【Chắc chắn bên trong có nguyên do mà chúng ta chưa biết. Ví dụ như chủ tịch nhìn thấy nữ chính vừa yếu đuối lại kiên cường, không kiềm lòng mà động tâm nên mới nâng đỡ cô ấy.】
【Đúng vậy, nữ chính nhất định là dựa vào sức hấp dẫn của bản thân mà tự mình tranh thủ cơ hội!】
【Nhưng tôi vẫn thấy không đúng, nếu thành công dựa vào đàn ông thì sao gọi là nữ chính sự nghiệp được?】
Tôi chỉ thấy cơn gió lướt qua tai cũng nhuốm đầy sự châm chọc thê lương.
Tuy tôi không đồng tình với cái gọi là “nữ chính sự nghiệp” tự cho là đúng của mẹ, nhưng ít ra, bà nên sống như những gì từng dạy tôi từ nhỏ, dùng nhân cách độc lập để nắm lấy vận mệnh của mình.
Thế nhưng giờ xem ra, cách bà hiểu về “nữ chính sự nghiệp” đã hoàn toàn lệch lạc.
Vứt bỏ gia đình là nữ chính sự nghiệp.
Không màng con cái là nữ chính sự nghiệp.
Ích kỷ chỉ nghĩ đến bản thân cũng là nữ chính sự nghiệp.
Giờ đến cả thủ đoạn không giới hạn, bất chấp tất cả, cũng thành “nữ chính sự nghiệp”.
Những hành vi này được họ mỹ hóa thành đoạn tuyệt tình ái, sống vì chính mình.
Nhưng tại sao họ lại nghĩ rằng chỉ cần chặt đứt tình cảm thì phụ nữ có thể ngay lập tức bay vút lên chín tầng trời, trở thành kẻ đứng trên muôn người?
Chẳng phải mọi thành công đều cần trải qua ngàn lần rèn giũa mới có thể vượt đỉnh cao hay sao?
Nữ chính sự nghiệp chân chính phải là người dám đối mặt và giải quyết vấn đề, chứ không phải xách thùng bỏ trốn.
Phải là người hết lòng nuôi dạy con cái, chứ không phải mặc kệ không quan tâm.
Phải là người dám yêu dám hận trong tình cảm, chứ không phải lấy sự hối hận của đối phương làm mục tiêu cả đời.
Nữ chính sự nghiệp thật oan uổng biết bao!
Mặt trời chiều nơi chân trời dần dần chìm xuống, tôi chợt mỉm cười thanh thản.
Ngày mai bình minh vẫn sẽ mọc, vạn vật trên đời đều có hành trình của riêng mình.
Đuổi theo nhật nguyệt, không bó buộc trong sông núi.
Hiện tại, tôi vẫn còn vạn dặm đường phải đi.
9
Mẹ nói đúng một điều, công ty của bố quả thực đã gặp phải trở ngại rất lớn.
Trong tình cảnh thiếu hụt vốn đầu tư, mỗi bước đi của bố đều chậm chạp và gian nan.
Thế nhưng cho dù như vậy, bố vẫn dứt khoát từ chối hết lần này đến lần khác lời mời gọi của mẹ.
“Chu Thịnh, anh có biết dự án này thất thoát bao nhiêu không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/m-y-kh-ng-ph-i-l-n-ch-nh-s-nghi-p-u&chuong=8]
Tôi suýt chút nữa thì bị gạt ra ngoài rồi! Có phải anh thấy cuối cùng cũng có thể nắm thóp tôi nên muốn trả thù? Tôi nhất định sẽ cho anh thấy, cho dù không làm ra thành tích, tôi vẫn có thể thành công!”
“Anh sẽ hối hận đấy.”
Mẹ tức giận đến mất hết lý trí, vứt lại câu cay nghiệt rồi bỏ đi.
Tôi không biết cái gọi là “thành công” mà mẹ nói đến là gì, nhưng chắc chắn không phải một sự nghiệp được dựng xây bằng chính thực lực của bản thân.
Sau khi bố lặn lội chạy ngược xuôi khắp nơi, cuối cùng cũng nghênh đón bước ngoặt. Đúng vào ngày tôi thi đỗ hạng nhất toàn trường, công ty của bố nhận được một khoản đầu tư quan trọng.
Ban đầu chúng tôi hẹn rằng khi có kết quả sẽ cùng nhau ăn mừng, nhưng bố phải đến dự hội nghị khởi động ở công ty nên đành để tôi tự về nhà.
Trước cổng trường chật kín người, tôi nghe thấy trong đám đông vang lên những tiếng kinh hãi: “Không hay rồi, Cố Thần gặp tai nạn xe rồi!”
“Thật đáng sợ, một chiếc xe màu trắng lao thẳng về phía cậu ấy. Bên cạnh có một cô dì xinh đẹp định cứu, hình như đến giây cuối cùng lại rụt tay về.”
“Tôi cũng nhìn thấy, lúc đó quá nhanh, chỉ trong chớp mắt Cố Thần đã bị tông ngã.”
Là mẹ!
Tôi vội vàng lao ra, chỉ kịp thấy mẹ đang khóc rồi cùng Cố Thần lên xe cấp cứu.
Thấy mẹ tuy dính đầy máu nhưng may mắn vẫn an toàn, tôi thở phào nhẹ nhõm. Chỉ tiếc Cố Thần còn trẻ như vậy đã phải chịu một vết thương quá lớn.
Cả đêm lòng tôi thấp thỏm không yên, kim đồng hồ trên tường gõ mười tiếng thì chuông cửa bất ngờ vang lên.
Tôi kinh ngạc nhìn thấy mẹ đứng ngoài cửa, trên tay còn cầm một chiếc hộp thức ăn đẹp đẽ.
“Lâm Lâm…”
Mẹ ôm chầm lấy tôi. Cảm giác ấy vừa xa lạ vừa kỳ lạ, thân thể đang nửa chừng khom lại của tôi dần dần buông lỏng, để mặc mình hưởng thụ rồi tham luyến vòng ôm ấm áp ấy.
Thì ra ôm mẹ lại hạnh phúc đến vậy.
“Hôm nay có một cậu bé ở trường con bị tai nạn, nó chỉ trạc tuổi con mà đã chịu thương tổn nặng nề như thế… Khoảnh khắc đó mẹ mới nhận ra mẹ lo lắng cho con đến nhường nào, hận không thể lập tức bay đến bên con để nhìn con.”
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận