Loading...
A HUYNH CÓ CH.ẾT CŨNG KHÔNG SÁNH BẰNG TẨU TẨU
Tác giả: Dữ Tương
Thể loại:
Cổ Đại, Gia Đấu, Góc Nhìn Nữ, Nữ Cường, Vả Mặt

Tình trạng:
Hoàn thành
Chương
10
Lượt đọc
388
Đánh giá
0.00/5
Giới thiệu truyện:
A huynh biệt tăm bảy năm trời không tin tức, vừa mới trở về đã vu hãm tẩu tẩu tư thông với nam nhân khác.
“Xin các vị hương thân phụ lão làm chủ cho ta! Loại dâm phụ vụng trộm thế này, đáng lôi ra nhấn xuống lồng heo cho hả giận!”
Ta lập tức vớ lấy cây chổi bên cạnh, lông chổi còn dính đầy m.áu heo, quét mạnh mấy lượt thẳng vào mặt hắn.
...
“Xin các vị hương thân phụ lão làm chủ cho ta! Loại dâm phụ vụng trộm thế này, đáng lôi ra nhấn xuống lồng heo cho hả giận!”
Ta lập tức vớ lấy cây chổi bên cạnh, lông chổi còn dính đầy m.áu heo, quét mạnh mấy lượt thẳng vào mặt hắn.
...
A huynh biệt tăm bảy năm trời không tin tức, vừa mới trở về đã vu hãm tẩu tẩu tư thông với nam nhân khác.
“Xin các vị hương thân phụ lão làm chủ cho ta! Loại dâm phụ vụng trộm thế này, đáng lôi ra nhấn xuống lồng heo cho hả giận!”
Ta lập tức vớ lấy cây chổi bên cạnh, lông chổi còn dính đầy m.áu heo, quét mạnh mấy lượt thẳng vào mặt hắn.
“Thứ dơ bẩn gì dám bám vào thân a huynh ta, mau cút ngay cho ta!”
A huynh lãnh trọn một mặt m.áu heo, vẫn gào lớn: “Ta là a huynh của ngươi! Ngươi làm gì vậy? Lại còn bênh vực ả dâm phụ kia đánh ta! Nàng ta đã dạy ngươi thành bộ dạng gì rồi?! Hai người các ngươi, quả thực là nỗi nhục của Thẩm gia!”
Ta siết chặt chuôi đao mổ heo, suýt nữa đã bổ xuống: “Nếu chúng ta là nỗi nhục của Thẩm gia, vậy một kẻ tự xưng là a huynh nhưng bảy năm trời chẳng đoái hoài đến người nhà thì là thứ gì?
“Huống hồ ngoài kia ai ai cũng nói a huynh đã ch.ết, ngươi lấy gì chứng minh mình là a huynh thật?”
“Xin các vị hương thân phụ lão làm chủ cho ta! Loại dâm phụ vụng trộm thế này, đáng lôi ra nhấn xuống lồng heo cho hả giận!”
Ta lập tức vớ lấy cây chổi bên cạnh, lông chổi còn dính đầy m.áu heo, quét mạnh mấy lượt thẳng vào mặt hắn.
“Thứ dơ bẩn gì dám bám vào thân a huynh ta, mau cút ngay cho ta!”
A huynh lãnh trọn một mặt m.áu heo, vẫn gào lớn: “Ta là a huynh của ngươi! Ngươi làm gì vậy? Lại còn bênh vực ả dâm phụ kia đánh ta! Nàng ta đã dạy ngươi thành bộ dạng gì rồi?! Hai người các ngươi, quả thực là nỗi nhục của Thẩm gia!”
Ta siết chặt chuôi đao mổ heo, suýt nữa đã bổ xuống: “Nếu chúng ta là nỗi nhục của Thẩm gia, vậy một kẻ tự xưng là a huynh nhưng bảy năm trời chẳng đoái hoài đến người nhà thì là thứ gì?
“Huống hồ ngoài kia ai ai cũng nói a huynh đã ch.ết, ngươi lấy gì chứng minh mình là a huynh thật?”
Chương Mới
Xem tất cả
CÙNG ĐĂNG BỞI Dưới Khóm Nemophila
xem thêmĐánh Giá
Không có đánh giá nào.
Hâm mộ...
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận