Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

VỢ TÔI HỐI HẬN RỒI

Chương 11

Ngày cập nhật : 2025-09-08 01:06:31
“Em điên rồi à?!”
Thấy Trình Quân tức đến nhảy dựng lên, Hạ Lâm khẽ nhếch miệng cười: “Anh không biết tôi bị dị ứng hải sản sao?”
“Hay là anh cũng nghĩ tôi nên chết?”
Nghe câu đầu, Trình Quân còn thấy áy náy, nhưng câu sau lại khiến anh ta nghĩ cô ấy thật sự không bình thường.
Anh ta nhẫn nhịn dọn dẹp đống bừa bộn, sau đó lặng lẽ đi nấu một bát mì.
Nhưng khi đút mì tới miệng, Hạ Lâm lại chê bai: “Nhạt nhẽo quá, tôi ăn mặn, không nuốt nổi.”
Trình Quân cuối cùng không kiềm được: “Cô nghĩ mình là công chúa thật hả?!”
“Nếu không phải có việc nhờ cô, tôi chẳng thèm đến đây làm cái việc ngu ngốc này, còn kén cá chọn canh nữa!”
“Cô tưởng tôi nợ cô chắc?”
Nhìn anh ta thay đổi thái độ, Hạ Lâm cũng chẳng ngạc nhiên.
“Đúng, tôi không có số hưởng làm công chúa, nhưng tôi lại mắc bệnh công chúa.” Cô ấy thản nhiên nói: “Tôi không giúp được anh. Người duy nhất có thể cứu anh, chính là chồng tôi.”
“Anh ta đâu?”
“Chết rồi.”
Trình Quân không tin.
Cho đến khi Hạ Lâm tự tay lấy ra tờ giấy trắng, trên đó ghi rõ giấy chứng nhận tử nạn của tôi, kèm theo chữ ký của cô ấy.
“Anh xem, người bình thường sớm đã không chịu nổi tôi. Nhưng anh ấy vẫn nhẫn nại đến mức làm những công thức nấu ăn vô ích này, mỗi ngày đổi món, chuẩn bị đồ ăn ngon cho tôi.”
“Anh ấy nhớ tôi ăn mặn, luôn cùng tôi ăn lẩu. Nhưng mỗi lần ăn xong đều bị đau bụng, đúng là ngốc quá mức.”
“Mỗi lần tôi nói đùa muốn ly hôn, anh ấy đều sợ hãi. Nhưng tôi đôi khi lại thích trêu chọc anh ấy. Anh nói xem, tôi có phải thật sự rất tệ không?”
Hạ Lâm cứ tự mình nói, chẳng hề nhận ra trong mắt Trình Quân, dường như đang tích tụ một cơn bão lớn.
Khi Hạ Lâm ra lệnh đuổi khách, Trình Quân thản nhiên từ chối.
Cô ấy nhìn thấy chiếc điện thoại mình vừa để trên bàn ăn, giờ đã nằm trong tay Trình Quân.
“Nếu cô hợp tác một chút, thì mọi chuyện đã dễ dàng hơn rồi.”
“Thật không ngờ, cô còn có sở thích nghe truyện thiếu nhi đấy.”
Đôi mắt Hạ Lâm ánh lên tia sắc lạnh: “Trả điện thoại lại cho tôi!”
Trình Quân thật sự đưa điện thoại trả cho cô ấy.
Nhưng khi kiểm tra danh sách tin nhắn thoại, bên trong đã trống rỗng rồi.
Như đã đoán trước phản ứng của Lâm Hạ, Trình Quân lên tiếng trước: “Đàn ông nói mấy thứ này nghe thật ghê tởm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/v-t-i-h-i-h-n-r-i&chuong=11]

Tôi giúp cô xóa hết rồi.”
“Cút đi!!”
Hạ Lâm không biết lấy sức lực từ đâu, đột ngột lao đến trước mặt Trình Quân, giáng cho anh ta một cái tát mạnh.
Trình Quân hứng trọn cú tát, gương mặt méo đi, ánh mắt bừng lên sự hung hãn.
“Con đàn bà chết tiệt!”
Anh ta giữ chặt cái tay đang định vung thêm một cú nữ của Hạ Lâm rồi lập tức tát trả cô ấy, lần này mạnh gấp bội.
Hạ Lâm bị tát ngã xuống, choáng váng bất tỉnh.
Tôi đứng trên cao, chứng kiến toàn bộ cuộc cãi vã của họ.
Rất nhanh, Trình Quân gọn gàng trói cô ấy lại.
Khuôn mặt Hạ Lâm lập tức sưng vù, nhan sắc rạng rỡ ngày nào giờ chỉ còn lại sự thảm hại.
Nhưng tôi chỉ cảm thấy buồn cười.
Hạ Lâm à, Hạ Lâm, phải chăng nên trách cô có mắt như mù?
Tôi thật mong cô đừng ngất đi, hãy mở mắt thật to mà nhìn rõ bộ mặt thật của người đàn ông cô từng tôn thờ, từng yêu mến.
Xem thử anh ta tàn nhẫn đến mức nào!

11
Rất nhanh, Hạ Lâm tỉnh dậy.
Vẫn là ở nhà, không gian không thay đổi.
Người đàn ông đang lướt điện thoại trên sô pha nhìn thấy cô ấy mở mắt liền cầm một con dao bước tới.
"Đừng ép tôi, Hạ Lâm."
"Tôi chỉ muốn sống."
Anh ta đặt con dao vào cổ Hạ Lâm, ép cô cô chuyển tiền.
Nhưng số tiền trong ví WeChat và thẻ ngân hàng của cô ấy rõ ràng không làm hắn hài lòng, lưỡi dao liền kề sát hơn.
"Ngày đó, nếu không phải vì cha của cô gái kia phá sản, tôi cũng chẳng quay đầu lại tìm cô."
"Ngần ấy năm qua, cô là người phụ nữ có tính tình tệ hại nhất mà tôi từng gặp! Nhưng may mắn, gương mặt và vóc dáng này vẫn còn dùng được..."
Trình Quân nhếch môi cười gian xảo, bàn tay anh ta chậm rãi đưa về phía trước ngực đầy đặn của cô ấy...
Có một chuyện, tôi luôn nghĩ rằng Hạ Lâm đã biết.
Năm đó, khi nhà họ Hạ suýt phá sản, là tôi cầu xin cha mẹ giúp đỡ.
Khi Tần Dư Minh nói với tôi rằng Trình Quân đang theo đuổi cô ấy, tôi đã đưa cho Trình Quân một khoản tiền để anh ta rời đi.
Trình Quân đồng ý, sau đó liền chạy theo con gái của một tổng giám đốc công ty niêm yết.
Khi hai gia đình chúng tôi bàn chuyện hợp tác, người lớn hai bên trò chuyện rất vui vẻ, liền thuận tiện tác hợp tôi và cô ấy.

Bình Luận

0 Thảo luận