Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

AO CÁ CỦA BẠN GÁI CON TRAI TÔI

Chương 3

Ngày cập nhật : 2025-08-18 00:15:51
Ánh mắt cô ta đầy ác ý: “Đúng là Lý Kiến không chịu cưới tôi. Nhưng một người đàn bà già cỗi, bị anh ấy chán ghét như cô thì có gì đáng tự hào? Nếu tôi là cô, tôi sẽ biết điều mà buông tay.”
Tôi bật cười, khoanh tay trước ngực: “Cô bé à, tôi tự hào chứ, vì cô không phải là tôi. Tiếc là tôi vẫn chưa ly hôn với Lý Kiến đâu. Ngược lại, tôi nghĩ chính cô mới là người nên biết điều. Đáng thương thay, cô xem thường tôi nhưng lại thèm khát đúng vị trí mà tôi đang có.”
“Cô…” Hứa An An tức đỏ cả mặt.
Tôi đứng dậy: “Ly cà phê hôm nay cô trả nhé? Nể mặt cà phê, tôi cho cô một lời khuyên chân thành: đến đàn ông còn chưa giữ được thì đừng mơ đến chuyện trèo lên đầu người khác. Cô tưởng mình giỏi lắm à, nhưng thật ra hành vi này… rất thấp kém.”
Tôi không buồn nhìn sắc mặt cô ta nữa, xoay người rời đi.
“Cô nhất định sẽ hối hận!” Giọng nói nghiến răng nghiến lợi vang lên sau lưng tôi, nhưng tôi chẳng buồn để tâm.
3
Chuyện Hứa An An đến tìm mình, tôi nói thẳng với Lý Kiến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ao-c-c-a-b-n-g-i-con-trai-t-i&chuong=3]

Tôi không quan tâm ông ta lăng nhăng thế nào bên ngoài, nhưng ông ta phải xử lý hậu quả cho sạch sẽ, đừng để những chuyện ấy ảnh hưởng đến chúng tôi. Lần này là tìm tôi, lần sau liệu có đến tìm Lý Mậu không?
Lý Kiến hít sâu một hơi, cam kết: “Tôi sẽ không để cô ta xuất hiện trước mặt cô nữa.”
Nghe nói sau đó, ông ta quay đầu chia tay với Hứa An An.
Cô gái đó biết làm nũng, biết giận dỗi, đối với Lý Kiến mà nói cũng là chút cảm giác mới mẻ, nếu không thì ông ta đã chẳng dây dưa lâu như vậy. Nhưng với một lão cáo già như Lý Kiến, chút hormone ấy chẳng đủ để làm ông ta mất lý trí nên lựa chọn của ông ta cũng chẳng có gì bất ngờ.
Còn chuyện ông ta vẫn lưu luyến tình cũ mà giữ Hứa An An lại trong công ty thì đó không còn nằm trong phạm vi tôi quản.
Tôi không ngờ, Hứa An An thật sự có bản lĩnh khiến tôi “hối hận”.
Nói thật, khi thấy Lý Mậu vui vẻ dẫn Hứa An An về nhà, tôi đúng là có một chút hối hận. So với việc để cô ta hại Lý Mậu thì thà cứ để cô ta và Lý Kiến diễn tuồng tình yêu đích thực còn hơn!
Nhưng cơn hối hận ấy chỉ thoáng qua thôi, tham vọng của cô gái này quá lớn, không xử lý cô ta thì sớm muộn cũng sinh chuyện.
Có lẽ Lý Kiến cũng không ngờ rằng chỉ với một lần mềm lòng giữ người của mình, ông ta lại giữ về một quả bom hẹn giờ.
Chuyện Hứa An An với Lý Kiến, tôi không can thiệp. Bởi vì không có Hứa An An thì cũng sẽ có người khác thôi, họ tình nguyện qua lại với nhau, tôi dại gì tự chuốc bực vào người. Nhưng con trai Lý Mậu của tôi là người vô tội, tôi không thể trơ mắt nhìn nó bị đội mũ xanh cả đời được.
Vậy nên, tôi tuyệt đối không cho phép cái loại trà xanh trà ổi đó bước chân vào cửa.
Bị tôi và Lý Kiến tác động, Lý Mậu cãi nhau với Hứa An An, mấy ngày liền về nhà ở, tâm trạng không tốt, cũng không còn nhắc đến chuyện của cô ta nữa.
Tôi đang âm thầm thu thập bằng chứng chứng minh Hứa An An không trong sạch. Một cô gái từng tự hào vì mình làm kẻ thứ ba thì liệu đời sống riêng tư có thể sạch sẽ cỡ nào được chứ?
Tất nhiên, nếu Lý Mậu có thể tự tỉnh ra, nhận ra mình và Hứa An An không hợp thì còn gì tuyệt bằng. Là cha mẹ, tôi nghĩ can thiệp quá sâu vào chuyện tình cảm của con cái thật sự không phải việc hay.
Nhưng tôi đã đánh giá thấp trình độ của Hứa An An rồi.
Hôm ấy, Lý Kiến hí hửng về nhà khoe với tôi: “Tôi đuổi việc con nhỏ Hứa An An rồi. Cô yên tâm, tôi chắc chắn sẽ không để cô ta lởn vởn trước mặt A Mậu nữa.”
Vừa nghe xong, tôi đã thấy không ổn: “Ai cho anh đuổi cô ta? Trong đầu anh toàn bột nhão à? Không đuổi sớm, không đuổi muộn, lại chọn đúng lúc này mà đuổi?”
Không cho cô ta xuất hiện trước mặt A Mậu? Nếu hai đứa còn chưa quen nhau thì đây đúng là cách làm tốt. Nhưng vấn đề là chúng đã sớm có qua lại rồi, cô ta muốn xây dựng tình cảm với A Mậu thì cần gì phải ở công ty?
Lý Kiến thấy tôi nổi giận thì khó hiểu: “Tôi làm tốt thế còn gì? Cô giận cái gì chứ?”
Rất nhanh sau đó, ông ta đã biết lý do vì sao tôi nổi giận.
Lý Mậu giận dữ trở về nhà, chất vấn chúng tôi: “Ba, mẹ, cho dù hai người không thích An An, cũng không cần giở mấy thủ đoạn sau lưng như vậy chứ?”
Nói xong, nó bắt đầu thu dọn đồ đạc, muốn dọn ra ngoài ở.

Bình Luận

0 Thảo luận