Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Ý NGHĨA CỦA SỰ CHIA LY

Chương 22

Ngày cập nhật : 2025-08-16 23:29:11
Nếu đúng như vậy…
Người tôi muốn níu kéo thực sự là Hứa Thụ Châu, hay tôi chỉ muốn chứng minh giá trị bản thân thông qua việc níu kéo thành công?
Tất cả những lời lẽ khiêm nhường, những hành động tưởng chừng thấp hèn ấy, có khi nào chỉ là một màn trình diễn bằng mọi giá?
Điều thực sự giáng một đòn nặng nề vào tôi là việc Hứa Thụ Châu không còn yêu tôi nữa?
Hay là chính tôi vốn dĩ không đủ tốt, không xứng đáng được yêu?
Tôi nghĩ ngợi miên man, tâm trí rối bời.

Tối hôm đó, tôi không kìm được mà quấy rầy những người bạn cùng phòng cũ, gửi một tin nhắn ngớ ngẩn vào nhóm chat ký túc xá đã phủ đầy bụi thời gian: "Mọi người thấy tớ là một người thế nào?"
Từ sau khi tốt nghiệp, mỗi người một ngả, nhóm chat này gần như chỉ tồn tại trên danh nghĩa. Chỉ khi ai đó bất chợt “sống lại”, mọi người mới hời hợt hỏi han đôi câu về cuộc sống gần đây. Đây là lần đầu tiên tôi chủ động mở lời.
Người phản hồi nhanh nhất là Lâm Tử Kỳ. Cô ấy dường như vẫn chưa bị bộ máy công sở mài mòn góc cạnh.
Vẫn giữ phong cách thẳng thắn bộc trực: "Thần kinh à? Nửa đêm không ngủ lại hỏi mấy câu vô vị này."
Tôi khẽ mỉm cười.
Người thứ hai lên tiếng là Từ Mãn, cô ấy nhanh chóng nhận ra điều bất thường: "Sao thế? Cãi nhau với Hứa Thụ Châu à?"
Nụ cười trên môi tôi tắt dần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ngh-a-c-a-s-chia-ly&chuong=22]

Tôi lần lượt trả lời Lâm Tử Kỳ và Từ Mãn:
"Chỉ là hỏi thôi, mọi người cứ trả lời đi mà."
"Bọn tớ chia tay được một tháng rồi~"
Tôi cố gắng viết ra những dòng này bằng một giọng điệu nhẹ nhàng, ngay cả dấu câu cũng cố ý dùng thật tùy ý.
Lần này, cả hai người họ đều đồng loạt kinh ngạc: "Hả???????"
Tôi đáp: "Hả cái gì chứ?"
Lại nói: "Không thì sao lại hỏi câu này."
Ngón tay gõ từng chữ lên bàn phím, mũi tôi cũng dần cay xè: "Có phải tớ thực sự là một người rất tệ, nên mới bị chia tay không?"
Từ Mãn nói: "Sao có thể chứ?"
Lâm Tử Kỳ hỏi: "Cậu đang có nhận thức sai lầm gì về bản thân à?"
Đúng lúc đó, Trương Tân Nha cũng lên tiếng trong nhóm: "Tớ có thể nói một cách khách quan không?"
Tôi đáp: "Được."
Trương Tân Nha nói: "Cậu không hề tệ, ngược lại, bọn tớ đều cảm thấy cậu đối với Hứa quá tốt. Điểm không tốt của cậu, chính là vì quá tốt với anh ấy."
Tôi sững sờ.
Cô ấy lần lượt @Từ Mãn và Lâm Tử Kỳ, bảo họ đừng né tránh nữa, rồi thẳng thắn nói ra một chuyện mà đến tận bây giờ tôi mới biết. Hóa ra hồi năm ba đại học, họ đã lập một nhóm chat ba người sau lưng tôi, không vì mục đích gì khác ngoài việc phàn nàn về sự thay đổi của tôi sau khi yêu, cũng như những hành động mà họ không tài nào hiểu nổi. Trong ảnh chụp màn hình, cái tên nhóm ấy vừa sắc bén, vừa mang theo chút oán trách: "Có người yêu, không có bạn cùng phòng."
Tôi dở khóc dở cười: "Các cậu làm gì vậy?"
Trương Tân Nha đáp: "Chẳng làm gì cả, tên nhóm chính là câu trả lời rồi."

Lúc ấy, tôi đang rất cần một sự khẳng định từ bên ngoài, nhưng không may lại nhận về một “đại hội phê bình” từ chính những người bạn cùng phòng. Không những không hài lòng với việc chỉ trò chuyện qua tin nhắn, ba người họ còn nôn nóng gọi thẳng vào nhóm chat.
Có lẽ, cuộc chia tay của tôi cũng là một sự giải phóng đối với họ. Những cảm xúc bị đè nén bấy lâu giống như một đàn chim bị nhốt quá lâu, giờ đây đồng loạt vỗ cánh xông về phía tôi.
"Hồi thi Mã Nguyên cuối kỳ, cậu cẩn thận soạn tài liệu ôn tập cho anh ta, còn in hẳn bốn bản, đến cả bạn cùng phòng của anh ta cũng có phần! Bọn tớ thì chẳng được ưu ái thế bao giờ! Khi ấy thật sự thấy không công bằng, cậu biết không? Tớ còn châm chọc vài câu, vậy mà cậu lại cười hì hì bảo rằng: ‘Bọn mình đều thông minh, nhưng Hứa Thụ Châu là đồ ngốc’… Cứu tôi với."
"Đến sinh nhật tụi này, cậu chỉ ném một câu khô khốc là ‘muốn quà gì’, còn sinh nhật Hứa Thụ Châu thì từ một tuổi đến hai mươi tuổi, cậu đều chuẩn bị từng bất ngờ một, mà bất ngờ nào cũng được gói ghém cẩn thận."

Bình Luận

0 Thảo luận