Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

THIÊN KIM THẬT CỦA HỢP HOAN TÔNG

Chương 12

Ngày cập nhật : 2025-07-20 16:26:11
Ta nằm bên cạnh Lục Vân Dật đang yên tĩnh, bất giác cảm thấy một thứ hạnh phúc bình yên đã lâu không có.

Nghĩ ngợi một lúc, ta quyết định khẽ hôn lên má chàng một cái.

Dù sao cũng là đêm tân hôn, không thể hoàn toàn thiếu nghi lễ.

Ta thiếp đi rất nhanh, rồi mơ một giấc mộng.

Trong mộng, ta thấy Thanh Dật Tiên Quân, chàng một k/i/e/m phá không, bắt lấy ta khi ta đang bỏ trốn.

Ta tưởng mình sẽ bị chàng g/i/e/c.

Nhưng không—chàng lại cúi đầu, định hôn ta.

Không chút do dự, ta t/á/t chàng một cái.

Giật mình tỉnh giấc, toàn thân mồ hôi đầm đìa.

Trời đã sáng rõ.

Ta quay đầu nhìn về phía Lục Vân Dật đang nằm bên cạnh, lại phát hiện trên má chàng có dấu bàn tay in hằn rõ rệt.

Chẳng lẽ ta đ/á/n/h nhầm?

Nhưng ngoài chuyện đó ra, Cửu Vương gia vẫn yên lặng như cũ.

...

Chỉ vì Cửu vương gia dung mạo xuất chúng, lại ít lời, đồng môn trong Hợp Hoan Tông liền sinh lòng mến mộ.

Bọn họ thường viện cớ tới phủ ta chơi.

Lòng yêu thích dành cho Lục Vân Dật của họ càng lúc càng trở nên kỳ quái, làm gì cũng muốn mang theo chàng.

Ví như, trong một lần tổ chức đá cầu, họ trói vương gia không chút tri giác vào cột làm thủ môn.

Điều ly kỳ là—đội có vương gia làm thủ môn lại còn thắng.

Mùa hạ sắp đến, đám người Hợp Hoan Tông lại đào một bể tắm trong viện ta.

Chưởng quầy Chức Vân Quán và Lâm Lãng nói với ta năm nay nam tử phải theo phong trào da nâu khỏe mạnh mới gọi là mốt.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/thi-n-kim-th-t-c-a-h-p-hoan-t-ng&chuong=12]


Vậy là Cửu Vương gia được an trí trên ghế nằm cạnh bể nước, mặc y phục mát mẻ nhất, phơi nắng dưỡng da.

Có người chu đáo còn bôi dầu dừa dưỡng thể cho chàng, đặt hai lát dưa chuột lên mắt.

Tới cuối ngày, màu da Vương gia quả thực đã chuyển sang màu đồng óng ánh như mật.

Phải nói rằng, nhìn như vậy còn đẹp hơn làn da trắng lạnh trước kia.

Không chỉ trông khỏe mạnh hơn, mà còn... hấp dẫn hơn rất nhiều.

Ta khá thích.

Đêm đến, trong mộng, không hiểu sao Thanh Dật Tiên Quân lại xuất hiện.

Lần này, chàng vẫn bắt được ta.

Nhưng sắc da hơi ngăm, ánh mắt sóng sánh như mặt nước thu, mê hoặc vô cùng.

"Biết sớm Tiểu Đào thích kiểu hoang dã, thì ta đã không giả vờ nữa rồi..."

Chàng đang nói mê sảng gì vậy? Toàn câu văn chôm trong thoại bản! Ta chắc chắn đã đọc cuốn đó rồi!

Ta ra sức muốn tỉnh lại, nhưng bị chàng giam trong mộng cảnh.

Nửa sau giấc mơ là một hồi trầm luân cuồng dã.

Thanh Dật Tiên Quân chủ động đến cực điểm, còn ta thì có trốn cũng không thoát.

Khi tình đến lúc nồng, chàng nói với ta:

"Tiểu Đào, đợi ta."

"Ta sắp quay lại rồi."

Lúc tỉnh lại, toàn thân ta đau mỏi rã rời, cứ như mọi chuyện trong mộng đều xảy ra ngoài đời thật.

Ta nghi ngờ nhìn sang Cửu Vương gia bên cạnh—chàng vẫn nghiêm chỉnh, trầm lặng như cũ.

Nhưng cứ có cảm giác...

Khuôn mặt Thanh Dật Tiên Quân trong mộng, đang dần trùng khớp với Lục Vân Dật ngoài đời.

Hi vọng... chỉ là ảo giác của ta.

14

Vì Tướng phủ hỗn loạn, mãi đến hai tháng sau ta mới về nhà mẹ đẻ thăm lại.

Lần này trở về, đãi ngộ dành cho ta tốt hơn trước rất nhiều.

Ít nhất, trong trà không còn bỏ Hợp hoan tán.

Ta đẩy xe của Cửu Vương gia tiến vào đại sảnh.

Hôm nay về nhà, ta chỉ gặp phu phụ Trúc Thừa tướng cùng Trúc Thanh Tùng, còn Trúc Mai đã biệt tăm.

Song ta sớm đã dùng thức hải dò xét, biết rõ tung tích nàng ta.

Trúc Mai bị Trúc phu nhân, người từng thương yêu nàng ta nhất, dùng độc làm câm giọng, lại hủy dung, rồi vứt vào hầm tối.

Kể từ đó ngày ngày chịu cực hình, hiện giờ đã chỉ còn thoi thóp hơi tàn.

Vợ chồng Trúc Thừa tướng và Trúc Thanh Tùng lần lượt tỏ ra thân thiết với ta, nhưng lòng ta không hề gợn sóng.

Nơi u ám vặn vẹo như vậy, chưa bao giờ là nhà của ta.

Hôm nay, ta đến đây… chỉ để từ biệt lần cuối.

...

Đến giờ dùng cơm trưa, ta đẩy Lục Vân Dật cùng ba người họ chuyển sang ngồi tại hoa sảnh.

Hết chương

Biên tập: Team Qi Qi

Bình Luận

0 Thảo luận