01
Tại tiệc tẩy trần nghênh đón ta hồi phủ, muội muội Trúc Mai của ta đích thân dâng trà.
Nhưng ta đã biết từ sớm, trong trà có bỏ thêm Hợp hoan tán cực mạnh.
Không chỉ vậy, nàng ta còn sắp xếp hai nam nhân đang ẩn nấp chờ sẵn trong phòng nghỉ.
Theo kế hoạch của nàng ta, chỉ cần ta uống xong chén trà này, chuyện tiếp theo nhất định sẽ khiến danh tiết ta hoàn toàn mất sạch, thân bại danh liệt, vĩnh viễn không thể ngẩng đầu.
Đang lúc ta còn suy nghĩ, Trúc Mai đã ngẩng đôi mắt đẫm lệ ngước nhìn ta, cất giọng nghẹn ngạo:
“Tỷ tỷ không nhận trà, là bởi vì hận ta đã cướp mất vị trí thiên kim của Tướng phủ ư?”
“Ta biết bản thân có lỗi với tỷ tỷ. Dù tỷ tỷ có muốn xử trí thế nào, ta cũng cam chịu…”
Dáng vẻ yếu đuối mà kiên cường ấy của nàng ta, quả thực chẳng khác nào một nhánh cỏ đuôi chó đơn độc đứng giữa sương tuyết mùa đông.
Thấy Trúc Mai đáng thương đến thế, Trúc Thừa tướng và Trúc phu nhân ở bên cũng không ngồi yên được nữa.
“Trúc Tiểu Đào! Tuy con là huyết mạch của Trúc gia, nhưng Mai Nhi mới là đứa trẻ chúng ta nâng niu từ bé.”
“Đừng tưởng rằng con lưu lạc bên ngoài mấy năm, chịu chút khổ cực, là có thể trút giận lên Mai Nhi!”
Ta mỉm cười nhạt.
Ta lưu lạc bên ngoài hai mươi năm.
Vậy mà vào miệng bọn họ, chỉ còn lại vỏn vẹn một câu — “mấy năm”.
Thôi vậy.
Ta đưa hai tay tiếp lấy chén trà, uống một hơi cạn sạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/thi-n-kim-th-t-c-a-h-p-hoan-t-ng&chuong=1]
“Chén trà này… quả đúng là ‘lục trà’ (*).”
(*) Lục trà: trà xanh, vừa ám chỉ loại trà, vừa mang nghĩa “tiểu tam”, giả tạo.)
Sát ý chợt lóe trong mắt Trúc Mai, song ngoài miệng vẫn tiếp tục giả vờ dịu dàng yếu đuối:
“Nếu tỷ tỷ thích, ta sẽ rót thêm một chén nữa.”
Ta cười: “Đâu dám làm phiền muội muội.”
Thế là ta cầm lấy bình trà, tự rót tự uống, chẳng mấy chốc đã uống sạch cả bình.
Uống xong, ta liền giả vờ choáng váng, để nha hoàn dìu về phòng riêng nghỉ ngơi.
Sau khi đưa ta vào phòng, nha hoàn còn “chu đáo” khóa cửa lại.
Chẳng bao lâu sau, bên ngoài liền vang lên những tiếng bước chân dồn dập đầy khí thế.
Người dẫn đầu không phải ai khác mà chính là Trúc Mai.
Ta nghe thấy giọng the thé đặc trưng của nàng ta vang lên ngoài cửa:
“Mẫu thân, tỷ tỷ đang ở trong phòng đó!”
Ngay sau là tiếng Trúc phu nhân đầy căm phẫn không kiềm chế nổi:
“Nghiệt nữ này, ta phải đ/á/n/h c/h/e/c nó mới hả dạ!”
Trúc Mai dịu giọng tiếp lời:
“Mẫu thân bớt giận, tỷ tỷ chắc là quen sống tự do nơi thôn dã nên mới làm ra chuyện hổ thẹn này…”
Trúc phu nhân lập tức quát lớn:
“Quen sống tự do? Quá nực cười! Đây chẳng khác gì hành vi của d/â/m kỹ!”
Hai mẹ con phối hợp nhịp nhàng, dồn dập xông tới trước cửa gian phòng, cùng nhau đẩy tung cánh cửa.
“Trúc Tiểu Đào! Ngươi dám d/u d/o nam nhân, làm ô uế thanh danh Tướng phủ—!”
Cửa phòng bật mở, cảnh tượng hai nam nhân t/r/ầ/n t/r/u/ồ/ng quấn lấy nhau trên giường lập tức đập vào mắt bọn họ.
Đúng.
Hai người.
Nam nhân.
Lễ vật cay mắt này — đương nhiên là ta đặc biệt chuẩn bị cho Trúc Mai.
Hai nam nhân mà nàng ta cố ý sắp đặt để gài bẫy ta, từ sớm đã bị ta cho dùng Hợp hoan tán cực phẩm do chính tay ta điều chế.
Nhìn cảnh hai gã trần như nhộng, tình ý quyến luyến lăn lộn cùng nhau trên giường, Trúc Mai thét lên một tiếng kinh hoàng vang trời:
“Ngưu công tử ! Mã công tử! Hai người đang làm cái gì vậy hả?!”
02
Tất nhiên là đang làm... những chuyện rất “nam tính” rồi.
Sư phụ ta, Tông chủ kiêm Chưởng môn Hợp Hoan Tông – Vô Ưu chân nhân, từng giảng rằng:
“Nam tử chân chính trên đời đều ưa chuộng những điều cương trực hào sảng.”
“Ví như... nam nhân.”
Ngưu công tử và Mã công tử hiện đang quấn lấy nhau không dứt trong phòng chính là minh chứng sống động cho lý luận ấy.
Có lẽ, đó gọi là... sự dũng cảm của nam nhân đích thực đi.
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận