Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

SAU KHI TRỌNG SINH, ĐẠI SƯ TỶ HÓA ĐIÊN THẬT RỒI!

Chương 5

Ngày cập nhật : 2025-03-08 18:44:44
08

Rời khỏi Lăng Thiên Tông, ta lập tức lên đường đến Dao Trì ở Tiên giới.

Trên đường đi, Tâm ma vẫn không từ bỏ ý định hỏi ta:

"Rõ ràng ngươi đã dao động rồi, đúng không?

Ta chỉ hấp thụ tà niệm thôi mà, tại sao ngươi cứ nhất quyết muốn ta chết?

Nếu ngươi sợ ta gây họa cho chúng sinh, ta có thể thề sẽ không động đến người phàm một chút nào.

Nếu ta thống trị tam giới, Lăng Thiên Tông sẽ là tông phái đứng đầu thiên hạ, sư tôn của ngươi sẽ trường sinh bất lão, còn những sư huynh đệ của ngươi cũng có thể lên Tiên giới làm Tinh Quân..."

Ta dừng bước, Tâm ma thấy có hy vọng, bèn ra sức dụ dỗ ta hơn nữa.

Nhưng ta chỉ lấy ra một viên Thanh Tâm đan, đưa dược tính vào hộp lưu ly.

Đầu óc hắn ta lạnh toát, im lặng một lúc rồi đột nhiên nhảy dựng lên:

"Chúc Diêu Quang, ngươi đúng là đồ bệnh hoạn!

Ta đang nói chuyện về đại nghiệp hùng bá với ngươi, ngươi lại cho ta ăn Thanh Tâm đan?"

Ta khẽ nhướng mày: "Ngươi coi ta là kẻ ngốc, còn không cho ta tẩy não ngươi à?"

Hộp lưu ly trong tay áo lúc sáng lúc tối.

Tâm ma u ám nói: "Ngươi không tin ta?"

Ta khẽ bĩu môi, chẳng thèm quan tâm đến hắn ta đang phát điên.

Tin hắn ta mới thật sự là bệnh hoạn.

Có một bán tiên như ta ở đây, Lăng Thiên Tông sớm muộn gì cũng là tông phái đứng đầu thiên hạ.

Còn về những sư huynh đệ của ta, ta không thể thành Tiên nữa rồi mà bọn họ lại muốn lười biếng ư?

Không có cửa đâu, tất cả đều phải đi rèn luyện bế quan cho ta.

Nghĩ đến việc sau này bọn họ đều sẽ bị ta hành hạ, tâm trạng ta tốt hơn hẳn.

Hành trình đưa Tâm ma đến Dao Trì cũng vì thế mà rút ngắn đi rất nhiều.

Nhìn Nam Thiên Môn ngay trước mắt, ta thầm nghĩ:

[Bây giờ đưa Tâm ma đến Dao Trì, trở về vừa kịp lúc trước khi trời tối để lo liệu tang lễ cho sư tôn...]

Tâm ma đang đập vào hộp lưu ly bỗng khựng lại, nghiến răng nghiến lợi:

"Có một đồ đệ hiếu thuận như ngươi, sư tôn của ngươi đúng là đã tích đức mấy đời!"

Ta gật đầu đồng ý: "Ta cũng thấy vậy."

Tâm ma: ... Trơ trẽn.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/sau-khi-tr-ng-sinh-i-s-t-h-a-i-n-th-t-r-i&chuong=5]


09

Lại một lần nữa đến Nam Thiên Môn, ta không khỏi cảm thấy xót xa.

Nhưng chưa kịp để ta ngẩn ngơ bao lâu, các thiên binh thiên tướng canh giữ Nam Thiên Môn đã lạnh lùng giục ta rời đi.

"Nam Thiên Môn chỉ mở ra một lần cho những người độ kiếp phi thăng.

Lần trước ngươi đi qua mà không vào, đã bỏ lỡ cơ hội rồi.

Mau rời khỏi đây, nếu không đừng trách chúng ta phế bỏ tu vi của ngươi, đánh ngươi trở về nhân gian."

Ta lấy hộp lưu ly phong ấn Tâm ma ra khỏi tay áo.

Giải thích lai lịch của nó, cũng như mối nguy hiểm mà nó sẽ gây ra cho tam giới sau này.

Còn nói rõ nếu họ không tin có thể bẩm báo với Thiên Đế, ta sẽ ở đây chờ đợi.

Nhưng không ngờ bọn họ lại khinh thường hất hàm lên:

"Ngươi tưởng ai cũng có thể gặp Thiên Đế sao?

Hơn nữa, thứ trong hộp của ngươi chỉ là Tâm ma của người phàm, cho dù xuất thế cũng chỉ gây họa cho nhân gian mà thôi.

Cái gì mà gây họa cho tam giới, thật là nực cười. Một Tiên Quân bất kỳ trên Tiên giới cũng có thể dễ dàng tiêu diệt nó, đừng có ở đây dây dưa nữa!"

Khóe miệng ta giật giật, nói một câu đại nghịch bất đạo.

Những Tiên Quân trên Tiên giới đều là "phú nhị đại".

Sinh ra đã là thần tiên, ngày thường tu luyện, còn có cả ngày nghỉ.

Đừng nói là Tâm ma, một mình ta có thể đánh năm người bọn họ.

Là người thì đều có thất tình lục dục, dù là thần tiên cũng có hỉ nộ ái ố.

Đến Tiên giới rồi, Tâm ma trong hộp lưu ly càng thêm rục rịch.

Hắn ta không ngừng hấp thụ tà niệm của các vị thần tiên, thực lực đã thay đổi về chất.

Thấy mấy tên thiên binh thiên tướng này chắn trước mặt không nhường đường.

Còn vận dụng tiên lực, giơ trường thương trong tay chỉ vào ta.

Ta nghiến răng gọi ra mệnh kiếm: "Tuế Hoa!"

Tuế Hoa vừa vào tay, ta và các thiên binh canh giữ Nam Thiên Môn đồng thời ra tay.

Ngay khi ta đánh ngất bọn họ, định nhanh chóng đi đến Dao Trì.

-------+++-------
Edit: Florence

Bình Luận

0 Thảo luận