Thêu phẩm của tẩu tẩu ta bán rất chạy, gây ảnh hưởng không nhỏ đến cửa hàng của lão Hồ. Giờ nhân cơ hội tìm được cái cớ, ông ta liền muốn đẩy tẩu tẩu ta vào chỗ ch.ết.
Nữ tử sinh nở vốn đã cực khổ, năm đó tiểu chất nữ của ta ngôi thai không thuận, bà đỡ hoàn toàn bó tay, chỉ đành tìm đến Cố đại phu vẫn luôn điều trị chăm sóc sức khỏe cho tẩu tẩu.
Nếu không nhờ Cố đại phu, e rằng cả tẩu tẩu và tiểu chất nữ đều khó mà giữ được mạng.
Vậy mà Thẩm Đông Lâm lại đem chuyện này ra, cố ý khoét sâu vào tim tẩu tẩu!
Ta siết chặt nắm tay, chậm rãi thở ra một hơi: “Nữ tử sinh nở vốn là bước qua quỷ môn quan một lần, lúc ấy ngay cả mạng cũng không giữ nổi, các người còn để tâm cứu mạng là nam hay nữ sao?”
Lại là Uông đại thẩm, bà ta cứ như miếng cao dán chó cắn không gỡ nổi: “Ngươi nói cái gì vậy? Ch.ết đói thì nhỏ, thất tiết mới là lớn. Dù đói ch.ết, đau ch.ết, cũng phải giữ trọn bổn phận nữ nhi, cả đời trung trinh với phu quân."
"Nếu ta là Lam Tâm, sau khi sinh con phải tự mình kết liễu, để thiên hạ thấy tiết hạnh của mình chưa từng bị vấy bẩn."
"Còn ả thì hay rồi, chẳng những sống sót mà còn tiếp tục qua lại với ông chủ tiệm thuốc kia, chẳng có chút lễ nghĩa liêm sỉ nào."
"Lại còn dạy dỗ ngươi thành ra chẳng có chút dáng dấp nữ nhi, suốt ngày cầm dao mổ heo chém đông chém tây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/a-huynh-c-ch-t-c-ng-kh-ng-s-nh-b-ng-t-u-t-u&chuong=2]
Ngươi thử nhìn xem, có tiểu thư nhà ai giống ngươi không?!”
Xung quanh, giọng người này át giọng người kia: “Ta nhớ không nhầm thì trước đây không lâu, ta còn thấy Triệu Lam Tâm và Cố đại phu hẹn nhau đến tửu lâu uống rượu, loại nữ nhân này ai mà dám lấy?”
“Rõ ràng lúc sinh nở đã mập mờ không rõ với Cố đại phu, giờ vẫn chẳng biết thu liễm, còn công khai cùng nhau uống rượu, đúng là chẳng biết xấu hổ!”
“Biết đâu Thẩm Tư Mãn vốn chẳng phải m.áu mủ của Thẩm gia!”
Họ càng nói càng quá đáng.
Huyện chúng ta gần biên ải, vào kinh thường mất đến nửa tháng trời.
A huynh trên đường vào kinh ứng thí đã gặp phải sạt lở núi, hoặc ch.ết hoặc bị thương.
Suốt bảy năm không một tin tức, duy nhất chỉ có lời bạn đồng song của hắn mang về.
Chúng ta đều mặc định hắn đã ch.ết nơi tha phương.
Chẳng lẽ tẩu tẩu ta phải vô cớ thủ tiết suốt đời vì hắn?
Tẩu tẩu và Cố đại phu hai năm nay qua lại không ít, a nương và ta đều đã chấp nhận, liên quan gì đến bọn họ chứ!
Con dao mổ heo trong tay ta bổ mạnh xuống thớt.
Tiếng “rầm” vang lên, lưỡi dao cắm chặt vào thớt.
3
Tẩu tẩu nhìn sang Uông đại thẩm, gương mặt vốn dịu dàng nay lại thoáng hiện nét lạnh lùng: “Uông đại thẩm, vừa rồi thím nói Hạ Lê thế nào?”
Uông đại thẩm tỏ vẻ kiêu ngạo, bà ta ưỡn ngực, sải một bước lớn về phía trước: “Cầm dao mổ heo, chẳng ra dáng nữ nhi chút nào…”
Lời còn chưa dứt đã bị một cái tát của tẩu tẩu ta chặn ngang.
Tẩu tẩu ta dốc toàn bộ sức lực, trên mặt Uông đại thẩm lập tức in hằn rõ rệt năm dấu ngón tay.
“Hạ Lê nên thế nào, liên quan gì đến thím?!”
Tẩu tẩu ta xưa nay luôn ôn hòa, chỉ khi người nhà bị xúc phạm mới cứng rắn đứng ra cãi lý.
Đối phương ôm mặt, trông đầy vẻ khó tin.
Bà ta xắn tay áo, giơ nanh múa vuốt lao về phía tẩu tẩu.
Ta kéo tẩu tẩu ra sau, chắn giữa hai người.
“Uông đại thẩm, thím còn nợ ta hai lượng tám tiền bạc, định bao giờ trả?”
Khóe miệng Uông đại thẩm giật giật mấy cái, bước chân của bà ta khựng lại.
“Giấy nợ vẫn còn đây đấy, nếu lần sau thím còn lên chợ mua thịt heo, cứ xem xem mấy người bán thịt bọn ta có bán cho thím hay không!”
Nhi tử Uông đại thẩm nghiện rượu lại hay đánh người, đã đánh chạy một thê tử, muốn cưới thêm người khác quả thực khó như lên trời.
Có một nhà đưa ra sính lễ rất cao.
Hiện giờ bà ta đang chạy vạy khắp nơi để gom tiền sính lễ, chi tiêu thì thiếu trước hụt sau, nợ nần khắp chỗ.
Uông đại thẩm tuy tức giận nhưng không dám nói gì, cái tát này đành nuốt vào trong bụng.
Bà ta xốc váy, vừa hô “Cứ đợi đấy!” vừa chen ra khỏi đám đông.
Ta liền hướng theo bóng lưng bà ta mà quát: “Ta đợi thím trả tiền đấy!”
Từ lâu, ta đã thấy Uông đại thẩm chướng mắt rồi.
Ta quay đầu lại, liền thấy Thẩm Đông Lâm bỗng chốc cúi mặt khóc, nơi khóe mắt còn trào ra mấy giọt lệ.
Tẩu tẩu chăm lo cho ba đời Thẩm gia, đến lúc bị hắn vu oan là thông dâm còn không rơi một giọt nước mắt.
Hắn khóc cái quái gì chứ!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận