậy? Cứ như nhà mình có ngai vàng cần truyền ngôi không bằng!”
Video kết thúc đột ngột tại đó.
“Người phụ nữ đáng sợ trong video chẳng phải là cô Trần Quân của trường mình sao? Trời ơi thất vọng ghê, trước giờ còn thấy cô có khí chất, có cảm tình nữa chứ.”
“Thất vọng gì mà thất vọng? Cậu chưa từng học lớp cô ta đúng không? Bà phù thủy đó là người khắt khe nhất, thích gây khó dễ nhất đấy!”
“Cũng không thể nói là khắt khe, cô Trần chỉ hơi nghiêm túc một chút thôi.”
“Thời buổi này rồi còn có người bênh vực mẹ chồng phong kiến? Cô ta cho cậu bao nhiêu điểm? Mong sau này cậu cũng gặp được mẹ chồng như thế nhé!”

Bình Luận

0 Thảo luận