Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

MẸ À, ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ NỮ CHÍNH SỰ NGHIỆP ĐÂU

Chương 9

Ngày cập nhật : 2025-09-09 23:28:35
Dù trong lòng còn bao nhiêu khúc mắc, nhưng khoảnh khắc này đều tan biến hết.
Trên đời này sao lại có người mẹ nào không thương con mình chứ?
Tôi nghẹn ngào gật đầu liên tục: “Mẹ, con cũng rất yêu mẹ, rất rất yêu mẹ.”
Mẹ lấy từ hộp ra một bát canh sườn đặt trước mặt tôi.
“Nhớ hồi trước con thích uống canh sườn hầm ngô, mà mẹ cũng chẳng nấu cho con được mấy lần. Tối nay mẹ cố ý hầm hai tiếng đồng hồ, mau nếm thử xem mùi vị thế nào.”
Tôi trân trọng nhấp từng ngụm canh, nhìn mẹ mỉm cười dịu dàng, trong lòng dâng lên cảm giác ấm áp.
Thấy tôi uống xong, mẹ lại tiếp tục múc thêm. Cái sự thân thiết đột ngột này như chút bù đắp muộn màng, nhưng đã đủ xoa dịu khát khao khốn cùng của tôi với tình mẫu tử.
“Ngon không?”
“Vâng, canh mẹ nấu là ngon nhất.”
“Đã uống canh của mẹ, thì con phải báo đáp mẹ đó nha.”
Tôi ngẩng đầu, còn chưa kịp hiểu thì bỗng thấy trời đất đảo lộn.
Trong giây phút mất đi ý thức, trước mắt tôi chỉ còn lại nụ cười lạnh lẽo của mẹ.
“Bản thân tôi cũng không muốn như vậy… tất cả là do các người ép tôi…”
10
Khi mở mắt ra, trước mắt tôi là một mảng trắng xóa.
Tôi nằm trên bàn phẫu thuật, cơn đau nhói nơi kim tiêm cắm sâu vào da thịt nhắc nhở rằng máu trong cơ thể tôi đang không ngừng chảy đi.
Những dòng bình luận trên không trung vẫn nhấp nháy liên tục:
【Cao trào cuối cùng cũng đến rồi, con bạch nhãn lang con vong ân phụ nghĩa đã chọn tiền đồ thay vì máu mủ, không hề do dự lấy một phút, đúng chuẩn nữ chính sự nghiệp dứt khoát!】
【Nhưng làm vậy thật sự ổn sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/m-y-kh-ng-ph-i-l-n-ch-nh-s-nghi-p-u&chuong=9]

Cách của nữ chính có phần bất chấp thủ đoạn, vì tiền mà đến con gái mình ch.ết cũng không sao à?】
【Người tàn nhẫn mới có thể làm nên đại sự, đó vốn dĩ là tư duy của kẻ mạnh. Cớ gì đàn ông làm thì được ca ngợi, còn phụ nữ làm thì bị chỉ trích?】
【Tôi vẫn thấy không ổn, vì lấy lòng nhà họ Cố mà đến cả con gái ruột cũng có thể bán đi, như vậy mà vẫn gọi là nữ chính sự nghiệp sao?】
Đọc những dòng ấy, tôi chỉ khép nặng đôi mi.
Thật ngốc, sao tôi có thể ngây thơ tin rằng mẹ sẽ đột nhiên yêu thương mình?
Rõ ràng mười mấy năm qua mẹ chẳng hề đoái hoài, sao chỉ qua một đêm lại trở nên ân cần khắc cốt như vậy?
Bản tính con người vốn lạnh lùng như thế, chỉ cần có thứ tốt hơn để trao đổi thì dù là con gái ruột cũng chắc chắn sẵn lòng buông bỏ.
Tôi như kẻ lạc lối trong hoang mạc cảm xúc, nước mắt vô thức lăn dài ướt má.
Trong mơ hồ, tôi thấy mẹ đứng ngay trước mặt. Tôi trợn to mắt, muốn tìm trong ánh nhìn ấy lấy dù chỉ một tia hối hận mong manh.
Nhưng cuối cùng, tôi vẫn thất vọng.
“Chu Lâm Lâm, nếu ngày đó mày chọn đi theo tao, hôm nay chúng ta đã không rơi vào tình cảnh này rồi.”
Mẹ vẫn lạnh lùng như mọi khi: “Đây là lựa chọn của mày, dĩ nhiên mày phải tự chịu trách nhiệm cho hành vi của mình.”
Tôi yếu ớt mấp máy môi: “Tại sao…”
“Không ngờ Thần Thần lại có máu gấu trúc (*), cả thành phố Giang Châu chỉ có hai người mang nhóm máu này. Trùng hợp như vậy mà tao lại gặp được, ngay cả ông trời cũng đang giúp tao.”
(* Máu gấu trúc: nhóm máu hiếm RH âm.)
Mẹ hưng phấn đến độ hơi ngây dại: “Chỉ cần cứu được con trai ông ấy, tao sẽ thành công bước vào hào môn, trở thành người cầm lái tập đoàn Cố thị. Mày có biết mình đã bỏ lỡ cái gì không? Nếu ngày đó mày đi theo tao, mày đã có thể sống trong nhung lụa của tiểu thư nhà giàu. Giờ thì sao, có phải mày đang rất hối hận không? Chu Lâm Lâm, mày hối hận rồi đúng không?”
“…Vậy nên mẹ mới cam lòng hi sinh con gái ruột chỉ để đổi lấy vinh hoa phú quý cho riêng mình?”
Mẹ cười khẩy: “Chẳng qua là lấy thêm chút máu của mày thôi, mày cũng không ch.ết, nói gì khó nghe vậy?”
“Đến lúc đó Chu Thịnh nhất định sẽ hối hận đến đứt ruột, khi anh ta thật sự hiểu được bản thân đã mất đi điều gì thì tất cả đã quá muộn rồi.”
Tôi bật cười lạnh: “Thì ra đi một vòng lớn như thế, đánh mất cả lương tâm lẫn tôn nghiêm, thậm chí chẳng màng tính mạng con gái cũng chỉ để đổi lấy khoảnh khắc hối hận của bố?”
“Thì ra giá trị của toàn bộ cuộc đời nữ chính sự nghiệp lại nằm gọn trong một giây phút tiếc nuối của đàn ông? Thật nực cười.”

Bình Luận

0 Thảo luận