Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

TA LÀ OAN HỒN BÊN CẠNH NỮ CHÍNH TRUYỆN NGỌT

Chương 3

Ngày cập nhật : 2025-09-09 23:11:14
Nguyệt Nhi đã là một tiểu cung nữ rất may mắn rồi, may mắn được Thái tử che chở nên không cần như bao người khác, phải chịu cảnh dày vò, lăn lộn trong khổ nhục để giành lấy chút sinh cơ.
Ngày hôm ấy, ta và nàng trao đổi tên.
“Tiểu tỷ tỷ, ta gọi là Nguyệt Nhi, tỷ tên gì?”
Nghe nàng hỏi, ta sững lại, bỗng cảm thấy hốc mắt hơi nóng lên.
Đã thật lâu rồi không ai hỏi ta tên gì, nhưng ta vẫn còn nhớ rõ.
“Uyển Uyển.”
Nàng mỉm cười: “Vậy chúng ta làm bằng hữu nhé!”
“Được.”
Về sau, khi Nguyệt Nhi quay lại, Thái tử bắt gặp vết thương trên người nàng liền nổi giận lôi đình.
Cũng từ ngày ấy, trong Đông Cung không còn thấy bóng dáng tiểu cung nữ từng bắt nạt Nguyệt Nhi nữa, và cũng chẳng còn ai dám tùy tiện ức hiếp nàng.
Chỉ là khi ấy, nàng vẫn chưa hiểu sự biến mất ấy rốt cuộc mang ý nghĩa thế nào.
3
Từ khi trở thành bằng hữu của Nguyệt Nhi, ta không còn phải phiêu đãng không mục đích khắp hoàng cung như trước kia nữa, mà có thể quang minh chính đại theo sát bên nàng như hình với bóng.
Ban ngày, công việc của Nguyệt Nhi vô cùng đơn giản.
Là cung nữ thân cận của tiểu Thái tử, nàng chỉ cần ngoan ngoãn đi theo, dâng trà rót nước, hầu hạ những việc lặt vặt.
Khác với các hạ nhân khác luôn khúm núm cẩn trọng, nàng đối với tiểu Thái tử lại vô cùng tự nhiên, thậm chí nhiều lời nói, nhiều động tác đều có thể xem là phạm thượng.
Kết quả là tiểu Thái tử chẳng những không tức giận mà ngược lại càng thêm thích thú.
Ban đêm, Nguyệt Nhi thường phải ôm lấy ta mới ngủ được.
Nàng giải thích rằng, trước kia lúc nào nàng cũng ôm một con búp bê lông xù khổng lồ đi ngủ, nếu không ôm cái gì đó thì nàng sẽ chẳng chợp mắt nổi.
Khi nói những lời ấy, ánh mắt nàng nhìn ta vừa ngượng ngùng vừa lúng túng, hai gò má đỏ hây hây như lửa thiêu.
Bề ngoài ta vẫn thản nhiên nhưng trong lòng lại dậy lên niềm vui nho nhỏ.
Xưa nay chưa từng có ai giống nàng, có thể nhìn thấy ta, chạm được vào ta, cùng ta trò chuyện.
Khi ôm nàng, ta lần đầu tiên trong trăm năm cảm nhận được hơi ấm của nhân gian.
Sự ấm áp ấy nóng rực trên da thịt, tựa như còn truyền vào tim, ươm mầm một thứ tình cảm ta không sao gọi tên, khiến ta tham luyến không dứt.
Ta thường cảm thấy, Nguyệt Nhi quả thực là một tiểu cô nương vô cùng kỳ lạ.
Trong ánh mắt nàng luôn mang một nét ngây thơ non nớt, dùng cái nhìn bình đẳng để đối diện với tất cả mọi người.
Nàng chẳng am hiểu quá nhiều lễ nghi tôn ti, cũng không quen với thói cúi đầu khép nép, khom lưng luồn cúi của kẻ khác trong cuộc sống hằng ngày.
Một thứ tự tôn, tự trọng khó nắm bắt, lại khiến người ta phải kinh ngạc, dường như đã thấm vào xương cốt của nàng.
Nàng vừa giống chú nghé non bướng bỉnh, ngây thơ mà khiến người ta thương mến, lại vừa giống đóa hoa rực rỡ, lộng lẫy khiến kẻ khác phải kinh diễm và say mê.
Nàng vốn chẳng thuộc về những quy củ trói buộc khắt khe của thế tục, cũng chẳng thuộc về chốn hoàng cung lạnh lẽo ngột ngạt này.
Ở Đông Cung, được Thái tử che chở quá tốt, đến mức Nguyệt Nhi dường như quên mất dáng vẻ thật sự của hoàng cung.
Cho đến một ngày, nàng bất ngờ bắt gặp cảnh kẻ hạ nhân bị đánh ch.ết.
Nàng sững người, ch.ết lặng nhìn hai thái giám mặc áo xanh cổ tròn, kéo lê một thân thể đầy thương tích như kéo một con chó ch.ết.
Đó là một cung nữ lớn hơn nàng vài tuổi, tuổi còn chưa đến đôi mươi, đôi mắt nhắm nghiền, thoi thóp như ngọn nến trước gió.
Nguyệt Nhi không quen thân với cung nữ đó, chỉ thấy có chút quen mặt, có lẽ từng chạm trán qua, từng trao đổi dăm ba câu.
Nhưng giờ đây, nằm trước mắt nàng chỉ còn lại một cái xác.
Mà lệnh hành hình tàn nhẫn ấy lại xuất phát từ chính bàn tay của tiểu Thái tử mới mười tuổi.
Nguyệt Nhi như vừa bị đánh thức, đột ngột nhìn thấy một mặt đẫm máu của hoàng cung, sắc mặt lập tức trắng bệch.
Tiểu thái tử vừa bước ra cửa, liền trông thấy nàng run rẩy kinh hãi, vội vàng đi đến dỗ dành.
Trong mắt nàng ngấn đầy lệ, gương mặt nhỏ bé lộ vẻ sợ hãi, môi run run chẳng thể thốt nên lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ta-l-oan-h-n-b-n-c-nh-n-ch-nh-truy-n-ng-t&chuong=3]

Bình Luận

0 Thảo luận