Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

AO CÁ CỦA BẠN GÁI CON TRAI TÔI

Chương 2

Ngày cập nhật : 2025-08-18 00:15:22
2
Trong mắt Lý Mậu, tôi và Lý Kiến là một cặp vợ chồng mẫu mực, hòa hợp ăn ý như cầm kỳ thi họa.
Nhưng trên đời này làm gì có nhiều cặp vợ chồng mẫu mực đến thế?
Tôi và Lý Kiến đã kết hôn hơn hai mươi năm, cái gọi là tình yêu từ lâu đã mòn vẹt gần hết. Chúng tôi chỉ đang cố gắng duy trì một gia đình tưởng chừng hạnh phúc trong mắt người ngoài thôi. Điều này, có lẽ chỉ tôi và Lý Kiến đều tự hiểu rất rõ.
Từ rất lâu trước đây, trong một lần cãi vã, Lý Kiến từng mắng tôi: “Trần Quân, rốt cuộc cô là người máy hay là phụ nữ thế hả? Cô không thể học người ta một chút dịu dàng, một chút quyến rũ được không hả? Tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào vô vị như cô!”
Tôi điềm tĩnh nhìn ông ta, nói: “Anh có nhu cầu gì thì đi mà nói với đám đàn bà bên ngoài của anh ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ao-c-c-a-b-n-g-i-con-trai-t-i&chuong=2]

Tôi không tiêu tiền của anh nên cũng không có nghĩa vụ phải chiều theo anh.”
Tối hôm đó, Lý Kiến đập cửa bỏ đi.
Ở một khía cạnh nào đó, đúng là tôi chẳng có bao nhiêu vẻ nữ tính, không thể thỏa mãn cái tính đại nam nhân của ông ta. Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi phải trở nên ngoan ngoãn, phối hợp mọi nhu cầu của ông ta thì ông ta sẽ không ra ngoài tìm người khác nữa. Như Lý Kiến từng nói: đây gọi là “tiếp khách xã giao”, đàn ông mà, có nhu cầu cũng là chuyện bình thường.
Vậy nên, tại sao tôi phải thay đổi chính mình chỉ để vừa lòng ông ta?
Khi nhận ra điều đó, tôi cảm thấy vô cùng biết ơn sự lý trí của bản thân. Dĩ nhiên, Lý Kiến lại gọi đó là “lạnh nhạt về mặt tình cảm”.
Tôi và ông ta đều biết rõ, chúng tôi sẽ không ly hôn. Ngoài chuyện đời sống chăn gối không hòa hợp thì ở những mặt khác, chúng tôi thật ra cũng có thể coi là “đối tác” khá ăn ý. Cả hai đều muốn con trai mình là Lý Mậu lớn lên trong một gia đình yên ổn. Đồng thời, công việc của chúng tôi cũng hỗ trợ lẫn nhau ở một mức độ nhất định.
Tôi giảng dạy ở đại học, hôn nhân ổn định là một trong những chỉ tiêu ngầm khi đánh giá. Còn công ty của Lý Kiến thì lại cần đến một số mối quan hệ xã hội của tôi. Khi cần thiết, chúng tôi có thể phối hợp để diễn vở kịch vợ chồng hạnh phúc.
Lý Kiến hay than phiền tôi lúc nào cũng quá lý trí, lạnh lùng khiến người ta không dám lại gần. Nhưng ông ta đâu có khác gì đâu trong khi bản thân là một kẻ ích kỷ được đóng gói trong một cái vỏ tinh tế. Ông ta rất rõ đám đàn bà bên ngoài chỉ là trò tiêu khiển, là “gia vị” cho cuộc sống, tuyệt đối không được phép ảnh hưởng đến cuộc hôn nhân của chúng tôi.
Lý Kiến và Hứa An An có lẽ bắt đầu qua lại với nhau từ một năm trước. Thường thì tôi chẳng buồn để tâm ông ta có bao nhiêu người bên ngoài, nhưng lần này tôi biết đến Hứa An An là vì chính cô ta mang chuyện đến trước mặt tôi.
Hơn nửa năm trước, Hứa An An chủ động hẹn tôi ra ngoài, đưa cho tôi xem ảnh thân mật giữa cô ta và Lý Kiến, còn nói: “Cô Trần Quân, Lý Kiến không thích cô đâu. Người anh ấy thực sự yêu là tôi. Tại sao cô cứ khăng khăng không chịu ly hôn?”
Cô gái nhỏ kia không biết giấu cảm xúc, vẻ đắc ý và hống hách hiện rõ trên mặt.
Có lẽ trong mắt cô ta, chỉ cần mang danh “tình yêu đích thực” thì làm người thứ ba cũng chẳng có gì đáng xấu hổ. Cô ta nghĩ rằng việc mình giữ được trái tim người đàn ông cứ như đó là thành công hơn hẳn một “bà vợ già hết thời” như tôi vậy.
Tôi không muốn tranh cãi với cô ta, chỉ nhẹ nhàng nói: “Cô Hứa, sao cô biết là tôi không chịu ly hôn? Cô đến tìm tôi, anh ta biết không? Tôi nghĩ cô nên nói chuyện với anh ta trước thì hơn.”
Sắc mặt Hứa An An lập tức khó coi như thể bị tôi chọc trúng chỗ đau.
Rõ ràng cô ta đã từng khóc lóc năn nỉ với Lý Kiến nhưng chỉ nhận lại sự lạnh nhạt. Với bản lĩnh của Lý Kiến, việc anh ta muốn qua mặt một cô gái trẻ thì đó là chuyện dễ như trở bàn tay. Nhưng Hứa An An không cam tâm, nên cô ta mới tìm đến tôi.

Bình Luận

0 Thảo luận