Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

THIÊN KIM THẬT CỦA HỢP HOAN TÔNG

Chương 11

Ngày cập nhật : 2025-07-20 16:25:46
Trúc Thừa tướng cũng giận đến phát cuồng, giáng xuống mặt Trúc Mai mấy cái t/á/t như trời giáng:

"Mẫu thân tiện nhân của ngươi năm đó chủ động bò lên giường ta, còn ngươi cũng y chang! Dòng m/a/u tiện nhân sinh ra vẫn là tiện nhân!"

Nhìn bọn họ như chó c/ắ/n chó, ta chỉ lặng lẽ đứng một bên quan sát.

Thế gian luôn miệng nói Hợp Hoan Tông chúng ta không ra gì, nói chúng ta d/a/m l/o/ạ/n, ô uế.

Nhưng cái ô uế của những kẻ mang bộ mặt đạo mạo ấy, nào phải thứ mà chúng ta sánh kịp?

Huống chi, Hợp Hoan Tông ta xưa nay coi trọng nhân duyên, lấy việc sống theo ý nguyện, báo ân báo oán, hợp tan tùy duyên làm tôn chỉ.

Như vậy thì... có gì là không tốt chứ?

13

Nhưng tất cả những chuyện ấy, nay đã chẳng còn liên quan gì tới ta nữa.

Ta dùng tốc độ nhanh nhất để gả vào phủ Cửu vương.

Phu phụ Trúc Thừa tướng lấy lý do thời gian gấp gáp, chỉ tùy tiện chuẩn bị một phần hồi môn sơ sài cho ta.

Song, điều đó không thành vấn đề.

Chư vị tài chủ trong Hợp Hoan Tông đã chung tay gửi cho ta một phần hồi môn dày như núi, toàn là hàng có giá trị thực.

Ngay sau khi ta rời khỏi phủ Thừa tướng, đoàn xe chở hồi môn từ Hợp Hoan Tông âm thầm nối gót phía sau.

Hôm ấy, đỏ rực mười dặm, chiêng trống tưng bừng.

Ta bái kiến Đế Hậu, chính thức trở thành Cửu Vương phi của Lục Vân Dật.

Hôn lễ không tổ chức long trọng.

Đế Hậu nói với ta, Lục Vân Dật cần tĩnh dưỡng, nên trong phủ người ít, cũng chẳng có quy củ gì cả.

Mọi việc, đều do ta tự mình định đoạt.

Trước khi rời đi, vị Thiên tử đầy uy nghi cúi người thi lễ với ta:

"Đa tạ Tiểu Đào, đã nguyện ý gả cho nhi tử như vậy của trẫm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/thi-n-kim-th-t-c-a-h-p-hoan-t-ng&chuong=11]

Tương lai, còn phải nhờ con chăm sóc nhiều hơn."

Ánh mắt Hoàng hậu cũng ánh lên những giọt lệ.

Thế gian này, rốt cuộc vẫn còn nhiều bậc phụ mẫu tốt.

Khi vạn vật lặng yên, đám người thích náo nhiệt trong Hợp Hoan Tông lại tụ tập nơi viện mới của ta.

Bề ngoài nói là chúc mừng, kỳ thực chỉ là mượn cớ ăn uống thỏa thuê.

Bọn họ đề nghị: hôm nay là đêm động phòng hoa chúc, tân lang cũng nên cùng tham gia cuộc vui.

Xin lỗi, phu quân ta là người thực vật.

Tham gia bằng cách nào đây?

Nhưng trên đời không gì là không thể.

Một đám người hò hét náo loạn, hợp lực khiêng phu quân ta—Cửu Vương gia, ra khỏi phòng, đặt ngang lên bàn tiệc dài.

"Thiếu Chưởng môn, phu quân của người đúng là mỹ nam hiếm thấy đó."

Cả ngày bận rộn, ta còn chưa có dịp nhìn kỹ, nghe vậy liền vội ghé lại gần.

Phải nói rằng, quả thực rất tuấn mỹ.

Lông mày đường nét như khắc, mắt mũi tinh tế, dung nhan chẳng khác tiên nhân trong tranh, thậm chí có tám phần giống với Thanh Dật Tiên Quân—đệ nhất mỹ nam tam giới.

Lại có kẻ tranh thủ quan sát vóc dáng của Cửu vương gia.

"Thân hình vương gia cũng thật tuyệt! Nằm suốt mười mấy năm mà vẫn còn cơ bụng!"

Gì cơ?

Tránh ra hết! Ta là Vương phi, để ta sờ trước!

Ái chà, thật đấy! Kỳ diệu thật!

"Có thân hình thế này mà không khoe ra thì thật uổng phí. Các sư muội, mau lột sạch Vương gia đi!"

Lâm Lãng xông lên đầu tiên: "Để ta! Để ta!"

Ta lập tức hất hắn ta bay ra ngoài: "Ngươi là sư muội à? Cút qua một bên chơi đi!"

Tức thì, cả đám đồng loạt huýt sáo la ó.

Cuối cùng, mỗi người nhường một bước.

Cửu Vương gia bị đặt giữa bàn tiệc như một bệ đỡ để đặt đĩa, miễn c/u/o/n/g trở thành nam thể thịnh yến phiên bản mặc y phục.

Ta bảo bọn họ: chỉ được ngắm, không được sờ, gắp thức ăn thì dùng đũa chọc vào cũng được.

Có mỹ sắc bầu bạn, đồng môn ai nấy đều uống đến ngã nghiêng, nằm lăn lóc khắp viện.

Thôi được rồi.

Chỉ cần sáu mươi hai con người này sống vui vẻ, thì còn hơn trăm thứ lễ nghi rườm rà.

Cuối cùng, chỉ mình ta còn tỉnh táo, đưa phu quân ta—Cửu Vương gia—trở lại phòng.

Nến đỏ, màn lụa.

Hết chương

Biên tập: Team Qi Qi

Bình Luận

0 Thảo luận