Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

NÓI VỚI GIÓ VỀ TÌNH YÊU CỦA ANH

Chương 23

Ngày cập nhật : 2025-10-09 21:12:17
Trùng hợp làm sao, cả hai đều là tín đồ yêu mèo.
Cô mỉm cười gửi một tin nhắn qua. Nhưng ngay giây tiếp theo, nụ cười trên môi lập tức cứng đờ.
Một biểu tượng chấm than đỏ chói hiện lên trước mắt:
【Bạn vẫn chưa phải là bạn bè của người này…】
Cô theo phản xạ định hỏi, nhưng liếc nhìn đồng hồ đã gần mười hai giờ khuya.
Bước chân cô khựng lại.
Giờ này chắc là anh ngủ rồi... để mai hỏi sau vậy.
Thẩm Khê nghĩ thế, liền bấm nút thêm bạn, gõ vài chữ rồi gửi đi: 【Tôi là Thẩm Khê】
Rất lâu sau vẫn không có hồi âm.
Thẩm Khê mím môi, đặt điện thoại xuống rồi đi rửa mặt.
Khi quay lại, cô lại liếc nhìn lần nữa, vẫn chưa được chấp nhận.
Cô tự nhủ chắc anh đã ngủ, không nên làm phiền.
Thẩm Khê cố gắng thuyết phục bản thân đi ngủ, nhưng vẫn trằn trọc không yên, cứ không kìm được mà mở WeChat lên xem.
Ánh sáng từ màn hình chiếu lên khuôn mặt xinh đẹp mà lạnh nhạt của cô. Nhưng ánh mắt vô hồn ấy lại như bị đóng đinh vào màn hình.
Đêm đó.
Ngoài Lục Hằng, còn có hai người phụ nữ không ngủ yên.
Một giấc ngủ kéo dài đến sáng.
Ánh mặt trời dịu nhẹ len qua kẽ rèm cửa sổ, một tia sáng nghiêng rọi đúng lên mí mắt Lục Hằng.
Anh vùng vẫy hé mắt ra, tay theo bản năng mò lấy điện thoại.
Lờ mờ thấy là tám giờ sáng.
Lúc này, Lục Hằng vẫn còn nửa tỉnh nửa mê, nhưng rồi một tin nhắn nổi bật trên WeChat hiện ra.
Anh nheo mắt bấm vào xem.
Trên màn hình hiện lên dòng chữ: 【Tôi là Thẩm Khê】
Lục Hằng lập tức bừng tỉnh, đôi mắt ngái ngủ đột nhiên trợn trừng, nhìn chằm chằm vào lời mời kết bạn từ avatar chú mèo nhỏ.
Đầu óc trống rỗng trong vài giây.
Anh lại nhìn sang tài khoản Trầm Mộc, rồi lại nhìn ảnh đại diện con mèo nhỏ.
Tràn đầy vẻ không thể tin nổi.
Một lúc lâu sau, anh mới như muốn ngã quỵ mà nhấn “đồng ý”.
Trong đầu vẫn còn một suy nghĩ quẩn quanh: Người tên Trầm Mộc đó...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/n-i-v-i-gi-v-t-nh-y-u-c-a-anh&chuong=23]

chẳng lẽ là Lục Vãn?
Làm gì có chuyện trùng hợp đến mức ấy?
Nếu đúng là vậy, thì tất cả những việc làm ngày hôm qua… chẳng phải đều uổng phí rồi sao?
Nghĩ đến đây, da đầu Lục Hằng bắt đầu tê rần, trong lòng như có dự cảm rằng mình vừa đạp trúng một quả mìn khổng lồ.
Tính cách của Lục Vãn... anh hiểu rõ hơn ai hết.
Một khi cô biết được sự thật, cô nhất định sẽ không bỏ qua.
Lúc này, tài khoản “Dấu chấm” gửi tin nhắn đến.
Lục Hằng hít sâu một hơi, phải chuẩn bị tâm lý rất lâu mới lê từng bước nặng nề bước xuống lầu.

24
Vừa bước ra khỏi lối cầu thang,
Lục Hằng liền thấy Lục Vãn và Thẩm Khê đang ngồi ở bàn ăn. Bầu không khí rất hòa thuận, dường như không có gì bất thường.
Chỗ ngồi chủ vị là ông nội.
Thấy Lục Hằng đến, ông vẫy tay gọi: “A Hằng, mau lại ăn sáng đi con.”
Lục Hằng mỉm cười đáp lời: “Vâng, ông nội.”
Nói xong, anh đi về phía bàn ăn.
Bàn ăn hình chữ nhật, phía đối diện với ông nội không có ghế, Lục Hằng chỉ có thể chọn ngồi cạnh một trong hai người phụ nữ.
Chưa kịp ngồi xuống, Lục Vãn và Thẩm Khê gần như cùng lúc lên tiếng: “Ngồi cạnh chị.”
“Ngồi bên này.”
Người nói với giọng cứng rắn là Lục Vãn, còn người còn lại là Thẩm Khê.
Bước chân Lục Hằng khựng lại, lập tức lâm vào thế khó xử.
Còn ông nội thì cũng nhìn Lục Vãn và Thẩm Khê với ánh mắt kỳ lạ, cuối cùng dừng ánh nhìn lại trên người Lục Hằng.
Ba ánh mắt cùng lúc bắn thẳng về phía Lục Hằng.
Anh không khỏi nuốt nước bọt, do dự trong chốc lát, rồi dưới ánh mắt sắc lạnh của Lục Vãn và cái nhìn chợt hiểu ra của ông nội, đành phải ngồi xuống bên cạnh Thẩm Khê.
Vẫn là giọng điệu phẳng lặng quen thuộc: “Món này là đặc sản Nam Kinh, em thử xem.”
Lục Hằng cười gật đầu, đang định gắp lên ăn thì từ phía đối diện, Lục Vãn hừ lạnh một tiếng từ sâu trong lồng ngực.
Đôi đũa đang gắp miếng bánh áp chảo bỗng khựng lại giữa không trung.
Lục Hằng liếc nhìn Lục Vãn, cảm thấy phản ứng này có chút không bình thường... Theo lý mà nói, sau khi nghe xong “vở kịch” tối qua, hôm nay Lục Vãn lẽ ra không nên còn sức mà nổi giận như vậy.
Vậy thì chỉ có một khả năng…
Trầm Mộc chính là Lục Vãn.

Bình Luận

0 Thảo luận