Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

TÔI LÀ NHÂN VIÊN THU GOM TRA NAM

Chương 3

Ngày cập nhật : 2025-07-22 01:09:34
5
Tôi và Bạch Huệ đều là thành viên trong tổ chuyên xử lý "rác rưởi". Nói nghe cho hoa mỹ thì là "tổ nhiệm vụ", còn nói thẳng ra chính là đội chuyên đi dọn đống tàn dư người ta để lại.
Muốn nói rõ nguyên nhân, thì phải lật lại chuyện xảy ra từ ba mươi năm trước.
Hồi đó, có một công ty chuyên sản xuất "bạn trai đóng hộp" bỗng bị điều tra vì sản phẩm có vấn đề về chất lượng.
Nguyên nhân cũng đơn giản thôi, ông chủ ham rẻ, dùng nguyên liệu dỏm.
Kết quả kiểm tra cho thấy, có tổng cộng 1000 "hộp" kém chất lượng đã bị tuồn ra ngoài, trôi nổi khắp nhân gian.
Những "hộp" bạn trai này nhìn ngoài chẳng khác gì người thường nhưng vì là hàng lỗi, nên lớn lên sớm muộn gì cũng sẽ biến chất thành tra nam.
Nào là bạo lực gia đình, hút chích, bạo hành tinh thần, ngoại tình…
Tội gì cũng dính, thứ gì xấu xa cũng làm được.
Thế là bộ phận thị trường bên trên đã ra lệnh ngầm cho công ty, trước khi mấy "hộp lỗi" này kịp gây hại cho thiên hạ, phải thu hồi hết về kho.
Tôi với Bạch Huệ chính là đám nhân viên xui xẻo bị giao cho trọng trách thu hồi đống bạn trai lỗi đó.
Trước đây, sếp giao cho mỗi đứa bọn tôi chỉ tiêu KPI rõ ràng, mỗi người phải thu hồi ít nhất 100 "hộp".
Nhiệm vụ hằng ngày của chúng tôi chính là bám theo danh sách, tiếp cận đối tượng.
Sau khi "kết đôi" với hắn, sẽ ghi lại đầy đủ bằng chứng hắn là tra nam rồi đóng gói nguyên con gửi về nhà máy, tiện cho bộ phận sau kiểm tra đối chiếu.
Tính đến lúc này, tôi đã hoàn thành 98 vụ thu hồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/t-i-l-nh-n-vi-n-thu-gom-tra-nam&chuong=3]

Chỉ cần xử lý thêm gã đeo kính này nữa thôi, tôi chính thức gần "tan ca" rồi.
Nhưng Bạch Huệ thì không vui nổi.
"Cái gì cũng cướp của tôi hết! Ban đầu cái thằng tiểu minh tinh kia là nó theo đuổi tôi trước mà!"
"Giờ thì đến gã này, tôi đã cất công cưa cẩm cả tuần rồi, chị cũng nhảy vào giành KPI với tôi cho bằng được!"
Tôi cau mày, chứ biết sao giờ, ai mà không muốn sớm hoàn thành chỉ tiêu để nghỉ ngơi chứ.
Vả lại, ai bảo cô ta hồi đó thích chọn cái "combo trà xanh" cho dễ điểm cộng chứ? Ai ngờ đâu, hóa ra chơi vai phú bà lại là cách tuyệt nhất, ha ha.
Thấy tôi không nhượng bộ, Bạch Huệ lập tức đổi giọng, bắt đầu sụt sùi khóc lóc.
"Chị thay đổi rồi! Chị không thương em nữa! Chị từng hứa sẽ nhường cho em mà!"
"Nếu không có em giúp, hồi tối chị đã bị thằng sinh viên kia lật tẩy rồi, chị còn yên ổn ngồi đây chắc? Hu hu hu."
Ôi giời, cái kiểu này, cô ta lôi cả đạo lý ra trói tôi nữa chứ.
Nhưng…
"Được rồi được rồi, lần này tôi nhường cho cô là được chứ gì?"
Tôi bất đắc dĩ rút điện thoại ra, bấm xóa liên lạc của gã đeo kính ngay trước mặt cô ta.
Bạch Huệ lập tức đổi sắc mặt, từ mưa giông thành nắng đẹp, túm tay tôi vừa cười vừa lau nước mắt.
"Khoan đã! Nhưng… có mấy lời, tôi phải nói cho cô nghe trước."
6
"Lời gì vậy?" Bạch Huệ chớp chớp mắt, ngoan ngoãn ghé sát lại.
Tôi vừa định mở miệng thì chợt thấy một bóng dáng quen thuộc bước tới.
"Xin chào, quý khách muốn dùng gì ạ?"
Ánh mắt tôi và cậu ấy vừa chạm nhau, cả hai lập tức cùng biến sắc.
Đây chẳng phải cái cậu sinh viên tốt bụng hôm trước sao?
Sao cậu ấy lại ở đây? Làm thêm ca tối à?
"Chị... chị không sao rồi!"
Cậu sinh viên tròn mắt ngạc nhiên rồi vui mừng lùi liền hai bước.
"Tốt quá rồi! Chị không sao thì tốt, không sao thì tốt!"
Nếu tôi đoán không lầm thì xui xẻo lại sắp gõ cửa nữa rồi đây.
Quả nhiên, như thể trời sinh mang bug xúi quẩy, cậu ấy vừa lùi lại liền đụng trúng khách bàn sau, làm cốc nước trong tay vỡ tan tành dưới đất.
Nhìn cậu ấy luống cuống tay chân, tôi vội vàng trấn an, rồi cùng cúi xuống giúp dọn dẹp cả nửa ngày.
Đến cuối cùng, cậu sinh viên còn định cảm ơn tôi lần nữa, tôi sợ tới mức xua tay lia lịa.
Thôi thôi, làm ơn giữ khoảng cách chút cho an toàn.
Loay hoay mãi, tôi mới phát hiện ra Bạch Huệ đang đứng nhìn tôi, cười mà không hề có tí cảm xúc nào.
"À đúng rồi, có vài lời, với tư cách tiền bối, tôi cũng nên truyền thụ cho cô."
"Thuộc tính trà xanh như cô ấy hả, nếu muốn hiệu quả nhanh thì đừng có nhắm mấy cái loại xương cứng khó gặm."
"Phải nhắm tới mấy chỗ như hộp đêm, tiệm massage chân, nhắm thẳng vào đám phú nhị đại phất lên không có nền tảng ấy."
"Qua đó, giả bộ tội nghiệp chút, thả thính chút, bắt là dính ngay."
"Đám đó mới là đối tượng lý tưởng cho cô, nghe rõ chưa?"
Bạch Huệ gật gật đầu nhưng vẫn cái kiểu cười nham hiểm nhìn tôi không đổi.
"Nhìn cái mặt cô là sao vậy?!" Tôi xách túi định đi luôn.
"Ây đừng mà..." Cô ta vội vàng đuổi theo, túm lấy tay tôi, cười hì hì: "Tiền bối, em nhớ kỹ rồi. Nhưng mà tiền bối, chị cũng phải cẩn thận đấy nhé."
"Tôi cẩn thận? Tôi cẩn thận cái gì?"
"Công ty có quy định đó nha, nhân viên không được phép yêu đương đâu đấy. Chị… "
Cô ta vừa nói, vừa nháy mắt đầy ẩn ý về phía sau.
Tôi liếc mắt nhìn, thằng sinh viên kia vẫn đang lóng nga lóng ngóng thu tiền cho khách.
"Coi chừng nha, đừng để phá luật đó~"
"Vớ vẩn!" Tôi giật phắt tay ra.
"Chỉ cái thằng xúi quẩy đó, tôi có bị đập đầu vào cửa cũng không đến mức thích cậu ta đâu!"

Bình Luận

0 Thảo luận