Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

AO CÁ CỦA BẠN GÁI CON TRAI TÔI

Chương 8

Ngày cập nhật : 2025-08-18 00:18:19
7
Có đôi khi, tuy rằng đầu óc của Lý Mậu không lanh lợi lắm, nhưng nó cũng không phải kiểu ai nói gì cũng tin một cách mù quáng.
Nó không phải dạng con trai bám mẹ, cũng chẳng phải người tai mềm dễ bị lung lay, nó có suy nghĩ của riêng mình. Sau khi nhận ra tôi và Hứa An An không hợp, nó cũng chẳng cố ép buộc chúng tôi phải diễn cho được màn mẹ chồng nàng dâu hòa thuận. Nó dọn ra ở riêng, tôi và Hứa An An cũng có thể không đụng chạm gì đến nhau nữa, thế chẳng phải rất tốt sao?
Vì vậy, nó ủng hộ đề nghị của tôi một trăm phần trăm: "Mẹ, con biết ngay mẹ là người tốt nhất mà."
Hứa An An bên cạnh mặt mày cứng đờ như đang trong giai đoạn hồi phục sau phẫu thuật thẩm mỹ. Có lẽ trong lòng cô ta đang gào thét cả vạn câu: Thế này mà cũng gọi là tốt nhất à?
Cô ta tìm được một anh trai thẳng ngây thơ, giờ chỉ e bị phản đòn đến nội thương.
Việc ký giấy từ bỏ quyền thừa kế đương nhiên không thể tiến hành ngay lập tức. Tôi sẽ để luật sư soạn thảo hợp đồng rồi đem đi công chứng, mọi chuyện đều theo đúng trình tự pháp lý.
Sắc mặt Hứa An An càng lúc càng khó coi. Càng bài bản, càng có nghĩa là không thể lật kèo, cô ta càng không thể tìm được kẽ hở để chen chân.
Nhưng cũng nhờ phải đi đúng quy trình mà cô ta có thêm thời gian, còn có thể tìm cách lay chuyển Lý Mậu, làm thằng bé từ bỏ cái ý nghĩ ngu xuẩn kia.
Vì vậy, Hứa An An tạm thời chưa bùng nổ.
Tự cho là đã giải quyết xong chuyện giữa mẹ chồng và bạn gái, Lý Mậu vui vẻ nói sẽ đưa chúng tôi về. Nó là người trả tiền, bồi thường thiệt hại, sau đó ra bãi xe lấy xe, để lại tôi và Hứa An An trong quán.
Hứa An An nghiến răng nhìn tôi: "Cô thật sự nỡ không để Lý Mậu thừa kế tài sản sao? Cô tin không, tôi sẽ kể chuyện xấu xa kia cho người ta biết!"
Tôi nhìn cô ta đầy thương hại: "Hóa ra tam quan của cô vẫn chưa méo mó đến mức không cứu được, cô còn biết chuyện đó là điều xấu à? Nói thật, tôi đã nỡ để con trai mình không thừa kế nữa rồi thì cô nghĩ tôi còn sợ cô phanh phui chuyện đó sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ao-c-c-a-b-n-g-i-con-trai-t-i&chuong=8]

Tôi chỉ thấy ghê tởm thôi. Cô dám à?"
"Tôi có gì mà không dám?"
"A Mậu." Tôi gọi thằng bé vừa bước đến cửa quán cà phê.
"Mẹ, sao vậy?"
Tôi nhìn sang Hứa An An. Cô ta cúi đầu, dùng giọng rất nhỏ chỉ đủ để tôi nghe thấy mà lẩm bẩm: "Coi như cô lợi hại... Cô nói đúng, tôi không dám."
Tôi liền nói với Lý Mậu: "Không có gì, mẹ chỉ nhắc con đừng vội, đi đường cẩn thận."
"Mẹ, con đâu còn là con nít."
Sau khi Lý Mậu rời đi, Hứa An An mới thở phào một hơi thật dài.
Cô ta nhìn tôi bằng ánh mắt phức tạp, nói: "Cô đúng là loại phụ nữ ích kỷ đến tận xương tủy, trong mắt chỉ có bản thân mình!"
Cô ta đã thử lấy chồng tôi là Lý Kiến ra để kích tôi nhưng không thành. Giờ lại dùng con trai tôi là Lý Mậu để uy hiếp tôi vẫn thất bại.
Cái danh "loại phụ nữ lạnh lùng, ích kỷ" của tôi chẳng phải được dựng lên quá hoàn hảo sao?
Tôi nhún vai: "Cảm ơn cô đã khen."
Đôi lúc tôi thấy Lý Kiến với Hứa An An thật đúng là một cặp trời sinh, câu cửa miệng của cả hai đều là: "Cô chỉ biết nghĩ cho bản thân. Cô thật vô cảm. Cô quá ích kỷ."
Nhưng tôi thấy rất buồn cười. Chẳng lẽ tôi phải làm một người luôn sống vì người khác, nhiệt huyết và lương thiện để rồi mặc kệ cho hai người họ tha hồ tổn thương mình?
Tôi có lạnh lùng, có ích kỷ thì cũng không đến lượt họ phán xét.
Nội tâm mềm yếu của một con người là thứ cần được bảo vệ chứ không phải để đem ra cho người khác chà đạp.
Các người biết không, có một kiểu người chuyên sống bằng cách tổn thương người khác. Hứa An An chính là kiểu đó. Chỉ tiếc là cô ta lại gặp tôi, một khúc xương cứng mà cô ta không gặm nổi.
Giờ tôi chỉ muốn hát cho cô ta nghe vài câu: "Bách nhân tất hữu quả, ngươi bị báo ứng chính là ta."

Bình Luận

0 Thảo luận