Lý Mậu chẳng buồn quan tâm, nó biết Lý Kiến mà còn ở lại chỉ càng làm tôi khó chịu hơn. Nó vội vàng rót cho tôi ly nước mật ong, lo lắng hỏi: "Mẹ, mẹ không sao chứ?"
Trước giờ dù có chuyện gì tôi cũng không bao giờ để Lý Mậu thấy mình yếu đuối. Nhưng lần này, tôi nhận lấy ly nước, giọng nghẹn ngào: "A Mậu, mẹ thấy có lẽ người ta nói không sai, mẹ thật sự không phải một người mẹ tốt. Có lúc mẹ bảo vệ con thái quá, thành ra lại làm tổn thương con."
"Mẹ, mẹ đừng nghe mấy lời nhảm nhí đó! Trong mắt con, mẹ là người tuyệt vời nhất, thế là đủ rồi. Đám người trên mạng chẳng biết gì cả, chỉ giỏi bắt nạt người khác. Chuyện này chắc chắn có người cố tình bôi xấu mẹ, mẹ yên tâm, con nhất định điều tra ra cho bằng được! Dạo này mẹ cứ xin nghỉ ở nhà tĩnh dưỡng đi."
Tôi buồn bã đáp: "Mẹ bị đình chỉ rồi."
Nó bật dậy: "Con phải đi gặp lãnh đạo của mẹ nói chuyện! Không thể vì mấy tin đồn vớ vẩn mà xử ép mẹ như vậy! Nếu cần, con sẽ livestream làm rõ mọi chuyện!"
Tôi vội kéo tay nó: "Đừng đi. Mẹ thấy nhân lúc này nghỉ ngơi một chút cũng tốt."
Lý Mậu biết tôi xưa nay làm việc chăm chỉ cỡ nào, nên dù nghe tôi nói vậy, nó vẫn không tin, cứ nghĩ tôi đang cố tỏ ra mạnh mẽ.
Nó nghiến răng nói: "Mẹ yên tâm, con nhất định sẽ lôi bằng được kẻ bôi nhọ mẹ ra ánh sáng!"
Tôi lắc đầu: "Chuyện này con đừng dính vào nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ao-c-c-a-b-n-g-i-con-trai-t-i&chuong=11]
Con cứ đi làm đàng hoàng, đợi qua đợt này, gió êm sóng lặng rồi, chắc cũng chẳng ảnh hưởng gì đến mẹ đâu."
"Không thể nào không ảnh hưởng được!" Nó đang nói thì chợt ngập ngừng: "Mẹ, mẹ không cho con điều tra... mẹ có phải nghĩ là An An làm không?"
Tôi né tránh câu hỏi: "A Mậu, mẹ nghĩ... đôi khi hồ đồ một chút cũng tốt cho tất cả mọi người."
Lý Mậu vốn định bênh vực Hứa An An, nhưng nghĩ lại, chuyện lần trước cô ta nhòm ngó tài sản vẫn là cái gai trong lòng nó.
Cẩn thận ngẫm lại thì Hứa An An vừa có động cơ, vừa có cơ hội quay clip và tung lên mạng.
"Mẹ, nếu thật sự là do An An làm, con sẽ chia tay với cô ta. Con không ngu đâu."
Tôi thật sự cảm nhận được lợi thế khi đóng vai kẻ yếu.
Thảo nào mấy ả "trà xanh" thích giả bộ làm bông sen trắng yếu đuối.
Bởi vì làm người yếu thế sẽ khơi gợi lòng thương cảm, dễ khiến người ta đứng về phía mình. Viện trưởng là vậy, Lý Mậu cũng thế.
Nếu tôi thẳng thừng nói mọi chuyện là do Hứa An An, e rằng sẽ kích ngược phản ứng bảo vệ của Lý Mậu.
Nhưng bây giờ, tôi chẳng cần nói trắng ra mà vẫn khiến nghi ngờ của nó tự động nhắm về phía Hứa An An.
Tôi để viện trưởng đình chỉ công tác cũng là để vai diễn "kẻ yếu bị hại" của mình càng thêm chân thực.
Chờ đến ngày sự thật bung ra, Hứa An An sẽ phải trả cái giá đắt hơn nhiều.
Người đến tuổi trung niên như tôi, cuối cùng cũng học được cái cách biết mềm mỏng đúng lúc.
Tôi nắm tay Lý Mậu, dịu dàng nói: "Nhưng nếu đằng sau chuyện này, còn có thứ gì đáng sợ hơn thì sao?"
Lý Mậu tròn mắt, mặt đầy nghi hoặc: "Mẹ, ý mẹ là gì? Chẳng lẽ mẹ muốn nói An An là em gái thất lạc của con à? Nghe như phim máu chó vậy?"
Nó còn đùa được, cũng tốt.
Tôi nhìn nó, nói thẳng: "Mẹ định ly hôn với ba con rồi."
10
Nếu không có chuyện ngoài ý muốn với Hứa An An thì cuộc hôn nhân vợ chồng như vỏ bọc của tôi với Lý Kiến có lẽ vẫn còn kéo dài thêm vài năm, vài chục năm, thậm chí chờ đến khi một trong hai chết đi.
Nhưng sau bao chuyện xảy ra, tôi bỗng nhận ra một điều: rốt cuộc tôi cố gắng vì cái gì chứ?
Hứa An An tuy tâm cơ sâu độc, không có ý tốt nhưng có một câu cô ta nói đúng: cuộc sống trông có vẻ hoa lệ của tôi thực ra đầy rẫy vết rách.
Dù tôi có cố che đậy đến đâu thì lời nói dối cũng vẫn là lời nói dối, dễ dàng bị đâm thủng.
Tôi dốc hết sức để duy trì lớp vỏ bọc ấy, vậy mà lại bị chính Lý Kiến đâm sau lưng, tôi ngu ngốc đến mức này sao?
Khoảng thời gian này, tôi cũng luôn suy ngẫm, dần dần tôi hiểu ra, những việc tôi từng làm trước đây thực sự chẳng có ý nghĩa, cũng chẳng cần thiết.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận